Lau súng cướp cò

Lau súng cướp cò

Tác giả: Tâm Thường

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211482

Bình chọn: 9.5.00/10/1148 lượt.

n chính cô xác định. Trước khi Cố Lạc thông điện thoại, trước khi Cố Lạc gọi tên anh rõ ràng, Thi Dạ Triêu cũng không biết mình đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì.

Nhưng từ trong miệng cô nghe được tên của mình, anh biết anh tiếp theo phải làm những gì.

Có một số thứ, đúng lúc xảy ra.

Hơn nữa ở nơi này sau một cuộc yêu kịch liệt mạnh mẽ, tâm của bọn họ đối với nhau cũng phát sinh biến hóa, anh cảm giác được.

Thi Dạ Triêu nâng mặt Cố Lạc lên, tách chân của cô ra vắt ngang eo của mình, tiểu Triêu Triêu thức tỉnh chậm rãi cọ xát lấy cô. Hai cặp mắt, theo đuổi tâm tư của mình lại cất giấu khát vọng đồng dạng nào đó nhìn nhau. Thi Dạ Triêu mổ hôn cằm của cô, tay vịn hông của cô ép xuống một chút xíu. Tiểu Triêu Triêu chen vào mỗi một tấc, thân thể Cố Lạc đều là cứng ngắc.

“Buông lỏng một chút.” Thi Dạ Triêu giọng nói thật thấp trấn an cô, vật thô to tiến vào cũng không có chậm chạp, vẫn là anh quen có kiên định, không cho cô bất kỳ cơ hội lùi bước, cho đến hoàn toàn bị cô bao vây. Cố Lạc thở phào một cái, lập tức cảm thấy anh bắt đầu động, hơn nữa một lần so với một lần càng có khuynh hướng dùng sức.

Cô chống ngực của anh, nhẫn nại thở gấp. Thi Dạ Triêu xoa tóc của cô, dắt tay của cô đi tới nơi kết hợp, muốn cô cảm thụ nơi đó dục vong tốt đẹp. Cố Lạc không có nói cho anh biết, anh là chân chân thật thật cô sờ đầu tiên. . . . . .

Tay nhỏ bé của cô ở nơi đó, Thi Dạ Triêu càng cảm thấy kích thích dâng lên, dùng sức động, đâm vào. Cố Lạc không cẩn thận kêu lên một tiếng, lập tức cắn môi nhịn xuống. Thi Dạ Triêu bất mãn, chống thân ngồi dậy, vòng chắc hông của cô bắt đầu nảy sinh ác độc. Cố Lạc như thuyền nhỏ trong biển rộng lắc lư, liều mạng giãy giụa nhưng thủy chung không cách nào chạy trốn, chỉ đành phải ôm anh không thả. Mềm mại trước ngực cô đi theo khuất phục, ở trước mắt Thi Dạ Triêu nhảy lên, dụ dỗ anh há mồm hút. . . . . .

Vẫn không nghe được âm thanh của cô, hàm răng anh không khỏi dùng thêm chút sức, Cố Lạc bị đau đấm anh.”Đau, đừng như vậy. . . . . .”

“Đừng?” Thi Dạ Triêu thế nhưng dừng lại, động tác cũng không tiếp tục, tiểu Triêu Triêu không trên không dưới chỉ cắm một nửa ở bên trong. Cố Lạc bị kéo căng, khoái cảm dừng lại biến thành hành hạ cô, cô vặn vẹo uốn éo, không tự chủ động động.”Thi Dạ Triêu. . . . . .”

“Hả?”

“Evan. . . . . .”

“Ở đây.” Thi Dạ Triêu cố ý nhẫn nại, lưỡi nhàn nhạt quét tầng mồ hôi mịn trên cổ cô, đưa đến cô run rẩy không thôi.

“Động.”

“Động thế nào?”

Anh cố ý hành hạ cô, Cố Lạc cắn răng, hạ quyết tâm, tự mình ngồi xuống. Thi Dạ Triêu nhíu mày, định hai tay chống về phía sau trên giường nệm, một bộ tư thái “Đã như vậy, vậy thì tự em đến đi”.

Hai người khiêu khích, tính cách cũng không chịu nhận thua.

Cố Lạc biết anh tính toán gì, đỡ vai anh, nâng lên thân thể sau đó vừa trầm đi xuống, lặp lại mấy lần, liền bị cảm giác tự mình làm hấp dẫn. Cô là phụ nữ thông minh, học bất kỳ thứ gì cũng nhanh, tính tình bình thường chính là không muốn bị người khác tùy ý gây khó dễ, trên chuyện này lại cũng giống nhau sẽ chọn lựa chủ động.

Cô nhất định không biết đây là ngoài ý muốn hòa hợp của Thi Dạ Triêu, anh giao tất cả cho cô, không hề chớp mắt nhìn chăm chú người phụ nữ bất đồng với người khác, chậm rãi nâng lên thoáng cười, giơ tay lên nâng cằm của cô, hết sức tình sắc đụng cô.”Biết mình đang làm gì không?”

Cô hai mắt mê ly lớn mật nhìn lại anh, cố gắng nuốt phun tiểu Triêu Triêu, nhưng hình như cũng không đạt được lực độ của anh, dần dần lộ ra bộ dáng vội vàng.

Thi Dạ Triêu rốt cuộc nhịn đủ rồi, nhấn hông của cô phối hợp thúc lên trên, sau đó nói câu.”Em bộ dạng này, căn bản là dùng anh lấp đầy chính em, đổi lại từ chính là ——” anh ở bên tai cô nhỏ giọng nói hai chữ, đâm kích thích Cố Lạc nhất thời rụt một cái.

Thi Dạ Triêu đem cô lần nữa áp trở về, đổi thành tư thế nam ở trên cao, nữ ở dưới đoạt lại tính chủ động, đem tinh lực lúc trước tích góp từng tí một toàn bộ tất cả đều cho cô.”Nếu như em muốn, dùng âm thanh của em nói cho anh biết.”

Một chiêu này quả nhiên hữu hiệu, Cố Lạc từ từ không hề đè nén nữa, khó nhịn ở bên lỗ tai anh thở gấp. Đè nén cũng vô ích, cô biết mình khiến Thi Dạ Triêu nhịn quá lâu, không đem cô làm gần chết anh sẽ không từ bỏ ý đồ. . . . . .

Một người đàn ông ở phương diện này thực lực như thế nào mới tính bình thường, Cố Lạc không cách nào làm so sánh, chỉ là trực giác cho là mỗi lần cùng Thi Dạ Triêu làm yêu, anh đều giống như là chuẩn bị muốn mạng của cô.

Từ tia sáng xuyên qua khe hở rèm cửa sổ có thể phán đoán trời đã sáng rồi, nhưng một phòng ái muội cùng dục vọng làm người ta điên cuồng phóng túng khiến cho cô tự nguyện quên thời gian, quên hết mọi thứ. Đây là lần thứ mấy rồi, Cố Lạc đã không nhớ rõ, cô nằm ở bên giường, tay nắm lấy ga giường, làm đến giọng nói cũng bắt đầu khàn khàn, người đàn ông ở phía sau đang động lúc mồ hôi rơi ở trên lưng cô cảm giác vẫn rõ ràng như cũ.

Cô không muốn dùng cái này tư thế nhất, như vậy sẽ khiến cho hình xăm trên lưng cô hoàn toàn bạo lộ cho anh. Cố Lạc giương ngón tay đưa về phía anh, Thi Dạ Triêu


XtGem Forum catalog