
người họ ầm ĩ cao hứng như vậy, nữ nhi thấy có chút kỳ quái, con và phụ thân phụ tử trùng phùng, chỉ là chuyện giữa hai phụ tử chúng ta, tiệc tùng của họ, Thanh Loan thật cảm thấy không có chút quan hệ gì với nữ nhi.”
Phụ thân xoa xoa đỉnh đầu ta: “Con đứa trẻ này từ khi sinh ra tính cách đã bình lặng tự nhiên như vậy, cũng không thể thích náo nhiệt một chút sao? Ta nghe nói con chính là thích những giờ phút náo nhiệt như thế này.”
Ta trước đây cũng từng thích náo nhiệt, kinh kỳ trọng địa nơi phàm giới mặc dù không hùng vĩ tráng lệ bằng thành Tu La, nhưng cũng cực kỳ tấp nập. Có đôi khi ta cô độc một mình, càng náo nhiệt lại càng cô đơn tịch mịch.
Giờ khắc này, bên trong điện ấm áp tỏa lan, bên cạnh ta có phụ thân, vạn dặm quay về thời gian dù có ít ỏi, nơi bình yên này vẫn chính là quê hương gốc rễ của ta.1 Bóng đêm càng đậm, thân thể phụ thân từ khi bị thương hư nhược, sau khi được ta đặc biệt khuyên nhủ cuối cùng cũng ngủ. Ta yên lặng ngồi nơi đầu giường của người một lúc lâu, nghe được hô hấp của người đều đều, mộng đẹp đương say, khóe môi không khỏi lộ ra ý cười mãn nguyện.
1Nguyên văn:
Vạn lý quy lai niên dũ thiểu
Thử tâm an xứ thị ngô hương
Ngoài điện, huyên náo không ngừng, đêm dài tiếng ca cứ vang vọng mãi.
Ngày thứ hai từ khi ta quay về, thân thể phụ thân dần dần chuyển biến tốt. Trong cung mặc dù có người chuẩn bị dọn dẹp điện các cho ta cư ngụ, nhưng ta không muốn tách rời phụ thân quá xa, ban đêm liền ngủ lại ở điện bên cạnh Tư Hoàng Điện, ban ngày thời thời khắc khắc cũng không rời người, chăm chú nhìn phụ thân uống thuốc dùng bữa, ngay đến thị hầu bên cạnh người là nữ quan Phương Trọng cũng khen ngợi: “Từ khi công chúa quay về, khí sắc của Vương càng lúc càng tốt, ít ngày nữa sẽ bình phục.” Những lúc đó, phụ thân luôn luôn tràn ngập ý cười, cực kỳ vui vẻ.
Có đôi khi văn thành võ tướng đến tấu trình chính sự, ta từng muốn tránh đi nhưng bị phụ thân kéo lại ngồi trên tháp thượng: “Công chúa chính là người thừa kế duy nhất của Tu La Vương ta, không cần phải kiêng kị.”
Mấy văn thần võ tướng này đã cùng phụ thân chinh chiến sát phạt, lại đối với người hết mực cung kính, nghe thấy lời này cũng chưa từng phản bác một câu.
Những ngày vui vẻ cứ thế trôi qua, nhất là khi có phụ thân bên cạnh. Nhưng ta xa Nhạc Kha đã nhiều ngày, cũng không biết hắn một thân một mình trên Thiên giới có thể cứu thoát mẫu thân hay chưa, hay là, gặp gỡ Thiên đế?
Sau khi ta đến thành Tu La được nửa tháng, Bà Nhã Nhĩ cũng gió bụi mệt mỏi về đến. Vừa về tới đã trêu chọc ta: “Thuộc hạ phụng mệnh đến bảo hộ công chúa, nào ngờ công chúa đã tự mình lén lút trốn đi rồi. Thiên giới Thái tử lúc quay trở lại Thiên cung, cái mũi suýt chút nữa tức giận đến méo xệch. Nhưng xét thấy thuộc hạ chính là thị nữ của Thanh Khâu Quốc chủ, cuối cùng cho Thuộc hạ về lại Thanh Khâu.”
Ta tưởng tượng ra bộ dạng tâm cao khí ngạo của Lăng Xương khi tức giận đến độ giậm chân, trong lòng cực kỳ khoái chí.
Chương 58: Ngưng Yên Hòa Ảnh
Bà Nhã Nhĩ thấy ta cười đến khoái chí, có chút không nhịn được, đặc biệt miêu tả: “Vương thượng không biết, Thiên giới Thái tử này thật sự đáng giận, mấy ngày trước còn cùng mụ Xích Diễm đáng ghét của Điểu tộc định hôn ước cho công chúa, để người làm trắc phi của hắn, chỉ đợi cô nàng Đan Chu đó gả vào Cửu Trùng Thiên liền cưới công chúa vào cửa.”
Đôi mày Tu La Vương phụ thân chợt nhíu, một chưởng giáng xuống, đánh nát ngọc án trước mặt thành nhiều mảnh vụn: “Xích Diễm này và Thiên giới bức người quá đáng! Tiểu công chúa của Bổn Vương, há có thể làm nhỏ của kẻ khác?” Dường như đột nhiên bừng tỉnh, thu lại nét giận dữ, cẩn thận nhìn ta, ôn nhu nói: “Loan nhi…Loan nhi đối với Thiên giới Thái tử đó có tình cảm?”
Ta thấy phụ thân bảo bọc ta như vậy, trong lòng vui vẻ, cười cười lắc đầu, đang muốn phân trần thì Bà Nhã Nhĩ đã cười đến nghiêng ngả: “Vương thượng bớt giận! Nếu không phải Thiên giới Thái tử bức hôn, khẳng định đến bây giờ Vương thượng vẫn chưa thể gặp mặt công chúa.”
Đôi mắt Tu La Vương phụ thân phút chốc sáng ngời, bảo: “Nhanh nhanh nói đi.”
Bà Nhã Nhĩ “Vâng” một tiếng mới chậm rãi kể: “Hôm đó, sau khi Thiên giới Thái tử xuất chinh, thuộc hạ tìm kiếm khắp nơi cũng không tìm được công chúa. Qua hai ngày thì lén nghe được thị hầu bên cạnh Thái tử là Lưu Niên nói, công chúa từ chối hôn ước khiến Thái tử nổi giận nhốt công chúa vào Trấn Tiên Tháp rồi cùng nhau đi đến Đông Hải diệt trừ phản loạn Giao Vương. Nghe nói Giao Vương thủ lĩnh có một viên đá chuyên về tấn công, tên gọi là yêu thạch Tử Mạch, Thái tử đánh cũng không đánh được. Lại vì công chúa phá hủy Trấn Tiên Tháp, không thấy tung tích, đành phải mau chóng không đánh mà về.”
Tu La Vương phụ thân cười lớn thành tiếng, nắm tay ta hết xoa lại xoa, cười hỏi: “Loan nhi vừa đánh thủng Trấn Tiên Tháp liền về nhà sao?”
Ta liên tục gật đầu, nghe nói Giao Vương toàn thắng, trong lòng bất giác nhẹ nhõm. Mặc dù ta không thích Giao Vương nhưng lại không thể không nghĩ tới an nguy của Ly Quang. Tựa vào mình người, cười nói: “Phụ thân đoán không sai.”