Duck hunt
Làm yêu nữ gặp phải đại thần

Làm yêu nữ gặp phải đại thần

Tác giả: Yêu Nữ Họ Triệu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326192

Bình chọn: 10.00/10/619 lượt.

Người anh em, Tô Tô xin giao lại cho ngươi.”

Từ Hoãn bất giác mỉm cười, trước mắt hắn tựa hồ như hiện lên một khuôn mặt.

Gương mặt quật cường của nữ nhân.

Chương 22

Ban đầu Từ Hoãn cứ nghĩ Trì Thủy Mặc sau khi tìm được Tô Diêu nhất định sẽ lôi cô về thành phố Z, không ngờ hai người này lại rủ nhau ở lại Lệ Giang thêm một tuần nữa.

Phản ứng của Tô Diêu đại khái là không cự tuyệt, nhưng cũng chưa hề mở miệng nói đồng ý. Chẳng qua cô chỉ nói với Trì Thủy Mặc: “Chúng ta thử gặp gỡ một thời gian xem sao, em không dám đảm bảo anh sẽ chịu đựng được em, càng không dám chắc có phải tình cảm em đối với anh chỉ là ảo giác trong game mà thôi không, ít ra em cũng nghĩ vừa thất tình cho nên mới tìm kiếm chút an ủi.”

Tô Diêu một hơi nói huỵch toẹt như thế, nhưng Trì đại thần vẫn một hai kiên quyết không hề ngần ngại.

Từ khi hắn biết chuyện của Tô Diêu và Sở Dương, thật ra thì không cần cô nói trắng ra như thế, hắn cũng sẽ nhanh chóng lựa chọn biện pháp này — dù sao để cô lần thứ hai bắt đầu tình yêu qua thế giới ảo cũng được, hơn nữa kết cục giữa cô và Sở Dương lại như thế kia, cho nên cô có suy nghĩ nhiều một chút thì cũng không sao. Huống chi bọn họ có thời gian, năm tháng sau này còn dài. Nghĩ vậy cho nên, Trì Thủy Mặc chỉ đáp lại cô một câu:

“Kết cục em từng trải qua với Sở Dương, tôi nhất định sẽ không để nó lặp lại một lần nữa.”

Tô Diêu nghe vậy, liền thấy cảm động không thôi.

Cho nên trong một tuần lễ này, Đại thần cùng Tô Diêu phối hợp rất ăn ý với nhau, bắt đầu chuỗi ngày dài “thử việc” làm đôi tình nhân. Mỗi ngày Trì Thủy Mặc đều mở laptop xử lý chuyện trong công ty, xong xuôi đâu đó mới cùng Tô Diêu đi dạo, thỉnh thoảng cùng mua vé đi nghe nhạc dân tộc, vài lần đi xem người ta múa trên những con đường lớn, thậm chí có lúc cả hai người đều không làm gì, chỉ yên lặng ngồi cùng nhau ở một quán cà phê, đôi lúc lại quay sang nói với nhau vài chuyện vu vơ.

Cuộc sống trôi qua tương đối vui vẻ hạnh phúc.

Tô Diêu liếc mắt nhìn Trì Thủy Mặc đang chuyên tâm làm việc ở bên cạnh một cái, bất giác phát hiện ra mình ngày càng cảm thấy thân thuộc với nam nhân này.

Mà không cảm thấy quen thuộc cũng không được, bởi vì mấy ngày này cô toàn tâm toàn lực chuyên chú vào việc nghĩ cách khiến cho đại thần đau đầu hết mức có thể, ví dụ như mỗi lần cả hai đồng loạt ra khỏi phòng (Đại thần và Tô Diêu ở phòng đối diện nhau), Tô Diêu liền lập tức ngẩng đầu lên chào hỏi một câu: “Hắc hắc, người anh em, thật là sớm nha.”

Rất nhanh sau đó, cô liền lập tức được diện kiến vẻ mặt đen thui như đít nồi của đại thần. Tô Diêu thừa nhận, vừa mới đầu có lẽ là cô không cố ý thật, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt khó chịu cộng thêm ẩn nhẫn của đại thần, những dây thần kinh ức chế cảm xúc trong đầu cô không chịu được nữa mà bung hết ra, không biết mệt mỏi mà tiếp tục trò đùa dai đó là dày vò thần kinh của đại thần.

Dĩ nhiên loại tình huống này cũng chỉ có thể kéo dài được trong hai ngày mà thôi, đến ngày thứ ba, khi cô lại tiếp tục chào hỏi như thế, Đại thần mặt không đổi sắc nhìn cô một cái, sau đó vươn đôi tay dài ra kéo cô ôm chặt vào lòng, không nói lời nào liền hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô, hôn xong còn tỏ vẻ vô cùng đắc ý.

“Nữ nhân, đây gọi là cảnh cáo. Lần sau tái phạm một lần, tôi sẽ hôn em một lần.”

Dứt lời hắn sảng khoái đi xuống lầu ăn sáng, để lại một Tô Diêu đang đần mặt đứng trong hành lang mà nhìn với theo. Một hồi lâu sau cô mới kịp hoàn hồn, lúc này mới phát hiện ra, mình vừa rồi hình như bị đại thần chiếm tiện nghi —

“Tên họ Trì kia!” Tô Diêu oai phong lẫm liệt chúi đầu lao xuống lầu, cao cao tại thượng, hừng hực khí thế đứng trước mặt Trì Thủy Mặc mà ra sức tố cáo: “Ngươi dám bóp ngực lão nương!! Ngươi



Đại thần không thèm ngẩng đầu liếc nhìn cô lấy một cái, chỉ vươn tay ra kéo đầu cô xuống, tiện thể ấn lên môi cô một nụ hôn: “Chẳng lẽ em nghĩ tôi ăn chưa đủ sao?” Vừa nói hắn vừa áp đôi môi nóng hổi lên tai cô cười cười.

Tô Diêu không nhịn được lập tức đỏ mặt, quay đầu nhìn sang liền thấy cách đó không xa là vợ chồng chủ nhà nghỉ đang dùng ánh mắt như dành cho đôi vợ chồng son nhìn cô và đại thần. Cơn tức nhanh chóng bùng lên, cô còn đang định phát hỏa thì đã nhìn thấy ánh mắt vừa như thích thú vừa như đe dọa của đại thần.

“Nương tử nếu thích vi phu hôn thì cứ nói thẳng, không cần phải cực khổ kiếm cớ như vậy.”

Tô Diêu hoàn toàn chịu thua — đại thần không ngờ lại hèn hạ như vậy a TT_____TT Cô không còn cách nào khác đành phải oán hận ngồi xuống ăn điểm tâm.

Nhưng mà sự thật chứng minh, sách lược của đại thần rất chi là hữu dụng, khiến cho Tô Diêu không còn đủ can đảm để chọc vào đại thần nữa — nhưng dĩ nhiên tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, đó là cô bắt đầu để hết tâm trí vào việc suy xét khoảng cách giữa hai người, hình như… đại thần không phải là người vô hại như cô vẫn tưởng, ngược lại quả thực rất vô sỉ a! Ôi ôi, có vẻ như độ lưu manh của đại thần đã vượt mặt cô rồi, hắn cư nhiên dám dùng chiêu “hôn phạt” này để làm cô câm mồm mà —

Nghĩ đến nụ hôn của đại thần, khuôn mặt trắng trẻo của Tô Diêu lại