
là gì nhưng Mai Mai vẫn trả lời. Cô ôm chầm lấy Lạc Dương trong 1 cái ôm thật chặt
-Vâng, chắc chắn thế, mãi mãi thế !- Cô nhìn Lạc Dương ánh mắt tha thiết-Từ bây giờ em sẽ mạnh mẽ để tự chăm sóc được mình, tự bảo vệ được mình và bảo vệ cả người em yêu nữa
Lạc Dương đẩy cô ấy ra
-Được rồi, em nói thế là anh yên tâm rồi ! Giờ thì em đi ngủ đi, đừng bận tâm đến anh nữa-Lạc dương thúc giục
Mai Mai đành đi ra ngoài nhưng cô ấy không về phòng ngủ. Mai Mai ngồi ngay trước cửa phòng làm việc của Lạc Dương, gục đầu xuống đó trầm tư suy nghĩ
Làm sao cô có thể ngủ được lúc này khi Lạc Dương đang 1 mình chịu khổ chứ?!
Cô tự giận mình ngốc nghếch. Đã hậu đậu hết chỗ nói, học hành cũng chẳng giỏi giang gì, lại yếu ớt. Cô không đủ sức tiếp quản công ti của gia đình.
Bố cô cũng đã có tuổi, lại mắc bệnh huyết áp, đã bị tai biến 1 lần rồi, ông cũng không muốn tham gia vào thương trường nữa
Vậy là vì yêu Mai Mai và vì mối quan hệ thân thiết của thế hệ trước, Lạc Dương đã nhận lời tiếp quản công ti
Anh vừa phải giúp bố ở công ti của gia đình, vừa làm Tổng giám đốc công ti nhà Mai Mai. Gánh nặng đè lên đôi vai chàng trai 25 tuổi này thật quá lớn!
Gia đình cô nợ anh ấy nhiều lắm ! Vậy mà giờ đây nhìn anh ấy khổ sở thế kia Mai Mai chẳng thể làm gì. Cô thút thít khóc.
Tiếng khóc của cô khiến Lạc Dương giật mình. Anh vội vã chạy ra cửa
-Ngốc ơi là ngốc ! Anh bảo em đi ngủ chứ đâu bào em ngồi khóc!!!!????
-Em sẽ không thể ngủ nổi nếu anh cứ như thế này !-Mai mai ngã vào vai Lạc Dương nấc lên
Lạc Dương rất sợ nước mắt con gái, anh đành vào phòng nhắm mắt vờ ngủ. 1 lúc lâu sau khi Mai Mai đã ngủ say Lạc Dương mới quay sang nhìn cô nói khẽ
-Em giỏi thật đấy ! Lúc nào cũng dùng nước mắt để bắt nạt anh !…………
Em khóc vì anh, không ngủ nổi vì anh vậy thì làm sao anh có thể rời xa em được đây???!!! Anh chưa từng nói dối em, chưa từng giấu em chuyện gì nhưng lần này sẽ khác. Anh sẽ ích kỉ để giữ được em bên anh !
“Trong tình yêu cũng phải có sự ích kỉ, ích kỉ rồi để ta thấy sự rộng lương, sự vị tha trong tình yêu quan trọng như thế nào
Đôi khi, ích kỉ cũng là cách thể hiện ta yêu nhau đến nhường nào !
Nhưng 1 khi sự ích kỉ đó đi quá giới hạn, tình yêu sẽ tan vỡ và bạn sẽ là người bị tổn thương”
Lạc Dương đang ích kỉ, liệu anh ấy có phải trả giá cho hành động ấy không ?………….
Lạc Dương đã quyết định rồi. Anh sẽ không nghĩ đến chuyện ấy nữa.
Không đau. Không dày vò.
Anh sẽ coi như không biết gì và từ nay sẽ quan tâm Mai Mai nhiều hơn, không để cô ấy ra ngoài 1 mình, nếu không rất có thể cô ấy sẽ gặp lại Tử Long…..
Lạc Dương và Mai Mai đang trên đường từ sân bay trờ về nhà. Đường vắng lạ lùng. Chợt Mai mai lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng đáng ghét đó
-Lạc Dương này, anh đang yêu ai à?
-Yêu em chứ yêu ai-Lạc Dương cười lớn trả lời cái câu hỏi thậm ngốc của cô nàng
-Không, ý em là…. Trong máy tính của anh có 1 cái ảnh anh chụp với cô gái nào đó….-Mai Mai lúng túng
Lạc Dương nghĩ 1 lúc rồi bỗng “à” lên 1 tiếng . Anh ấy bắt đầu cười, cười nghiêng ngả tưởng chừng không thể ngừng được
Mai Mai nhìn anh vẻ mặt khó hiểu
-Em….em ghen với mẹ anh à? Cái ảnh ấy là anh chụp với mẹ lúc mẹ còn trẻ
Cô bé xấu hổ quá chả biết nói gì. Chết vì cái tội không xem cho kĩ. Cô ấy chỉ lướt qua phòng Lạc Dương, nhìn loáng thoáng thấy cái ảnh mà cũng hỏi. Xấu hổ thật !
Đang cười vui vẻ thế bất chợt Lạc Dương nhận ra phía sau có 3 chiếc ô tô đen đang bám đuổi theo mình. Càng lúc càng gần….
Kít…..- 1 chiếc ô tô bất ngờ lao lên phía trước chặn đường khiến Lạc Dương phải phanh gấp. 2 người giờ đây đang rơi và tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Người chặn trước kẻ chặn sau
Họ đang lờ mờ hiểu rằng việc này chắc chắn có liên quan đến vụ phá sản của công ti X ngày hôm qua
Lạc Dương mở cửa xe ra ngoài, khuôn mặt rất kiên định không chút sợ sệt. Mai Mai lo quá, kéo tay Lạc Dương lại
-Đừng, anh đừng ra,vệ sĩ của chúng ta sắp đến rồi. Nếu anh ra ngoài rất có thể sẽ……..
Mai Mai chưa kịp nói hết đã bị Lạc Dương chặn họng
-Không,em đừng có nói nhiều-anh ấy nói, ánh mắt nảy lửa
-Nếu ra, em sẽ ra cùng anh. Không lẽ anh không coi em là vợ
Tuy rất sợ nhưng Mai Mai không nỡ lòng nào nhìn Lạc Dương chịu đau 1 mình. Nhưng bản lĩnh của 1 thằng đàn ông không cho phép Lạc Dương làm thế. Anh không thể đê người anh yêu gồng mình lên chịu khổ cùng anh. Nếu có việc gì anh sẽ chịu đựng 1 mình
-Chính vì coi em là vợ nên anh mới như thế ! Ngồi yên ở đó. Em mà ra thì đừng có trách anh-Lạc dương gắt lên
Đây là lần đầu tiên Mai Mai thấy anh ấy như thế. Ánh mắt dịu dàng thường ngày giờ đây trở nên vô cùng hung dữ. Cô sợ hãi đành ngồi trong xe không dám ra ngoài
Mấy tên côn đồ thấy chướng tai gai mắt trước cái cảnh sướt mướt kia nổi giận đùng đùng.Kẻ cầm đầu sai bọn đầy tớ đến định kéo cô bé ra khỏi xe
-Khoan đã, đừng có động vào cô ấy, có chuyện gì nói với tao đi
-Được thôi, con bé này là vợ mày à? Ha ha trông cứ như trẻ con ấy nhỉ? Mày có gu thẩm mĩ quái dị đấy- tên cầm đầu chế nhạo giọng đầy khiêu khích
Lạc Dương giận lắm nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh đến