Polaroid
Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Tác giả: Mặc Giản Không Đường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327723

Bình chọn: 8.5.00/10/772 lượt.

biết hết rồi, Diệp Tiểu Lam.”

“A?” Hắn đang nói gì vậy? Ta kinh ngạc mở to hai mắt nhìn hắn. Mã Văn Tài không nhìn thấy ta sợ hãi như hắn dự kiến, không khỏi trầm xuống, ném sách vở trong tay, nhìn tay gằn từng tiếng:

“Diệp Thu Đường, khuê danh là Diệp Tiểu Lam, là con gái út của Thái Nguyên Diệp gia.”

“A? À, là nàng a, có chuyện gì?” Ta cảm thấy thật đau đầu, bây giờ mới sức nhớ ra người trong lời nói của hắn chính là lí lịch chi tiết của ta, vì vậy liền vội vàng nói thêm một câu, “Ngươi đang nói đến muội muội của ta à? Ngươi cũng biết nàng sao?”

Đối với ta mà nói, dù là Diệp Hoa Đường hay là Diệp Thu Đường, chẳng qua chỉ là khác nhau cách gọi mà thôi. Cho nên lúc nghe tên Diệp Hoa Đường ta sẽ theo phản xạ cho rằng đó là gọi ta, nếu ngay cả tên Diệp Thu Đường ta cũng cho là gọi ta, vậy cũng có chút không quen.

Mã Văn Tài hiển nhiên không nghĩ như ta. Hắn tức giận đập giường, lớn tiếng quát: “Đừng có giả ngu với ta! Diệp Hoa Đường, ngươi chính là con gái, đúng hay không? Ngươi giả con trai, đóng ca ca ngươi vào trường, có phải thế hay không?”

“Không phải.” Ta mới không bị hắn dọa, liền ngông nghênh phủ nhận, “Ta là ta, muội muội ta là muội muội ta. Ta cũng không ngu ngốc, nếu thật sự là con gái, cứ việc sống vui vẻ ở nhà, việc gì phải đến chỗ này chịu khổ? Văn Tài huynh, ngươi có phải nghe lời ghèm pha của kẻ tiểu nhân nào, nghi oan cho ta? Mà ngươi không thấy buồn cười sao, cái khác không nói, nhưng mà ngươi nhìn ta giống nữ nhân sao?”

Nói thật, như Chúc Anh Đài, trên người mùi hương tản mát, đi đường hay mắc cỡ ngại ngùng, cũng còn không có ai hoài nghi nàng là nữ, ngược lại lại hoài nghi ta, thật sự là quá kỳ quái. Huống hồ ta cũng không để lộ điều gì, từ khi vào trường đến giờ, lúc tắm rửa đều vụng trộm xuống núi tìm nhà trọ để tắm rửa, ta cũng không dùng bôi phấn, không tô son, làm sao có thể có sơ hở? Nói đến cùng, khẳng định là Mã Văn Tài nghe lời gièm pha của Vương Lam Điền, cố ý muốn thử ta.

“Văn Tài huynh, ngươi nghĩ xem, đối với con gái nhà giàu gia giáo, những cái khác không nói, nhưng chí ít cũng phải tinh thông cầm kì thi họa, phải không? Ngay cả cứ cho là không tinh thông, thì thêu thùa khâu vá cũng phải biết đi? Ngươi nói xem, ta biết được cái nào trong mấy thứ đó?” Mắt nhìn thấy Mã Văn Tài có chút dao động, trong lòng ta mặc dù khẩn trương, nhưng trên mặt lại không thay đổi, càng khiến hắn thêm do dự.

“Vậy, ngươi nói xem, tại sao trên tai ngươi lại có lỗ tai?” Mã Văn Tài ngừng lại một chút, lại chỉ ra một cái chứng cớ. Ta kinh ngạc nhìn hắn, thuận miệng đáp: “Là ai nói, ta mới không có lỗ tai.” Trước kia, lúc còn ở thời hiện đại, ta cũng không đi xỏ lỗ tai, một là không có thời gian để đi xỏ lỗ, huống hồ là có xỏ thì ta cũng không có tiền mua khuyên tai. Nhưng mà đến lúc ta sờ lên tai, lại kinh ngạc nhận ra, trên dái tai thực sự có một cái lỗ.

Sờ nốt cái tai bên kia, cũng có. Mã Văn Tài lộ ra ánh mắt “Xem ngươi còn lấy cớ gì nữa”, yêu cầu ta giải thích chuyện này. Ta dứt khoát trực tiếp nói với hắn, ta cũng không biết.

“Ta cũng không hiểu tại sao lại có, có thể là lúc ngủ không cẩn thận bị thương đi?” Ta ướm lời. Mã Văn Tài thấy ta thủy chung vẫn vững vàng, khuôn mặt càng thêm khó coi, nhưng vẫn không chịu buông tha, lại nói:

“Ngươi đừng có lừa gạt ta. Ta nói thật cho người biết, là ta phái Mã Thống ra ngoài, hắn đang đi Thái Nguyên để hỏi thăm. Chỉ cần hắn đến đó, thân phận của ngươi liền lộ ra, ngươi vẫn nên thừa dịp hiện tại thú thật đi, ta sẽ không gây khó dễ cho ngươi, nếu không nói, chờ Mã Thống trở về, nói ra chân tường, lúc đó ngươi đừng trách ta không khách khí.”

“Việc này dù ta nói là thực hay là giả thì Văn Tài huynh cũng không tin. Vậy ngươi cứ việc phái người đi tra đi, Diệp mỗ sẽ ở đây chờ ngài đại giá quang lâm.” Ta trên mặt vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy thật nguy hiểm. May mà ta đã nhắc Mộc Cận sau khi trở về thì nhớ nhắc người nhà phải cẩn thận, sau này đừng để cho ca ca lộ diện, hoặc là cứ giả tên người khác mà ra ngoài, đồng thời cũng bảo họ tìm một nha hoàn đóng giả Diệp tiểu muội, đề phòng thân phận của ta bị bại lộ. Bởi vì Diệp gia cũng sợ nếu để lộ ra tin con gái mình mất tích thì thanh danh sẽ không còn, vì vậy cũng nỗ lực che giấu, hiện tại đã chuẩn bị tốt lắm, giấu diếm người ngoài cũng không thành vấn đề.

Mã Văn Tài đen mặt, nhìn ánh mắt bình tĩnh của ta, hiển nhiên bị sự bình tĩnh này làm cho dao động, bắt đầu tin tưởng lời nói của ta. Nhân dịp này, ta liền tiến thêm một bước, dứt khoát vỗ ngực nói: “Văn Tài huynh cũng không cần hao tổn tâm tư đi thăm dò mấy thứ này. Muốn biết ta có phải nữ nhân hay không, ngươi lại đây sờ một cái không phải là biết?”

Theo như suy nghĩ của ra, Mã Văn Tài tính cách kiêu ngạo, nhất định sẽ không đồng ý làm việc này. Ai ngờ, người kia thế nhưng ánh mắt sáng lên, gật đầu nói:

“Tốt”

Chương 41: Thái độ

“Tốt.”. Hắn nói, “Ngươi lại đây, đem quần áo cởi ra. Ta sẽ kiểm tra.”

Tuy hắn nói như vậy, nhưng người cũng không di chuyển, trên mặt có chút rối rắm, như thể ta bắt hắn làm chuyện tày trời vậy.