Insane
Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Lời Nói Dối Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322820

Bình chọn: 8.00/10/282 lượt.

uối con đường. Khóe mắt đột nhiên cay cay

-Nếu Tử Long làm em khổ anh sẽ không tha đâu !!!!………….

Liệu….liệu em có còn yêu anh đến hết ngày mai không? Hay tất cả chỉ là 1 lời nói dối. Nhưng anh sẽ chờ, chờ đến khi em quay về bên anh- Giữa khoảng không vắng lặng Lạc Dương buông lời nói vu vơ

Khi sương tan mau chút ánh sáng màu

Con đường xa khuất nhau

Từng ngày đợi chờ thêm bao nhiêu bỡ ngỡ

Có lẽ thôi mộng mơ???!!!

Bao năm qua đi cố giữ lấy được gì

Thôi đành cay khóe mi…

Sớm mai em thường nhớ ai

Ngày nào em gót chân lạnh giá mưa dần khuất xa

Ngày nào anh trái tim vụn vỡ trong từng giấc mơ

Yêu thương đã lỡ……..

Từng ngày chờ mong điều gì nụ cười ai diệu kỳ

Em ngày nào thật hiền dần dần tan biến theo mưa bao nhiêu muộn phiền

Vỡ tan như chiều vàng chờ cơn mưa dịu dàng đến bên hiên nhẹ nhàng…….

( Tan biến- Nguyễn Hải Phong)

“Mình xa nhau, mình rất đau nhưng ngày nào đó mình sẽ lại hạnh phúc bên nhau !!!!”

Chap 11: Tấm lòng cha mẹ

Mai Mai đi lang thang trên những con phố cả đêm mãi đến 5.30 phút sáng mới về đến nhà. Cửa vẫn mở, trong phòng khách có tiếng người lầm rầm nói chuyện.

Chắc là bố mẹ lo quá nên ra đây chờ. Mai Mai nghĩ thế rồi ôm đầu tự trách mình chưa báo hiếu được cho bố mẹ ngày nào lại làm bố mẹ vất vả thế

Cô bước chân lên bậc hè định chạy vào xin lỗi bố mẹ nhưng đột nhiên đôi chân cô khựng lại, cả người như tê liệt không thể cử động nổi

-Mình à, Tử Long nó về Việt nam rồi, không biết rồi sẽ ra sao. Em không biết Mai Mai đã quên được nó chưa. Em thấy có lỗi lắm mình à. Chúng ta giấu con bé chuyện của Tử Long, buộc nó lấy Lạc Dương. Như thế chẳng phải là ép hôn rồi còn gì?

-Mình lo cái gì chứ? Con bé không bao giờ biết chuyện đó đâu. Lạc Dương là 1 thằng bé ngoan mà xem chừng Mai Mai nhà mình cũng yêu nó lắm đấy. Thế sao gọi là ép hôn được

…………

Mai Mai sững sờ. Vậy mà bố mẹ đã biết hết mọi việc mà vẫn làm ngơ. Hóa ra chuyến xuất ngoại đột ngột của bố mẹ 4 năm trước không phải vì lí do đi chơi ở Pháp mà là sang Mĩ ư? Vụ tai nạn ấy sao lại giấu bay giấu biến chứ?

Đến cả mật thám của Lạc Dương ở Mĩ cũng chẳng hay biết gì. Không có bất cứ thông tin nào về nó bị rò rỉ ra ngoài

Sao bố mẹ lại muốn chia cắt cô va Tử Long chứ?

4 năm sống trong sự giả dối

Cô bị chính bố mẹ đẻ lừa gạt. Cô vừa thắc mắc vừa giận dữ. Trong cô đầy những nghi hoặc

Máu dồn khắp cơ thể, người cô nóng ran, huyết áp tăng vùn vụt. Tưởng chừng tất cả các mạch máu sắp vỡ tung. Cô nắm chạt lấy bàn tay, cô ghìm nén để khỏi làm những việc không nên. Cô đã ước rằng người đứng trước mình không phải là bố mẹ.

Tại sao lại thế chứ? Tại sao lại là bố mẹ chứ? Và nước mắt cô lại tràn ra, những giọt nước mắt tức tưởi trào ra 1 cách tuyệt vọng. Cô chẳng biết mình nên làm gì lúc này nữa

Mẹ cô thoáng thấy bóng người trước cửa thì vội chạy ra. Thấy Mai Mai bà hốt hoảng

-Sao thế con? Lạc Dương gọi cho mẹ từ sớm bảo đưa con đi chơi nhưng đến tối mẹ gọi lại không được. Mẹ lo quá. Vợ chồng con hay thật đấy !-Nói rồi bà cười hiền hậu

Mai mai chẳng nghe được câu nào cả. Mặt cô đỏ bừng bừng , đột nhiên thét lớn

-Tại sao bố mẹ đối xử với con như thế? Con cần 1 lời giải thích

-Con bình tĩnh lại đi. Có chuyện gì? Bố mẹ không hiểu gì cả-Bố mẹ mai Mai lo lắng run bần bật trước sự phản ứng mãnh liệt của cô bé

-Tại sao bố mẹ lại giấu con chuyện của Tử Long? Anh ấy với con quan trọng thế nào bố mẹ biết mà. Con đã ăn không ngon ngủ không yên vì sự mất tích đột ngột của anh ấy. Anh ấy đã làm gì sai với bố mẹ sao? Mà bố mẹ lại muốn chia cắt con với Tử Long? Con phải sống trong bầu không khí giả dối 4 năm rồi. Với bố mẹ con là cái gì? Là cái gì?????

Mai Mai hét lên, mỗi câu vang lên như tiếng xé, xé ruột gan ông bà Nhật Long

Mẹ cô mặt tái xám đi. Rốt cuộc cô bé cũng đã biết cái sự thật ấy rồi. Bà vội kéo con ngồi xuống, vuốt tóc con

-Mai Mai, mẹ xin lỗi. Con bình tĩnh nghe mẹ giải thích đã

Mai mai vẫn chưa nguôi ngoai nhưng cô cũng ngồi xuống. Cô muốn nghe lời giải thích ấy. Khi cô đã ngồi yên vị trên ghế sofa bà mới ôn tồn giảng giải

-Con à, mẹ biết con yêu Tử Long từ lúc con lớp 10. Mẹ không ngăn cấm tình yêu trong sáng của hai đứa. Tử Long cũng không làm gì sai với bố mẹ cả. Nhưng khi thằng bé sang Mĩ, con suốt ngày rầu rĩ. Bố mẹ lo lắm! 4 năm trước, Tử Long bị tai nạn mất trí nhớ. Nó quên cả bố mẹ ruột và cả con nữa. Mẹ không muốn nói với con bởi mẹ sợ con sẽ buồn hơn và có thể con sẽ bỏ cả bố mẹ để sang Mĩ với Tử Long.Mẹ chỉ có mình con thôi. Mẹ…..mẹ không nỡ lòng nào nhìn con đi

Nói đến đây mẹ Mai Mai bật khóc

– Con cũng biết rồi đấy. 4 năm trước bố con bị tai biến mạch máu não do huyết áp cao đột ngột. Suýt chút nữa bố con…..bố con đã không còn trên đời này nữa. Bố mẹ đã nhiều tuổi rồi, con là con gái nên bố mẹ càng lo. Nếu chẳng may bố mẹ mất thì con sẽ bơ vơ. Hồn nhiên ngây thơ như con sống trong cái xã hội đầy cạm bẫy này mẹ sợ con không kham nổi. Bố mẹ muốn con yên bề gia thất, có người chăm sóc thì bố mẹ mới yên tâm được. Lạc Dương là 1 chàng trai tốt chẳng lẽ con không có chút cảm tình nào với nó?

Nghe mẹ nói Mai mai