Ma Nữ Trường Star

Ma Nữ Trường Star

Tác giả: Stupidgirl2610

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321940

Bình chọn: 10.00/10/194 lượt.

chìm vào giấc ngủ.Sáng hôm sau,nó bước xuống nhà thì thấy hắn đang ngồi trên ghế sofa._Sao anh lại ở đây?-Nó bực mình._Anh ta qua đây chở em đi hóng gió đó.Anh ta kể hết cho chị nghe chuyện tối qua.-Tuyết lên tiếng._Đồ nhiều chuyện.-Nó lẩm bẩm._Sáng nay tôi và chị Tuyết có lịch trình rồi.Xin lỗi nhé!-Nó quay sang nháy mắt với Tuyết.Nhưng Tuyết muốn nó tiếp xúc với mọi người xung quanh để nó có thể quên đi nỗi đau của mình._Đâu có đâu em cứ đi với Minh Quân đi.Hôm nay chị mệt.Thôi lên chuẩn bị đi.-Tuyết đẩy nó lên phòng._Chị…..-Nó năn nỉ.10 phút sau nó phụng phịu bước xuống lầu rồi lên xe._Bây giờ đi ăn cái gì trước nha-Hắn đề nghị._Tùy anh.Nó và hắn đang ngồi ăn không khí thật im lặng chịu không nổi hắn lên tiếng._Ăn xong cô muốn đi đâu?_Tùy anh._Đừng nói với tôi bằng cái giọng đó.Trả lời nhanh.-Hắn tức giận._Đi Đầm Sen đi.-Nó ngẫm nghĩ rồi trả lời._Cái gì?-Hắn đứng dậy hét làm cho cả cái nhà hàng quay lại nhìn nó và hắn._Anh làm sao vậy?_Cô có bị thần kinh không?Đầm Sen là chỗ cho con nít đâu phải dành cho tôi và cô.-Hắn ngồi xuống._Ủa ngoài cửa Đầm Sen có ghi là dành riêng cho con nít không?Có đi không mệt quá.Tôi cũng chưa đi Đầm Sen lần nào hết nghe nói ở trong đó có nhiều trò chơi lắm._Đầm Sen mà chưa đi lần nào.Vậy chứ từ nhỏ tới giờ cô hay đi đâu?_Tôi hả?????????????Đi bar với lại đi đánh nhau.-Nó thản nhiên trả lời._Cô thật kì lạ.-Hắn bất lực.Ăn xong nó và hắn đi vào Đầm Sen chơi hết trò này tới trò khác nào là xe điện đụng,tàu lượn siêu tốc,……Đi tới đâu mọi người cũng nhìn tụi nó bằng cặp mắt ghen tị và ngưỡng mộ.Tới khi đã thấm mệt nó và hắn ngồi xuống ghế đá nghỉ mệt._Quả là lời đồn không sai vô đây vui thiệt.-Nó hít 1 cái thật sâu._Vui mà có thấy cô cười cái nào đâu vậy mà nói vui._Bộ vui là phải cười à.-Nó lạnh lùng._Ừ bộ cô không thích cười à từ khi quen cô tôi chưa bao giờ thấy cô cười hết.-Hắn thắc mắc._Tôi không thích cười.-Nó thú nhận._Tại sao?_Tôi thấy cuộc sống chả có gì đáng để cười.Thôi mình đi tiếp đi vô nhà băng nha.-Nó đứng lên vì nó không muốn hắn hỏi thêm nó chẳng muốn kể cho ai nghe về quá khứ đau buồn của mình.Hắn cụt hứng và chạy theo nó.Vào nhà băng nó chạy khắp nơi để xem những khối băng với những hình thù khác nhau.Nó áp má mình vào khối băng và thấy lạnh buốt._Không biết tim mình có lạnh như vậy không?-Nó tự hỏi._Đứng vào đó đi tôi chụp hình cho._Thôi tôi không thích chụp hình đâu.-Nó từ chối._Trời chụp hình mà không thích con gái gì mà lạ lùng._Tôi vậy đó.-Nó bỏ đi.Hắn chở nó về nhà Tuyết.Hai đứa tạm biệt nhau._Sao đi chơi vui không?-Tuyết cười._Vui chị hôm nay anh ta đưa em đi Đầm Sen đẹp hết biết.-Nó cười._Sướng vậy ta.-Tuyết tỏ vẻ ghen tị._Chị thấy anh ta có vẻ quan tâm tới em đó._Không có đâu chị.-Nó chối._Chị nói thật đó nếu được em kết bạn với anh ta đi sẽ vui lắm đấy.-Tuyết khuyên nhủ._Em chỉ thân với mỗi mình chị thôi._Em phải tự tìm cho mình thêm nhiều bạn mới thì mới có thể quên đi nỗi buồn được chứ.Nghe lời chị đi ngốc à.-Tuyết cốc vào đầu nó._Đau chị.-Nó xoa xoa cái đầu.Tối hôm đó tại nhà hắn.Hắn đang ngồi xem những tấm hình mà hắn đã chụp lén lúc sáng.Hắn thấy nó cực xinh nhưng sâu thẵm trong mắt nó vẫn có một nỗi buồn.Hắn nhấc máy gọi cho Tuyết._Alo! Tuyết hả?_Phải tôi đây.Anh gọi có chuyện gì?_Thế giờ cô có rỗi không?Tôi muốn gặp cô có chút chuyện._Được hẹn anh tại quán cafe Cherry.*7h tối tại quán cafe Cherry._Chào!-Tuyết lạnh lùng kéo ghế ngồi xuống.Trong quán ai cũng nhìn hắn và Tuyết rồi bàn tán xôn xao._Chị dùng gì?-Nhỏ phục vụ cười._Cho 1 nước cam._Hôm nay tôi muốn gặp cô để….._Nói về chuyện của Băng chứ gì?-Tuyết cắt ngang lời hắn._Sao cô biết?-Hắn ngạc nhiên._Thì giữa tôi và anh có gì để nói ngoài chuyện của Băng.-Tuyết nhếch mép._Ờ…..-Hắn gãi đầu._Nước cam của chị đây.Chúc chị ngon miệng.-Nhỏ phục vụ đặt ly nước cam xuống rồi bỏ đi._Chắc anh thắc mắc về chuyện hôm bữa lắm phải không?_Đúng tôi thấy rõ ràng là mắt của Băng đỏ hoe vì khóc nhưng cô ấy lại bảo là không?-Hắn mừng như bắt được vàng._Băng nó là người như vậy đấy nó chưa bao giờ để người khác thấy mình khóc ngay cả tôi cũng tôi cũng chưa bao giờ được thấy.Nó chưa bao giờ để ai hiểu nó là người như thế nào lúc nào cũng tạo khoảng cách với mọi người mà sao anh lại quan tâm tới Băng như vậy?Tôi nhớ anh cũng đâu ưa gì bọn tôi khi thấy anh tới đưa Băng đi chơi thực sự tôi cũng rất ngạc nhiên có ý đồ gì không?-Tuyết nhăn mặt._Không thực tình tôi cũng không biết tại sao tôi lại làm như vậy?Lúc nào gặp các cô tôi cảm thấy mình không còn là mình nữa.Chứ tôi ghét các cô kinh khủng.-Hắn nói mặt tỏ vẻ giận lắm._Làm gì mà thù dai quá vậy bọn tôi là vậy đó không ai ưa nổi.Mà anh biết tại sao anh lại quan tâm tới Băng nhiều như vậy không chính là anh đang thích Băng đấy-Tuyết cười lớn.Hắn không nói gì ý như tỏ vẻ đồng tình với Tuyết.Hắn cũng công nhận dạo này hắn luôn quan tâm tới nó khi không gặp nó thì hắn nhớ rất nhớ nó._Mà theo cảm nhận của tôi thì tôi thấy quá khứ của Băng không mấy gì tốt đẹp cho lắm.-Hắn lo lắng._Anh là thánh hay sao mà đoán đúng quá vậy.Đúng rồi Băng đã có 1 quá khứ rất tồi tệ.Bla


Polaroid