XtGem Forum catalog
Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329454

Bình chọn: 8.00/10/945 lượt.

JJ đều bại lộ hết ra ngoài (D: JJ là cái-mà-ai-cũng-biết-là-cái-gì-đấy, chăc tại ổng ngồi nên dính đc 2 miếng vải dưới mông ) )

Bởi vì tinh lực (tinh thần và thể lực) dư thừa, nên tiểu JJ hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng đứng thẳng (D: anh ý “chào cờ” *đỏ mặt* )

Hạ Lưu Ly ngẩng đầu, trên mặt lộ vẻ tươi cười tà ác, đắc ý hất cằm, “Không phải là hâm mộ ông đây to hơn ngươi thôi sao! Động tích, ngươi không phúc khí a?”

Sở Vân Hiên cố nén xúc động muốn cho hắn một cái tát, lạnh lùng cười nói, “Đại mà không tinh, hư mà không thật.” (D: đơn giản là có tiếng không có miếng )

Hạ Lưu Ly tức giận sắc mặt xanh mét, mà hơi thở Sở Vân hiên cũng không ổn định.

Ngọc Đường Xuân bất đắc dĩ, thản nhiên bỏ xuống một câu ——

“Nếu các ngươi muốn cho ba người còn lại tẩu hỏa nhập ma thì cứ tiếp tục!” Sau đó nhắm mắt, lười nói chuyện với bọn họ.

Sở yêu tinh trừng mắt liếc nhìn Hạ Lưu Ly, lại mắt liếc nhìn Ngọc Đường Xuân, hận không thể đem hai người chướng mắt này cho chó ăn.

Hạ Lưu Ly nhìn mồ hôi cùng độc tố được cơ thể bài trừ ra trên người, mi tâm nhíu chặt, hận không thể đem mình bay ra bên ngoài, chậc chậc, mùi vị này. . . . . . Cũng thật ghê tởm đi! Vội tìm một mảnh vải có thể che đi bộ vị trọng yếu, cũng không định tốn công cùng Sở Vân hiên đánh nhau mà giống như cơn bão chạy vội đi ra ngoài.

Dường như là vì việcHạ Lưu Ly thành công có tác dụng, cũng không lâu lắm, Sở Thiếu Hoa cùng Sở Bồi Lâm hai người đều có dấu hiệu đột phá (Ari: 2 anh song sinh sao?) . Xem ra, hai người này hẳn là sẽ cùng nhau thăng cấp, đến lúc đó sẽ phát sinh dị biến lớn hơn Hạ Lưu Ly, Ngọc Đường Xuân cùng Sở Vân Hiên không thể qua loa, đem tạp niệm trong đầu toàn bộ loại trừ, chuyên tâm chờ đợi bọn họ thành công.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong không khí tĩnh lặng chỉ nghe tiếng hít thở.

Từ trong không khí chậm rãi cuồn cuộn nổi lên sóng gió, bang bang hai tiếng nổ, Sở Thiếu Hoa cùng Sở Bồi Lâm rốt cục đột phá thành công, vừa vặn quần áo trên người cũng bị nổ đến thất linh bát lạc, thân thể kiện mỹ rắn chắc của hai người cũng bại lộ ở trong không khí.

Sở Thiếu Hoa cùng Sở Bồi Lâm còn chưa kịp vui sướng hưởng thụ thăng cấp, liền thất kinh tìm kiếm vải che đậy thân thể, nhặt lên hai mảnh vải lớn nhất, chỉ cảm thấy xấu hổ mất mặt, nhanh như chớp mà chạy đi ra ngoài. (Ari: Em lạy chị tác giả, chị ác quá >.

Q.1 – Chương 62: Mùi Hương Mập Mờ

Sở Bồi Lâm bị đánh đến trở tay không kịp, hết làn này đến lần khác nhớ đến thiết quyền hướng về phía mình đánh tới, kêu lên một tiếng đau đớn, lui về phía sau vài mét, vừa ngẩng đầu một cái, một đôi mắt gấu mèo mắt tràn đầy phẫn nộ.

“Sở Thiểu Hoa, ngươi muốn chết à?” Có phải hay không vừa mới thăng cấp nên rất hưng phấn, bắt hắn luyện tập?

Lúc này hai mắt Sở Thiểu Hoa đều đỏ, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, đem ánh mắt như hạt châu của hắn bỏ xuống dưới.

Thấy hắn vẫn như cũ không chịu buông tha cho mình, cứ hướng về phía mình mà đánh tới, tư thế kia cũng không phải là hay nói giỡn, hắn chưa từng gặp Sở Thiểu Hoa đang nổi điên, hôm nay làm sao giọt , chẳng lẽ là tẩu hỏa nhập ma ?

“Sở Thiểu Hoa, ngươi bị tẩu hỏa nhập ma hay sao? Nếu như vậy thì ta không cần khách khí .”

Sở Thiểu Hoa thở hổn hển, gắt gao trừng mắt với Sở Bồi Lâm, lớn tiếng quát, “Con mẹ nó, nhìn thẳng vào mắt tôi này, chuyện này chúng ta coi như xong.”

“Hả? nhìn thẳng vào mắt hắn?” Sở Bồi Lâm há hốc miệng, cho là mình nghe lầm.

Thằng nhãi này, không dám xuất hiện à?

Diệp Đan Phượng ở bên cạnh cũng không giải thích được, chỉ thấy hai người đánh nhau, nhưng với tình huống của mình lại càng lúng túng hơn, làm sao còn có tâm tình đi quản bọn họ.

Kỳ thật Sở Thiểu Hoa chính là đầu óc mê muội, còn Sở Bồi Lâm vốn không nhìn thấy gì, bởi vì trong nháy mắt, Diệp Đan Phượng đã nhặt quần áo lên mặc lại, ánh mắt Sở Bồi Lâm còn chưa nhìn thấy cô, đã bị Sở Thiểu Hoa phát hiện, sau đó một cái đấm hung hăng đánh tới.( Ari: Chỉ trong tích tắc thôi, anh Hoa canh giờ chuẩn quá.

Q.2 – Chương 1: Năm Tháng Dài Dằng Dặc

Bạch Tiểu Hoa nằm ở trên giường mặc cho Ngọc Đường Xuân bắt mạch cho mình, trong đầu lại một mảnh hỗn loạn, một đoạn trí nhớ đan xen cùng những hình ảnh mơ hồ. Mấy ngày gần đây, tình huống thế này xảy ra thường xuyên, nhưng buổi tối hôm nay dường như nghiêm trọng nhất.

Mí mắt dần dần khép lại, bên tai là một mảnh ầm ỹ tiếng kêu lo lắng cùng tức giận, xen lẫn vài tiếng mắng chửi.

Hình ảnh mơ hồ trong đầu, dần dần rõ ràng.

Sở Vân Hiên một thân hồng y, tự nhiên hướng về phía cô mà đi tới, trên khuôn mặt xinh đẹp kia mang theo nụ cười hấp dẫn, trong phượng mâu phản chiếu khuôn mặt của cô, ngón tay thon dài của hắn chạm nhẹ một chút lên môi của cô, nở một nụ cười âm trầm nói, “Hoa Hoa, Hoa Hoa, Hoa Hoa của tôi, em chỉ thuộc về tôi, Hoa Hoa. . . . . .”

“Đừng đụng vào tôi, tôi không phải của anh, không phải là của anh. . . . . .” Lung tung hất tay của hắn ra, cô hốt hoảng lắc lắc đầu.

“Tử tam bát, tôi đếm ba tiếng, cô nếu không cho Lão Tử nói, Lão Tử lột da của cô!” Hình ảnh vừa chuyển, tóc bạch kim chói mắt, Hạ Lưu