Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi

Mỹ Nhân Ngư Ngốc Nghếch Của Tôi

Tác giả: Vô Danh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324110

Bình chọn: 8.00/10/411 lượt.

vấn đề em gái của cô ấy, xác định được rõ mối quan hệ giữa tôi và cô ấy, thì không có cách khiến cô ấy cùng theo tôi trở về Mỹ.”

“Dịch tiên sinh, ngài muốn đem Lam tiểu thư cùng trở về Mỹ sao?”

“Đúng vậy, nhưng mà có lẽ đó chỉ là ước muốn cá nhân của tôi.” Nếu có thể, đương nhiên anh hi vọng cô có thể cùng anh trở về bên đó, bởi vì không có cô khiến anh luôn cảm thấy phập phồng, tâm trạng nóng nảy lo âu, nếu trở về một mình chẳng khác nào anh chỉ mang một thân xác trống rỗng trở về, tâm tư tình cảm đều gởi lại Đài Loan này.

Dịch tiên sinh và Lam tiểu thư không phải đã phát triển quá nhanh rồi chứ! Nhưng mà cẩn thẫn suy xét lại, thì cũng không có gì đáng kinh ngạc, bởi vì từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, Dịch tiên sinh đã thích cô ấy rồi.

Đây là lần đầu tiên anh thấy được bộ dạng khốn khổ vì tình của Dịch tiên sinh, thì ra mặc kệ có ở thương trường hô phong hoán vũ, lợi hại đến cỡ nào, cuối cùng cũng không thể qua nổi ải mỹ nhân.

Có người từng nói phụ nữ là sinh vật đáng sợ nhất trên đời này, quả thật không sai mà.

“Dịch tiên sinh, ngài có muốn tôi giúp đỡ không?”

“Không cần, anh cứ đi làm chuyện của mình đi.” Anh cũng chỉ có thể ngồi chờ đến tối mai để nhận câu trả lời của cô.

===========================

Trương Quang Khải trở lại văn phòng là vừa lúc chuông điện thoại vang lên.

Là Lam Chân Nhân gọi tới, cô muốn hỏi khi nào bọn họ trở lại Mỹ, hy vọng trước khi họ rời đi có cơ hội mời anh Dịch ăn một bữa.

“Cuối tuần sau sẽ trở lại Mỹ, nếu như lộ trình đã định không bị thay đổi.” Cái anh gọi là lộ trình thay đổi chính là chuyện tình cảm của Dịch tiên sinh.

“Cuối tuần sau? Nhanh vậy ư?” Mấy ngày nay, anh Dịch lúc nào cũng bề bộn với công việc, “Anh Trương, vậy tối nay tôi có thể tới khách sạn mời anh Dịch đi ăn được không? Tôi thật sự rất muốn cảm ơn anh ấy.”

Trương Quang Khải liền hiểu được ý nghĩ của cô, “Tất nhiên là được, nhưng mà khi đến khách sạn, cô nên gọi trước cho tôi một tiếng.”

“Tôi đã biết, cám ơn anh, anh Trương.” Dù sao vẫn còn thiếu anh Dịch một ân tình, bởi vậy lần này Lam Chân Nhân thật muốn dành thời gian mời anh Dịch một bữa mà không phải đợi đến lần sau, bởi vì lần sau đó không biết phải chờ đợi bao lâu nữa.

Trước khi cúp điện thoại xuống, Lam Chân Nhân chợt nhớ ra một chuyện, “Anh Trương, tôi muốn hỏi anh, có phải anh Dịch đã có người trong lòng rồi không?”

Mấy ngày nay cô luôn nghĩ tới mấy vấn đề mà anh Trương đã hỏi, anh ta hỏi như vậy, có phải ý muốn ám chỉ anh Dịch đã có người trong lòng?

“Đúng, bọn họ chỉ mới quen biết nhau gần đây thôi.” Nhìn thấy sếp của mình khốn khổ vì tình, Trương Quang Khải vẫn là muốn xắn tay giúp đỡ, vì thế anh nghĩ cần lộ ra một ít chuyện để Chân Nhân đoán biết được.

“Gần đây? Không lẽ họ quen biết nhau sau khi anh ấy đến Đài Loan?” Bởi vì lúc bọn họ mới tới Đài Loan, anh Trương từng nói qua trước mắt anh Dịch không có hẹn hò với ai cả, cũng không yêu thích bất kì người nào.

“Đúng vậy.”

“Thật không nghĩ tới anh Dịch đến Đài Loan lại quen biết được người trung ý, anh ấy và đối phương thật là có duyên phận nha.”

“Cô không ghen tị sao?”

“Ghen tị đương nhiên là có rồi.” Cô không hề phủ nhận, “Nhưng mà chỉ là một chút thôi, đại khái là khoảng 10%, còn lại 90%, tôi thật tâm chúc anh Dịch và bạn gái anh ấy được hạnh phúc bên nhau.”

“Cô phải nhớ kĩ những lời mình nói hôm nay.”

“Vì sao phải nhớ kĩ? Anh Trương, không lẽ anh nghĩ tôi nói với anh chỉ là nói suông thôi sao?”

“Có một ngày cô sẽ rõ mọi chuyện.”

========================

Lam Đình Nhân đứng trước cửa phòng Dịch Thương Duệ, cảm thấy việc bấm chuông cửa thật rất nặng nề.

Bởi vì cô còn chưa đem chuyện giữa bọn họ nói cho Chân Nhân biết.

Tuy rằng Bội Ny cũng khuyên cô nên nói ra, nhưng mà cô không mở miệng được, mãi cho đến trước giờ tan sở, cô cũng không đủ can đảm gọi điện thoại cho Chân Nhân.

Sở dĩ hôm nay vẫn đến tìm anh là do lời hứa ngày hôm trước, kỳ thật trong lòng cô vẫn chưa có được câu trả lời chính xác, có phải cô đừng nên đến đây hay không?

Suy nghĩ một hồi lâu, cô quyết định hôm khác sẽ tới tìm anh, vì thế chân lùi về sau vài bước, không ngờ lại đụng trúng một cô phục vụ phòng đang đẩy một xe thức ăn tới.

“Tiểu thư, cô không sao chứ?” Người phục vụ cũng hoảng sợ, vì cô không ngờ vị khách nãy giờ đứng bất động lại đột nhiên lùi lại trúng phải xe đẩy của cô đang đi tới, tuy rằng cô đã cố gắng kiềm giữ lại chiếc xe, nhưng một chén canh bắp vẫn bị nghiêng ngả và hất đổ hết vào người vị khách kia.

“Tôi, tôi không sao.”

“Nhanh thay quần áo khác ra đi.” Tuy rằng chén canh kia không thể làm bỏng người, nhưng nó cũng rất nóng.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Nghe được ngoài hành lang có tiếng vang ồn ào, Dịch Thương Duệ liền mở cửa ra xem thử, kết quả nhìn thấy được khắp người Lam Đình Nhân dính phải nước của chén canh bắp bắn tung tóe.

Không còn cách nào khác cô đành phải đi vào phòng của anh, cởi bỏ bộ quần áo dơ ra, tắm rửa lại sạch sẽ, rồi mặc tạm chiếc áo ngủ vào.

Nữ phục vụ kia nhận lấy quần áo của cô đem đi giặt tẩy, cũng thông báo với khách sạn đem lên một bộ y phục p


pacman, rainbows, and roller s