80s toys - Atari. I still have
Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329112

Bình chọn: 10.00/10/911 lượt.

trốn.

Tống Tử Tề cười nói, “Hắn không có ở đây, Tống Tử Tề anh dĩ nhiên có quyền thay hắn đàm phán với em.” Dứt lời, di chuyển cực nhanh, cơ hồ là dùng tốc độ mắt thường không nhìn thấy đã đi tới trước mặt Bạch Tiểu Hoa, bắt được tay cô.

“So với y thuật, độc thuật của em lại càng ghê gớm hơn! Xin lỗi, anh đã điều tra em rõ ràng, cho nên… dùng loại thủ đoạn này đùa giỡn trước mặt anh, nếu em mà từ trong tay anh chạy thoát ra được, anh sẽ không tên là Tống Tử Tề nữa.”

Bị người khác bắt được thóp là chuyện cực kỳ khó chịu.

Tống Tử Tề trước mắt này không chỉ là cao thủ luyện võ, đầu óc cũng rất thông minh, không phải loại mà Lý Vân có thể so sánh.

“Tốt thôi, chúng ta nói chuyện.” Buông tay vậy, cô không phải đối thủ của nam nhân này.

Tống Tử Tề lúc này mới vừa ý buông tay cô, xoay người đi đến sofa, tao nhã ngồi xuống, nhìn Bạch Tiểu Hoa đang cân nhắc, cười nói, “Đừng khẩn trương như vậy, em không mệt sao? Lại đây ngồi xuống thả lỏng một chút.”

Vốn cho rằng cô sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới cô ngay cả chân mày cũng chưa kịp nhăn, vậy mà lại thật sự bình tĩnh đi tới, hơn nữa còn ngồi xuống đối diện mình.

Trong mắt Tống Tử Tề hiện lên thần sắc tán thưởng, mặc kệ như thế nào, năng lực và phản ứng của cô cũng không tệ lắm.

“Em uống coffee nhé?” Hắn hỏi.

Bạch Tiểu Hoa cơ hồ không chút suy nghĩ cự tuyệt, “Không, làm ơn cho tôi một tách trà hoa cúc.” Cô không thích cà phê, cũng không thích cái loại hương vị khổ sở này, cô cảm thấy cà phê so sánh mặt nào cũng kém trà hoa cúc, không chỉ hại dạ dày, lại còn không tốt cho não.

Trà hoa cúc? Tống Tử Tề nghe xong, lập tức nối máy với thư ký—

“Một ly coffee, một ly trà hoa cúc.”

Mãi cho đến khi điện thoại cúo, thư ký vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm microphone, vừa mới nãy là nói trà hoa cúc sao? Trong công ty làm gì có loại thức uống bậc này? Lập tức nghe lời lấy tiền, giày cao gót lạch cạch lạch cạch xông ra ngoài mua.

Ông chủ thần bí đó giờ vẫn ăn nói có ý tứ, nghiêm túc, lãnh khốc, không gần nữ sắc, không chỉ một mình tiếp đón cô gái kia, thậm chí còn sai cô đi chuẩn bị trà hoa cúc… Thật sự là không thể tưởng tượng được. Cô gái kia quả thật rất xinh đẹp, nhưng là theo kiểu thanh lịch trang nhã, vốn cho là ông chủ lớn thích xinh đẹp gợi cảm, không nghĩ tới khẩu vị thật khác lạ, hoàn toàn không thể nhìn ra ông ấy có chút dính líu nào với loại ngây thơ thuần khiết này.

Không quá lâu sau, thư ký thật cẩn thận bưng cà phê và trà đến. Tò mò vụng trộm chăm chú nhìn Bạch Tiểu Hoa, lại gặp phải ánh mắt lạnh như băng của Tống Tử Tề, bị dọa đến nỗi suýt làm rớt khay.

“Dạ, rất xin lỗi, tôi sẽ ra ngoài ngay lập tức.” Hít vào một ngụm khí lạnh, má ơi, ông chủ lớn quá khủng bố, tuy rằng ông ấy rất đẹp trai cũng rất đàn ông.

Nhìn thư ký chạy mất dép, Bạch Tiểu Hoa nhịn không được nhẹ cười, xem ra Tống Tử Tề này, thật sự không biết đối xử với phụ nữ như thế nào, trong lòng đối chuyện hắn vừa làm với mình, ít nhiều cũng có thể tha thứ phần nào.

Nếm thử trà, cảm thấy mùi thơm ngát, toàn thân thư giãn không ít.

“Tống tiên sinh, tôi không muốn nhiều lời, anh đại diện cho Trương Thế Nhân, có gì cứ việc nói.”

Tống Tử Tề nhìn cô, ánh mắt kia vừa mới lơ đãng xẹt qua ý cười, tuy nhiên chỉ là ngắn ngủn trong giây lát, lại có thể làm hắn trầm mê trong đó, không thể thoát ra, nữ nhân này, so với trong hình thì hấp dẫn hơn rất nhiều.

“Gọi anh là Tử Tề.” Hắn mở miệng sửa lời cô.

Bạch Tiểu Hoa nhìn hắn giống như đang nhìn kẻ ngốc, nhíu mi, bĩu môi, “Chúng ta không quen, như vậy không tốt, tôi gọi anh Tống tiên sinh là tốt nhất.”

Tống Tử Tề nhíu mày, đối với khiêu khích của cô không có cảm thấy không hờn giận, ngược lại cười nhẹ, tựa hồ cực kỳ bộ dáng xù lông của cô, sinh lực tràn trề.

“Nói về chuyện cổ phần công ty, tôi nghĩ Tống tiên sinh đã làm rõ ràng mọi chuyện trước sau, cho nên tôi cũng không nhiều lời, toàn bộ cổ phần thuộc sở hữu của tôi đều phải trả lại cho tôi, một phân cũng không được thiếu.” Bởi vì bị những người này phá hư, cổ phần hiện tại của cô ngược lại lại là sự lựa chọn tốt, tập đoàn Trương thị đứng vững nhiều năm như vậy, ít nhất có thể nuôi dưỡng rất nhiều cô nhi viện và phúc lợi viện.

Tống Tử Tề không nghĩ cô lại trực tiếp như vậy, ngây người trong phút chốc, chợt cười ha hả.

Bạch Tiểu Hoa nhíu mày, dằn lại, chờ hắn cười xong.

Tống Tử Tề rốt cục ngừng cười, bỗng nhiên cúi người, tựa vào cô, rất gần, thật tâm nhìn cô, “Chỉ cần em muốn, đừng nói cổ phần, Trương thị này anh cũng cho em toàn bộ.”

Bạch Tiểu Hoa quả quyết cự tuyệt, đạm mạc nói, “Không cần, quân tử không lấy tiền tài bất chính, tôi chỉ muốn cầm lại thù lao của tôi.” Mặc kệ là quan lớn hay là quý nhân, mặc kệ là phú thương hay là người nổi tiếng, chỉ cần có thể cướp, cô liền nhất định phải cướp, tuyệt đối không buông tha một ai, bởi vì thà họ đem tiền đi phung phí, chẳng bằng cho người già neo đơn và trẻ em cơ nhỡ.

Tống Tử Tề hóa đá.

Trong tư liệu viết rõ ràng, người phụ nữ này rất mê tiền, rất nhiều người bị cô lừa tiền. Hiện tại, điều kiện mê người như vậy, cô lại cự tuyệt?

Trương Thế Nhân chết tiệ