
i nhìn nó cười hiền
_Dạ vui, thấy được mấy con cá bé síu đang bơi nữa ạ _Nó cười thích thú
_Chậc,nhỏ lùn này định đòi bắt mấy con cá ấy về nướng đấy, hết biết _Hắn chẹp miệng
_Haha, đúng là Việt Anh _Hai nó phì cười, Ly cũng len lén che miệng cười (cười ta đảm bảo nó k cho Ly toàn mạng đâu)
_Xì, cái đồ zô zuyên.A! ma tên Hưng đâu rồi nhở? _Nó ngó nghiêng
_He, Hưng đi mua thịt rôi _Ly nói
_A! Hưng nó về rồi kìa _Hai nó chỉ
_A, Hưng đẹp trai về rồi à?Mang tui sách giùm cho, vất vả quá _Nó xí xới chạy ra sách giùm tên Hưng sock làm hắn nghe xong té từ ghế xuống vì câu nói của nó (nghe quen quen ==.)
_Nè, nhỏ này hôm nay ăn nhầm thuốc à? _Tên Hưng chỉ về phía hắn hỏi Việt, mặt cứ nghệt ra
_K,phải đâu, cứ ai cho nó ăn là nó lại vậy đấy_Việt lắc đầu giải thích
_Thật k? _Hưng nhìn nó vẫn đang toe toét
_Thật, nhỏ Lùn này lươn kinh lắm _Hắn nói
_Thì sao, ta cho mi ăn lươn bi h ? _Nó lườm hắn
Và bữa tiệc nướng của tụi nó diễn ra vui vẻ, rộn ràng tiếng cười cho tới mãi tối. Lần đầu tiên giữa nó và tụi hắn k có khoảng cách,lần đầu tiên hắn và nó có thể cười 1 cách vui vẻ tới vậy, và lần đầu tiên nó phát hiện ra hắn sở hữu 1 ánh mắt rất đẹp khiến cho trái tim nó rung động 1 cách kỳ lạ.Tối hôm đấy mọi người vui chơi mệt như vậy nên mọi người ai cũng tắm rửa và đi ngủ từ sớm cả nhưng nó thì chẳng thể chợp mắt được chút nào nên nó quyết định ra ngoài biển đi dạo 1 chút cho thoải mái…
Nó dạo bước trên biển để những con sóng nhỏ lăn tăn đánh vào bờ dạt vào chân nó mát lạnh khiến nó rất thích và cảm thấy rất thoải mái.Nó cứ bước mãi dù bờ biển hiện tại đã chìm trong1 màu đen chỉ còn len lỏi ánh sáng đèn điện của căn biệt thự mà thôi….Nó nhìn thấy đằng xa có bóng dáng 1 ai đấy đang ngồi nhìn về phía biển.Bó bước lại gần, nó ngạc nhiên k ngờ lại là hắn,hắn hướng đôi mắt đầy u buồn của mình về phía biển cả xa xăm,vô hạn mà nó k hiểu được ánh mắt đó đang suy nghĩ những gì?
_Nam… _Nó gọi
Hắn vẫn im lặng chẳng phản ứng gì cả, dường như hắn k nghe thấy nó gọi
_ĐỒ SẤC SƯỢC _Nó hét lên
Hắn giật bắn mình quay lại nhìn nó đầy ngạc nhiên
_Nhìn cái gì? Làm gì mà tui gọi mặt cứ đần ra k thưa zị? _Nó ngồi xuống cạnh hắn
_Hì! Suy nghĩ chút.Sao k ngủ đi mà lại ra đây _Hắn nhìn nó cười nhẹ nhàng
_Mi mà cũng có thứ phải suy nghĩ cơ á? _Nó nhìn hắn k dấu được sự ngạc nhiên
_Sao k?Ta đâu có phải là loại người hồn nhiên k bao h biết suy nghĩ gì như mi _Hắn nói, mắt vẫn hướng ra biển
_Ai bảo ta k phải suy nghĩ nào?Này nhé: sang,trưa,chìu,tối ta phải suy nghĩ xem hôm nay nên ăn gì nè,suy nghĩ coi phải mặc gì nè,cái nhau với mi cũng phải suy nhĩ xem làm như thế nào để bật lại thắng được mi nè,….Chậc, nhiều lắm đó chứ _Nó vừa kê lể vừa xòe ngón tay ra đếm
_Trời, suy nghĩ như mi thì ngoài ăn, chơi và chọc ta ra thì còn gì nữa k? _Hắn nản luôn
_Thế chứ mi nghĩ cái gì à? _Nó nhìn hắn nhăn chán khó hiểu
_Ta nghĩ về mẹ ta _Hắn nhìn xa xăm
_Mẹ? À um….Thui mi đừng tự dằn vặt mình nữa, người đã mất rùi thì đừng buồn nữa,làm vậy họ xẽ vướng bận và k thể siêu thoát được đâu _Nó an ủi hắn
_Ta k buồn nữa nhưng mỗi lần nghĩ tới, mỗi lần ra đây là ra lại k thể nào k nhớ tới cái cảnh tượng mẹ ta lúc chết _Hắn nói, đôi mắt sâu nay càng sâu thăm thẳm tới kì lạ
_Mi ghét biển vậy sao? _nó hỏi
_Um…năm ta 5t mẹ ta đã tự sát ở biển.Lúc đấy ta đã chạy theo để giữ mẹ lại, ta hy vọng mình xẽ cứu được mẹ nhưng lúc đấy ta còn quá bé, đã biết gì đâu nên do k biết bơi mà suýt chút nữa thì chết theo mẹ rồi..umm, cũng từ đấy ta sợ nước à _Hắn chậm rãi kể cho nó nghe…
_Vậy té ra mi sợ nước là vì vậy hả? _Nó gật gù xem chưng có vẻ hiểu lắm
_Um…. _Hắn khẽ gật đầu
_Rùi, mi đi theo ta,ta xẽ giúp mi giải tỏa nỗi buồn này _Nó nói rồi kéo hắn đứng dậy theo mình
_Hả? kiểu gì? _hắn vẫn chưa hiểu
_Đi thì biết _Nó kéo hắn đi
……
Nó cùng với hắn đi ra phía sau ngôi nhà _nơi có trồng cả 1 vườn hoa lớn lung linh đầy màu sắc rực rỡ đang ngủ trong đêm…..
_Vào đây làm gì? _Hắn nhăn mặt
_mẹ mi thích loài hoa nào nhất? _Nó quay lại hỏi hắn
_Làm gì? _hắn nhìn nó k hiểu
_Người ta hỏi thì mi cứ trả lời đi, hỏi lắm thế.Hay đừng bảo vs ta là mi k biết nhớ? _Nó nhăn mặt
_Hoa hồng đỏ _Hắn trả lời
_um, rùi…..vậy mau hái hoa đấy đi,mấy bông ở đằng kia kia, nhớ là phải ngắt cả cành đó _Nó nói, tay chỉ về khóm hoa hồng mọc sung quanh vườn
Hắn trả hiểu rốt cục nó muốn làm cái gì nhưng hắn biết h có hỏi nó thì nó cũng chẳng chịu nói đâu nên hắn đành phải ngậm ngùi làm theo lời nó thôi….
Hắn với nó hái cục được khá nhiều hoa và hắn cũng được kha khá vết chích vào tay do gai hoa hồng ghen tỵ với nhan sắc của hắn mà k thương tiếc đâm vào (um, thực ra là hắn với nó hái sạch sẽ tất cả những bông hoa hồng đỏ vào có mặt trong vườn luôn rồi ạ..) Xong rồi nó lại lôi sềnh sệch hắn đi về phía biển
_Nào nào lại đây mau lên _Nó vẫy vẫy hắn
_Tối vậy cô kéo tui ra biển làm gì?Cẩn thận k sóng cuốn đi luôn bi h đó , tui k cứu được cô đâu _Hắn nói vóng ra từ trên bờ
_Thế rốt cục mi có lại k thì bảo đây, hai còn đợi tui khuân ra nữa hả? _Nó trống tay vào eo, lườm hắn
_rồi, rồi đây _Hắn