80s toys - Atari. I still have
Lẽ nào em không biết?

Lẽ nào em không biết?

Tác giả: Lan Rua

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325183

Bình chọn: 9.5.00/10/518 lượt.

ách giữa anh và cô thật gần, cớ gì anh thấy, đi tới sao quá lâu?

-“Phong, dậy rồi à? Lại đây ăn sáng đi cậu!”

Cô quay người, giọng nói êm nhẹ như mây bay. Nhưng sắc mặt anh thì tối sầm.

-“Cô làm gì ở đây?”

-“Cậu hỏi thế là có ý gì?”

-“Tôi hỏi cô làm gì ở đây?”

-“Phong, tôi không hiểu, cậu hâm à!”

-“Hà Nguyệt Anh, cô biến ngay!”

Hà Nguyệt Anh hoàn toàn suy sụp, sao có thể? Cô đã dùng cả sữa tắm của chị.

-“Anh à, anh nhớ Nguyệt Dương phải không? Em biết chuyện rồi, có thể chị ấy sẽ không bao giờ trở lại cả, em có thể sống cuộc đời của chị ấy, em có thể là Hà Dương nếu anh muốn…làm ơn đi anh, cho em một cơ hội…”

Phong thực sự cảm thấy mệt mỏi và bất lực, nếu không vì Hà Nguyệt Dương quá yêu quý Hà Nguyệt Anh thì anh cũng không chắc mình sẽ làm ra việc tệ hại gì nữa, cố gắng giữ bình tĩnh, giọng anh bình thản:

-“Cô tự đi hay cần tôi giúp?”

-“Em không đi đâu cả, em xin anh đấy! Anh mở lòng một chút được không? Chị ấy có gì tốt hơn em? Anh thích tính cách gì của chị ấy, em có thể luyện tập mà…”

-“Cô có che giấu giỏi cỡ nào thì cũng không bao giờ che được tâm hồn ác độc, chứa đầy sự ghen ghét đố kị bẩn thỉu đâu! Hà Nguyệt Dương có thể tha thứ cho cô, nhưng tôi thì KHÔNG BAO GIỜ! Không bao giờ cô hiểu không? Đừng để tôi thấy cô nữa!”

Đoạn, không chút khách sáo, ai đó thẳng thừng tiễn khách!

I am so sorry but: Truyện đăng và cập nhập nhanh nhất trên wattpad, tất cả các trang khác là đăng trái phép! Không liên quan mà dạo này ta hay bị kêu ca về vấn đề chap ngắn thế nhỉ? Các nàng muốn một chap bao nhiêu trang thì vào face nhà ta comment xuống bên dưới, ta để link ở phần bình luận. Sau đó ta cứ thể thực hiện luôn theo số đông. Nàng nào không ý kiến sau này có ngắn thì phải chịu thôi, để mấy ngày vào đọc cho dài.

*****

***************

Mười ngày sau.

Ở một bản làng nhỏ, trong một lớp học tình thương sơ sài, có cô giáo trẻ đọc đề bài.

-“Trên cành cây có 5 con chim, bác thợ săn bắn chết 1 con chim, vậy bây giờ trên cành còn mấy con?”

Lũ trẻ nhao nhao.

-“Cô mời bạn Vịt!”

-“Con thưa cô còn 4 con ạ, 5 trừ 1 bằng 4 ạ!”

-“Tốt lắm, có bạn nào có đáp án khác không?”

-“Con, con,…con cô ơi…”

-“Mời bạn Nhím!”

-“Cô ơi không còn con chim nào ạ, vì nghe tiếng súng của bác thợ săn thì chim chóc sợ quá bay hết đi rồi ạ!”

-“Rất thông minh…”

-“Con thưa cô…con có đáp án…khác nữa ạ…”

Phía bàn cuối có cánh tay rụt rè, cô giáo tươi cười khuyến khích.

-“Được, cô mời bạn Cua, con nói cho các bạn cùng nghe nào?”

-“Dạ, con thưa cô còn ba con chim ạ! Bác thợ săn bắn chết một con chim, con chim người yêu của nó đau lòng quá tự tử theo, trên cành bây giờ còn ba con ạ…”

Đáp án khiến cô giáo tự dưng trầm mặc, nếu là trước đây, chắc cô sẽ phì cười, nhưng bây giờ, hình như cô đang nhớ tới, có một người con trai, đã bất chấp tính mạng mà ôm trọn một người con gái trong lòng, nguyện cùng lăn xuống vách đá.

Giọt nước mắt khẽ chảy, người con trai đó…hiện tại, sống tốt chứ???

CHAP 66: YÊU THƯƠNG NHUNG NHỚ

Royal Bar, 12 giờ đêm.

-“Phục vụ, thêm rượu!”

Người đàn ông ngồi bàn đối diện, không kìm nổi mà đi tới.

-“Cô gái, uống ít thôi!”

-“Anh thì biết cái gì chứ? Đưa đây?”

-“Tôi nói rồi, cô nên về nhà đi…”

-“Haha, nhà anh có chị gái không? Anh có anh trai chứ?”

-“Tôi có, cô say rồi!”

-“Tôi không say, chị ta là cái gì chứ? Tại sao ông trời lại ưu đãi tới vậy? Từ bé đã luôn xuất sắc hơn tôi, đến cả người tôi yêu thương nhất cũng yêu chị ta, ba mẹ tôi thì thiên vị khỏi phải nói rồi…”

Người đàn ông ánh mắt đồng cảm, ngồi xuống rót một ly rượu, anh nói:

-“Tôi cũng vậy, tôi có anh trai, anh trai tôi quản lý cả tập đoàn, còn tôi, cũng chỉ là một giám đốc nhỏ nhoi. Từ bé, mẹ tôi lúc nào cũng thương anh tôi nhất.”

-“Xem ra chúng ta đồng cảnh ngộ rồi!”

-“ Anh ấy đẹp trai hơn tôi rất nhiều lần…”

-“Haha…chị tôi thì giống tôi đấy, giống như đúc luôn, chúng tôi là chị em sinh đôi …vậy mà người ấy, luôn luôn phân biệt được, chỉ cần chạm mặt đối diện, anh ấy liền phân biệt được tôi và chị…hơn mười chín năm, ánh mắt anh ấy chỉ có chị…”

-“ Cô có biết, rất nhiều lần tôi cũng thèm khát được cuộc sống như anh ấy không? Một cô vợ giảng viên xinh đẹp dịu hiền, một đứa con trai kháu khỉnh, một tình yêu rực lửa…sự nghiệp, tình cảm, anh ấy đều thăng hoa. Còn tôi? Tôi yêu một cô bé tha thiết, rồi cuối cùng, tôi phát hiện ra, cô ấy…là em gái mình…”

-“Haha, nghe có vẻ anh thê thảm quá nhỉ? Nhưng thôi, vẫn còn hơn, tôi còn chẳng được người ta để ý…”

Hà Nguyệt Anh bần thần, giọng nói bi thương.

-“Anh bảo chúng ta phải làm sao? Chúng ta phải kiện ai bây giờ? Tại sao lại bất công tới thế?”

-“Thực ra cũng không bất công đâu, có muốn nghe tôi nói không?”

-“Có, nói đi!”

-“Có những khi, tôi ganh tỵ với anh trai tôi. Nhưng rồi, khi tỉnh táo lại, tôi mới nhận ra, thực sự thì anh ấy rất mệt mỏi, mỗi khi tập đoàn xảy ra chuyện gì, người đứng mũi chịu sào là anh ấy, anh ấy cũng luôn nhường nhịn tôi…chị cô có nhường cô không?”

-“Haha, chị ta á, chị ta có mà dám không nhường!”

-“Vậy là cô cũng có người chị tuyệt vời rồi còn gì?”

-“Không phải ch