XtGem Forum catalog
Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322600

Bình chọn: 9.5.00/10/260 lượt.

Tử Long ma quái hơn. Biết rằng cô bạn gái nấu ăn dở ẹc nên cứ hễ khi nào Mai Mai nổi hứng ăn uống Tử Long đều dẫn cô đi ăn nhà hàng

Bây giờ, Lạc Dương đang nằm trên giường bệnh, yếu như 1 con mèo, có muốn chống cự cũng chả được. Mai mai về nhà mở hết sách này sách nọ để học cách …… nấu cháo !

Đây là lần đầu tiên nấu ăn, cô cũng không tự tin vào khả năng của mình nhưng cô vẫn muốn thử. Hỏng thì…..vẫn bắt Lạc Dương ăn, cô sẽ trả thù vì sự “háo sắc” của anh ấy !

Trong khi chờ Mai Mai về nhà nấu cháo, Lạc Dương nằm 1 mình suy nghĩ. Anh lại nhớ đến việc của Tử Long. Đã cố quên vậy mà vẫn nhớ. Nó khiến anh nhói đau.

Chả lẽ anh sẽ phải hủy hôn với Mai Mai, để tuột tay cô ấy 1 lần nữa

Mà người làm cô rời bỏ anh, không ai khác lại là Tử Long ! Anh cũng thấy có lỗi với Tử Long. Anh đã cướp Mai Mai từ tay cậu ấy 1 cách lén lút, có thể nói là như thế.

Tử Long chưa trở về anh mới dành được cơ hội. Anh coi Tử Long như em trai nhưng để tuột mất tình yêu vì tình thân thì phải chăng là không đáng ???

Ạnh mệt mỏi với những suy nghĩ này. Liệu anh có nên buông tay ra trước không?

Vừa để không cảm thấy có lỗi với Tử Long…….

Vừa để không trở thành kẻ nói dối Mai Mai……

Có nên không?????

Đang mải suy nghĩ thì Mai Mai tung tăng chạy vào khiến Lạc Dương giật mình. Cô ấy đến bên anh, mặt hớn hở, đưa ra trước mắt Lạc Dương 1 bát cháo to đùng

Trong đầu cô đang có 1 ý nghĩ nham hiểm : “Anh chê em trẻ con à? Hôm nay em sẽ biến anh thành trẻ con”

Lạc Dương muốn tự ăn lấy nhưng Mai Mai không chịu. Cảnh tượng lúc này thật khiến người ta phì cười. Trông Lạc Dương không khác nào 1 đứa trẻ. Thật mất phong độ quá !

Vừa ăn miếng đầu tiên, Lạc Dương suýt….. ngất. Mặn quá ! Nhưng anh đành ngậm ngùi nuốt hết cái bát cháo ấy. Ăn xong anh uống hết nguyên 2 cốc nước 400 ml trong 3 phút. Kinh dị !

Đã thế Mai Mai vẫn không chịu buông tha, lôi thêm ra mấy cái đùi gà rán KFC. Đến lúc này thì Lạc Dương xỉu thật!

Người chứ đâu phải trâu bò mà ăn ghê vậy???!!!. Cô nhóc chả biết gì cả, cứ nghĩ đơn giản là ăn nhiều sẽ khỏe. Đúng là tiểu thư đại ngốc !

Sự ngốc nghếch này báo hại Lạc Dương đau bụng suốt 2 ngày. Khổ !

……..

Buổi tối, Mai Mai không chịu về nhà ngủ, cô ở bên Lạc Dương 24/24 ! Trong lúc Lạc Dương nghỉ ngơi, cô thường lấy giấy bút viết lách cái gì đó. Có lẽ là nhật kí. Cô ấy muốn chia sẻ niềm vui với những dòng chữ

Rốt cuộc sau rất nhiều lần nấu hỏng cô cũng nấu được 1 nồi cháo ngon lành, được Lạc Dương khen cô vui quá !

Khi Lạc Dương đã ngủ, cô nằm trên chiếc giường bên cạnh nhìn anh ấy. Khuôn mặt đã hồng hào hơn, không mệt mỏi nhưng thoáng cái gì đó rất lo âu

Đôi hàng mi thỉnh thoảng lại khe khẽ rung lên. Cô không hiểu tại sao lại như thế. Cô không biết rằng anh ấy đang phải trải qua những suy nghĩ kinh hoàng như thế nào

……..

Sáng, tiếng nói tiếng cười xôn xao khiến Lạc Dương tỉnh giấc.

Tay có cái gì nằng nặng, thân nhiệt cao hơn mức bình thường…… Bạn đoán đó là cái gì?

Nếu là 1 con mèo cũng đúng, mà là Mai Mai cũng không sai !

Lạc Dương lật chăn ra, Mai Mai đang nằm trong lòng anh, cuộn tròn người ngủ ngon lành, bên cạnh cô là …….1 con mèo. Cô mang cả mèo vào bệnh viện. Đúng là khó đỡ!

Cô ấy luôn gây những rắc rối ngớ ngẩn như thế cho Lạc Dương. Nhưng nếu không thế thì không phải là Mai Mai nữa rồi !

Lạc Dương yêu cô cũng vì cái tính con nít dễ thương ấy

Vui thì cười buồn thì khóc. Đơn thuần dễ hiểu

Anh thích những người con gái như thế

Khi tỉnh dậy, Lạc Dương hỏi vì sao chui vào đây ngủ thì cô ấy trả lời hồn nhiên như cô tiên rằng để bảo vệ anh ấy !Lí do ấy khiến cả Lạc Dương lẫn mấy cô y tá nghe xong suýt ngất

……

Chap 7 : Cuộc gặp định mệnh

Hôm nay Lạc Dương được ra viện rồi, Mai Mai không về cùng anh ấy mà quyết định đi dạo phố 1 mình để mua tặng anh 1 món quà

Cô không biết vì sao Lạc Dương không cho cô ra ngoài 1 mình. Phải cố gắng lắm cô mới trốn ra ngoài được

Đôi chân bước đi vô định, và rồi chẳng hiểu tại sao cô lại đi vào con đường cô gặp Lạc Dương trong cái đêm mưa định mệnh ấy

Trời nắng nhẹ, gió khe khẽ thổi, luồn qua mái tóc cô

Bước chậm lại cô nghe lòng mình xuyến xao. Cô đắm chìm trong dòng suy nghĩ về Lạc Dương và về cả Tử Long nữa.

Cô yêu cả hai người nhưng rồi cô lại quyết định sống bên Lạc Dương. Nhiều lúc cô thấy mình kì lạ.

Chờ đợi 1 người trong 6 năm và rồi lại vội vàng cưới 1 người khác- người mà cô vẫn luôn luôn tự nhủ rằng anh ấy chỉ như anh trai thôi…….

Nhưng rồi, trong nắng xuất hiện 1 bóng hình…….

Cái bóng hình cô đã từng luôn nhớ…….

Và cũng đã nhiều lần muốn quên……..

Tử Long đứng đó trong ánh nắng mai, hơi nghiêng mình tựa vào chiếc xe đạp. Nắng chiếu khiến khuôn mặt anh rạng rỡ vô cùng

Nụ cười trên môi tươi sáng, rạng rỡ như 1 thiên thần

Đẹp đẽ tuyệt vời !

Người có gầy đi đôi phần , khuôn mặt cũng không còn cái vẻ non nớt nữa. Cũng phải thôi ! Anh cũng biết đến cái thương trường khốc liệt như thế nào, cũng biêt được trên đời này còn nhiều lắm đắng cay.

Anh đã trưởng thành, đã già dặn hơn. Nhưng vẫn rất đẹp trai, trẻ trung, đậm chất 1 teen boy 18 dù anh đã 24 trong quần jea