
t được, hơn nữa cá tính nhu thuận dịu dàng, nhưng mà Dịch tiên sinh hình như đối với cô bé này không chút hứng thú, ngay cả lần này đến Đài Loan có gặp mặt cô hay không cũng phải đợi anh phải nhắc.
Vốn là sếp anh đã trả lời không muốn gặp cô, nhưng sau đó lại chủ động hỏi điện thoại của Chân Nhân, lúc ấy anh còn thấy kỳ quái Dịch tiên sinh làm sao có thể đột nhiên thay đổi chủ ý như vậy, thì ra là vì Lam Đình Nhân tiểu thư.
Nhận ra anh Trương nhìn cô không nói gì, Lam Chân Nhân cảm thấy kỳ lạ hỏi: “Anh Trương, làm sao vậy, có phải là anh cũng có việc hay không? Nếu là như vậy, không có vấn đề gì, lần sau em lại đến.”
“Anh không sao, bây giờ cũng là thời gian nghỉ ngơi.” Trương Quang Khải nhẹ nhàng cười cười, “Đi, chúng ta đến phòng khách, anh vừa lúc đói bụng.”
“Ân.” Có người cổ động làm cho cô cũng cảm thấy hứng thú.
Hai người đi vào phòng khách, Lam Chân Nhân đem lồng cơm đặt lên bàn, sau đó cô lại lấy ra từng tầng từng một.
Nhìn năm cái hộp đựng đầy đồ ăn, tuy rằng anh không biết tên từng món, nhưng nhìn ra được mấy món đó đều không phải món gia đình thông thường, bởi vì mỗi món trông vừa ngon miệng lại vừa tinh xảo, nhất định cô tốn không ít thời gian.
“Thơm quá, nhất định ăn rất ngon, không ngại anh ăn sạch hết chứ?”
“Ăn sạch hết?” Lam Chân Nhân run lên, sau đó hiểu được anh nhất định là muốn an ủi cô mới nói như vậy, điều này làm cho cô cảm thấy đau khổ, cũng nở nụ cười. “Ăn sạch hết đương nhiên là rất tốt, nhưng anh Trương nếu ăn nhiều như vậy, anh có thể biến thành một ông bụng bự nha.”
So với anh Dịch vô tâm lại nghiêm túc, anh Trương tựa như anh trai hàng xóm nhà bên, đối với cô thật sự thân thiết, bởi vậy cô mỗi lần đều là gọi điện thoại trước cho anh Trương, hỏi anh mấy chuyện về anh Dịch.
“Đồ ăn ngon trước mặt, có thành một ông lão bụng bự thì thành ông lão bụng bự vậy.”
Cô cười cầm chiếc đũa cùng cái đĩa nhỏ đưa cho anh. “Như vậy mời dùng đi!”
Trương Quang Khải cam đoan, “Anh nhất định sẽ ăn hết sạch.”
“Ha ha.” Cô vui vẻ cười.
Trương Quang Khải ăn đồ ăn, tiếp đó nhớ tới một việc. “Chân Nhân, anh hỏi em, nếu Dịch tiên sinh đã có người trong lòng rồi, thì em sẽ làm như thế nào?”
Tuy rằng anh chưa xác định được tình cảm thật sự của Dịch tiên sinh đối Lam Đình Nhân tiểu thư, nhưng chuyện có yêu thích ở một mức độ nhất định thì có thể xác định được, hơn nữa, tương lai lỡ mà Chân Nhân biết người trong lòng của Dịch tiên sinh là chị gái của cô, chắc hẳn sẽ bị đả kích không nhỏ.
Hiện nay hai chị em cô sống nương tựa lẫn nhau, hơn nữa tình cảm xem ra rất tốt, hy vọng sau này sẽ không do chuyện này mà ảnh hưởng đến tình cảm chị em của các cô.
“Anh Dịch đã có người yêu thích sao?” Lam Chân Nhân có chút kinh ngạc, bởi vì trước đây anh Trương từng nói qua anh Dịch không có bạn gái, cũng không có người trong lòng.
“Không phải, anh vừa mới nói đây chỉ là giả thiết.”
“Câu hỏi giả thiết sao?” Cô suy nghĩ. “Nếu anh Dịch đã có người yêu thích, em sẽ chúc phúc cho anh ấy.”
“Em không khó chịu sao?” Cô không phải thích Dịch tiên sinh lắm sao?
“Khó chịu? Có lẽ là có, nhưng mà em không thể nhất định bắt anh Dịch thích em được, ngược lại dường như hy vọng được nhìn thấy anh ấy hạnh phúc.”
Trương Quang Khải cảm thấy được cô nói những lời này là thật tâm, bởi vì biểu hiện của cô thoạt nhìn rất chân thực, nhưng đây dường như có chút kỳ lạ. “Nhưng không phải em rất thích anh ta?”
“Đúng vậy, em rất thích anh Dịch.” Cô thường hỏi anh Trương chuyện về anh Dịch, bởi vậy cô thật lòng trả lời tâm ý của mình. “Mẹ em qua đời từ rất sớm, một tay cha em nuôi nấng hai chị em em lớn lên, tuy rằng cha em chỉ là một nhân viên công vụ bình thường, nhưng cha rất yêu thương chị em, đối với em mà nói, trên thế giới này vĩ đại nhất là cha, nhưng cha em ba năm trước đây đã qua đời.” Giọng nói của Lam Chân Nhân vô cùng khổ sở và sầu não.
“Năm ngoái lúc em thực tập ở khách sạn bên Australia bị một nữ khách gây khó xử, cũng bị yêu cầu bồi thường, em thật sự cảm thấy rất sợ hãi, may mà có anh Dịch giúp em, em thật rất vui, cảm giác anh ấy giống như cha em bảo hộ cho em, không cho em bị thương tổn hay ủy khuất gì hết, cho nên từ giây phút đó em đã rất thích anh Dịch.” Lúc ấy anh Trương không ở đó, sau đó không lâu anh mới đi vào khách sạn.
Thích giống như cha?
Lời nói của Lam Chân Nhân khiến cho Trương Quang Khải có chút kinh ngạc, nhìn cái biểu cảm sùng bái trên khuôn mặt cô, dường như anh có thể không cần phải lo lắng cho chị em cô sau này sẽ vì Dịch tiên sinh mà tình cảm xấu đi nữa.
“Anh Trương, sao anh không ăn? Có phải tại em nói nhiều quá không?” Tuy rằng anh Trương đối xử với cô vẫn rất thân thiết, nhưng vừa rồi hình như là cô nói hơi nhiều, có lẽ sẽ làm anh Trương cảm thấy thực nhàm chán.
“Không đâu, anh rất thích nói chuyện phiếm với em, cho nên em cứ tiếp tục nói không có vấn đề gì.”
“Ân.”
Trương Quang Khải vừa ăn đồ ăn ngon, vừa nghe Lam Chân Nhân nói chuyện, cả hai trải qua một buổi trưa vui vẻ.
Chương 5
Chương 5
“Anh nói vậy là có ý gì?”
Giữa trưa, Lam Đình Nhân vội vàng đi đến quán ăn mà Dịch Th