Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327723

Bình chọn: 7.00/10/772 lượt.

này là từ tư tâm của ta, nàng, ta và hắn, chúng ta từ khi sinh ra đã có vận mệnh của bản thân mình, có cưỡng cầu cũng không được…Hắn chính là Giao vương thái tử, cho dù hắn chưa từng có suy nghĩ làm phản chiếm đóng Nhân giới, nhưng Giao vương lại là cha ruột của hắn, bị liên lụy cũng là điều khó tránh….” Nói rồi ôm ta vào trong ngực, cúi xuống, le lưỡi liếm sạch nước mắt trên mặt ta.

Trong đầu ta ầm ầm như có vô số vì sao đang nổ tung, bị hành động thân mật này của hắn dọa sợ, nhưng lại ngây ngốc ngồi trong lòng hắn, quên mất việc khóc thút thít…Hắn…Hắn…Con rồng ngốc vô liêm sỉ này!

Hắn thấy dáng vẻ này của ta, có lẽ cảm thấy có chút thú vị, khẽ cười một tiếng, lại muốn cúi người làm chuyện thân mật đó, trong lòng ta ầm ầm nhảy loạn, bên trong xa liễn chật hẹp, phụ thân lại còn phân phó cung thị chất lên rất nhiều đồ ăn thức uống nên càng không có chỗ để tránh, ta đành giả vờ giống như đà điểu chỉ có thể nhắm hai mắt lại, bất chợt nghe thấy người bên ngoài xa liễn nói: “Công chúa điện hạ, đã đến thao trường Tu La rồi.”

Ta thở phào một hơi, lấy tay áo lau lau mặt, lại đẩy hắn ra vội vàng nhảy xuống, nghe được tiếng cười khẽ của Nhạc Kha ở phía sau, ta lại càng thêm quẫn bách, chỉ cảm thấy ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về bên này nên càng chột dạ, cũng không biết người bên ngoài nghe được bao nhiêu.

Trên đài cao của thao trường Tu La, một đám hán tử Tu La đứng đối diện với Nhạc Kha, cười nói: “Nhạc công tử, ngươi rời khỏi thành Tu La đã hơn vạn năm, cũng không biết tu vi tiến bộ ít nhiều thế nào, hôm nay..đám thúc thúc..đặc biệt lĩnh giáo.” Mấy người này bình thường ở trước mặt ta mặc dù hào sảng thẳng thắn, nhưng cũng chưa từng nói mấy lời coi thường trêu chọc thế này, đối với Nhạc Kha lại là một bộ mặt khác, nói là căm ghét thù địch cũng không phải, nhưng họ lại đặc biệt nhấn mạnh ba chữ “đám thúc thúc”, bộ dạng tươi cười nhưng lại đặc biệt không có ý tốt, thật khiến ta đổ mồ hôi lạnh thay hắn.

Người trong thành Tu La đấu pháp luận đàm tu vi là chuyện bình thường. Nhưng hôm nay xem thử ta lại thấy không thích hợp cho lắm. Chỉ vào một đám nam nhân mồ hôi nhễ nhại đang quấn lấy nhau, còn ngọc sắc cẩm sắc sớm đã bị làm bẩn kia, hoàn toàn không thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu của Nhạc Kha, ngạc nhiên nói: “Phương Trọng tỷ tỷ, Tu La chúng ta không phải tu vi không tệ sao? Tỷ thí với Nhạc Kha, vì sao không dùng tiên thuật lại chỉ giống như người phàm, thi đấu sức lực?”

Phương Trọng hé miệng nở nụ cười: “Công chúa có điều không biết, tộc Tu La tuy thích chiến đấu, nhưng đối với huynh đệ của mình lại cực kỳ gần gũi, so với Thiên giới còn quang minh lỗi lạc hơn nhiều. Tỷ thí tiên pháp, đó là để thao luyện trước khi ra chiến trường, còn luận bàn về tu vi như thế này thì hoàn toàn không có ác ý, thêm nữa muốn đối với người đó bày tỏ tình cảm thân thiết cũng dùng phương thức này. Lại nói, người phàm rất dễ bị thương, cách giao đấu này cũng ít nhiều an toàn. Cùng lắm là khiến đối phương chịu chút đau đớn da thịt, quyết sẽ không làm tổn hại đến tiên nguyên…” Lời còn chưa dứt, mũi Nhạc Kha đã bị ăn một quyền nặng nề, hắn cũng chưa từng khách khí, bay lên một cước đá hán tử vừa cho hắn một đấm đó bay ra ngoài thao trường.

Nhưng hôm nay người trong tộc Tu La nhàn rỗi vô sự, tất cả đều tụ tập bên thao trường, chia thành nhóm mười người, kẻ này bị đá ra kẻ khác lập tức lao vào, giống như quyết phải huyết chiến với Nhạc Kha tới cùng. Sau hai canh giờ, Nhạc Kha đã thương tích đầy người, ở bên ngoài có mười mấy hán tử bị hắn đá ra, những người còn lại bên trong cũng bị thương không ít, mặt mũi bầm dập, chẳng khá hơn hắn chút nào.

Ta thấy bên trong thao trường, mấy vị Tu La hán tử này ra tay mặc dù không phải nhẹ, hắn đại khái cũng bị ăn đòn nhưng vẫn đánh trả, nhưng cả hai bên đều chưa từng hạ tử thủ, chính là cảnh tượng càng đánh càng hăng, một người sang sảng cười nói: “Nhạc tiểu tử mấy vạn năm không gặp, sức lực cũng tăng lên không ít nhỉ.”

Nhạc Kha chỉ vào vị Tu La đó trêu chọc: “Thúc thúc…Tuổi già sức yếu, Tiểu Nhạc thấy , sợ là không thể lại ra sa trường rồi.”

Tộc Tu La mọi người đều lấy việc ra chiến trường làm vinh quang, lúc này bị hắn kích động, vốn dĩ có chút buông lỏng, hiện giờ “Ô” lên một tiếng, lao lên, lại cùng Nhạc Kha quần nhau một chỗ.

Một người khác ở bên cạnh thở hồng hộc hai tiếng, cười nói: “Năm đó Nhạc tiểu tử chẳng qua chỉ là một đứa trẻ miệng còn bú sữa, bây giờ thật sự đã trưởng thành không ít rồi.”

Nhạc Kha đang tung một cú đấm vào vị Tu La phía trước, không khỏi đắc ý: “Vạn năm đã qua, Nhạc Kha nếu như còn không trưởng thành, chẳng phải đã trở thành yêu quái rồi sao.”

Vị Tu La ấy lập tức chậm rãi cất lời: “Lớn rồi lớn rồi, đáng tiếc là lại thành một tiểu bạch kiểm, so với mấy cô nương trong thành Tu La còn đẹp hơn.”

Nam nhân tộc Tu La đều lấy dáng vẻ to lớn cường tráng, làn da ngăm đen làm mức chuẩn, Nhạc Kha vốn dĩ lớn lên lại giống như trúc xanh, da dẻ trắng nõn, đứng cùng với mấy hán tử Tu La này lập tức có cảm giác giống như hạc giữa bầy gà. Có điều mọi người trong thành Tu La ai nấy đề


Insane