
và khuôn mặt nàng mà tôi thấy quay lại về phía tôi, đã giao thoa với tôi, với ánh hào quang chiếu rọi vào mọi cảm giác của tôi.
Bây giờ, đối với tôi, cuộc gặp gỡ này quả là thân thiết, thật đáng mong đợi, thật như có thể thấy trước nữa, nên thật là điên rồ khi tôi đã tỏ ra bất lực không tạo được cơ may cho cuộc gặp gỡ ấy!
– 3 –
Cuộc đi săn của chúng tôi chỉ thành công một nửa. Chúng tôi đã nâng cốc theo lệ thường trước khi ra đi. Đó là làm một chai sâm banh để khai trương, và có ý định kết thúc vào lúc trở về. Chai rượu được đem ra từ tủ lạnh, có hơi nước bao quanh, rỏ từng giọt li ti xuống nhãn hiệu màu đen và vàng.
Michel đã sẵn sàng cho cuộc đi săn. Anh ta ăn mặc đặc biệt chải chuốt. Tôi đã chú ý là anh cất giữ trên một kệ cả một bộ sưu tập hoàn chỉnh các mẫu quần áo đẹp nhất.
Hôm nay, anh chọn một chiếc quần nhung có đường khâu kép bằng da, và một áo khoác kiểu nước Áo màu xám. Tôi có cảm tưởng hãnh diện là được đi săn cùng hoàng đế François Joseph !
Michel dáng người to cao, có bộ tóc đen tém ra đàng sau. Vì tôi có tấm vóc trung bình, tóc nâu nhạt và gợn quăn nên khi từ tầm cao anh ta nhìn tôi, tôi thấy mình nhỏ nhoi và xấu xí. Song cái cảm tưởng này bị xóa sạch ngay khi chúng tôi cùng đi trong rừng, vì sức dẻo dai của tôi lại gấp bội anh ta.
Chúng tôi leo lên một chiếc Renault nhỏ, sắp đặt theo cách riêng để đi săn. Hai bên hông xe trổ cửa để có thể quan sát và khi cuộn mui xe lại, ta có thể đứng thẳng người trên khoảng sau.
Michel hớn hở hạnh phúc. Thời tiết nhẹ nhàng. Những áng mây xốp như bông vải bắt đầu trôi tán loạn trên nền trời làm cho màu xanh dương trở nên sẫm hơn. Tôi cảm thấy tim mình nặng trĩu, ấm ức và còn xao xuyến.
– Ta sẽ đi một vòng, để thử tìm vết các con thú. – Michel bảo tôi. – Gặp trường hợp thấy cái gì đó thì cậu cầm súng ngay nhé.
Nghe anh nói, nhưng tôi nhất quyết không bắn chác gì hết. Tôi căm ghét cái ý tưởng giết một con vật đáng được miễn trừ vì nó còn non quá. Mùa săn mới bắt đầu, nên ta không thể định đoạt ngay đâu là những con thú cần được loại trừ. Chúng luôn luôn di chuyển trong rừng, và cành lá làm cho việc quan sát trở nên khó khăn.
Tôi biết Michel mong giữ được con hươu lớn nhất cho anh ta, điều đó là bình thường, nhưng anh còn chưa xác định được nó. Tuy vậy tôi vẫn mang khẩu súng lên xe, để chiếu lệ, và tôi quàng dây ông nhòm quanh cổ.
Michel quay chìa khóa khởi động và chúng tôi ra đi.
Chiếc xe từ từ lăn bánh dọc các lối đi. Năm nay vì hiếm mưa cho nên các vệt bánh xe chỉ thấy lờ mờ. Tất cả đều yên tĩnh chỉ trừ, đôi lúc có tiếng gãy khô khốc của một cành cây nhỏ dưới lớp cao su các vỏ xe.
Từ lâu tôi đã biết cái mẹo của Michel. Đó là đi theo một lộ trình phức tạp để tôi không trong thấy những máng ăn đầy ngô, nhưng vẫn áp lại gần ở tầm vừa đủ, vì quanh các máng ấy là nơi quần tụ của những con thú. Tôi giả tảng ngây ngô. Cậu ta tưởng là lừa được tôi chăng? Tuy nhiên, đó là một điều luật đã thỏa thuận giữa chúng tôi, mà cả hai chúng tôi đều tôn trọng.
Chỉ ít con thú xuất hiện trong rừng. Một con hươu cái và hươu con, đang bận gặm cỏ, bỗng hớt hải ngẩng đầu lên vì nghe có tiếng động, liền phóng đi nhẹ nhàng, chân như lướt trên mặt đất.
Sao mình lại để mất thì giờ ở đây? Tôi chợt tự hỏi – Tôi vẫn còn cảm thấy quay quắt trong lòng, dường như có một sự kiện lớn lao đang giáng vào đầu tôi, một sự kiện làm cho cuộc rong chơi quá dài này trở nên vô vị.
Quay lại phía Michel, tôi đề nghị:
– Dừng lại đây và đi bộ được không? Mình tin là ta sẽ có nhiều cơ may hơn, sẽ thấy được cái gì đấy.
– Nếu cậu muốn. – anh trả lời tôi.
Chúng tôi xuống xe và người này sau người kia, chúng tôi nhẹ nhàng bước tới. Lúc này các cành cây gãy răng rắc dưới ủng chúng tôi. Chúng tôi cẩn thận tránh né chúng. Mặt đất được phủ một tấm thảm lá thông làm cho nó đàn hồi và êm.
Bóng tối bắt đầu trở nên dày đặc hơn, khi chúng tôi càng đi dọc cánh rừng thông với những hàng cây đều đặn và ken chặt. Ở ngang tầm cao của mình, chúng tôi chỉ thấy rõ những thân cây, trên đó chìa ra những cành khô. Ở phía trên, các cành cây đan vào nhau, chặn
– Nó không đặc biệt, – anh nói. – Đó là một con hươu mười nhánh sừng. Nhưng các sừng của nó rất dày, rất đều và không khép quá. Chắc chắn là một con hươu già. Mình nghĩ là cậu sẽ thích nó. Nó kêu ở gần đầm lầy, ngay trước chòi canh. Nó sẽ ra trước khi đêm xuống. Chỉ cần đến đấy mà chờ nó thôi.
Một đám nước mưa tung tóe trên đầu chúng tôi và tản ra thành từng luồng mỏng.
Chúng tôi trèo lên chòi canh và đến ngồi trên tấm ván bắc ngang mà tôi đã lau bằng chiếc khăn tay, rồi ngồi ở chỗ bên phải, để lúc bóp cò cánh tay khỏi bị vướng. Tôi đã chuẩn bị khẩu súng kỹ càng, nạp ba viên đạn vào trong ổ, lên cò súng, và kiểm tra then chốt an toàn.
Cũng với chiếc khăn tay đã vấy bẩn gỗ mục và nước mưa, tôi cố lau sạch ống kính ngắm. Cuối cùng cũng tìm được một góc khăn khô ráo, tôi đã chùi được mặt kính sáng loáng.
Để kiểm tra lại, tôi nhìm vào giữa ống kính và thấy ở trong vòng tròn hình ảnh rõ nét và rất sinh động của các cây lau và thân cây phong màu