Làm sủng phi như thế nào

Làm sủng phi như thế nào

Tác giả: Nhu Mễ Hôi Hôi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325703

Bình chọn: 10.00/10/570 lượt.

uất, “Hoàng thượng có phải cũng nên nghe suy nghĩ của nô tì một chút không? Nô tì biểu lộ tâm ý với Hoàng thượng, Hoàng thượng không nói lời nào đã đứng dậy bỏ đi, sau đó mỗi ngày đều đến chỗ một phi tần, duy nhất chỉ không đến chỗ nô tì, cái gì cũng không nói, ngài nghĩ nô tì có thể nghĩ như thế nào? Hoàng thượng cho rằng tại sao nô tì lại muốn đi Ngũ Đài sơn? Chỉ là không muốn thấy Hoàng thượng mỗi ngày ở cạnh một phi tần, bản thân lại không thể tức giận, cũng chỉ có thể chọn nhắm mắt làm ngơ mà thôi.”

Nghe A Uyển nói như vậy, Hoàng thượng nhịn không được muốn giải thích, “Trẫm là…”

“Hoàng thượng cũng đừng nói chuyện, để cho nô tì nói hết lời, Hoàng thượng dù sao cũng là thiên tử,nô tì chính là không chấp nhận được chuyện đó, Hoàng thượng phản ứng như vậy, nô tì cũng chỉ có thể cho rằng Hoàng thượng chán ghét vứt bỏ nô tì, sao lại dám tức giận cùng Hoàng thượng chứ? Hoàng thượng nói không để ý đến ta thì không để ý đến ta nữa, nói muốn hòa giải ta phải chấp nhân, chẳng lẽ còn không cho phép nô tì tự mình oán giận?”

Càng nói càng kích động, nước mắt A Uyển đã rơi xuống như chuỗi trân châu bị đứt, dáng vẻ chập vật không đẹp chút nào, nhưng trong lòng Hoàng thượng lại cảm thấy rất đau, “Trẫm sai rồi.”

Thu dọn lại tâm tình, âm thanh A Uyển vẫn còn mang theo giọng mũi, chậm chạp nói, “Hoàng thượng nói là phải nói chuyện, chúng ta cũng đã nói chuyện rồi, Hoàng thượng mỗi lần đều như vậy, tức giận thì không nhìn đến tần thiếp, lúc hết giận lại nói muốn hòa hảo, nô tì cảm thấy mình giống như là sủng vật, Hoàng thượng nói yêu thích ta, ta sao có thể tin, nếu sau này Hoàng thượng lại như vậy, ta phải làm sao chứ?”

Nhìn cặp mắt A Uyển còn mang theo lệ, Tề Diễn Chi lại vui mừng A Uyển rốt cục đã nháo với mình như trước, nhưng lại thở dài, ôn nhu dỗ, “Trẫm không hiểu rõ tâm tư nữ nhan, đối với những việc này cũng không có kinh nghiệm, trẫm đồng ý với nàng, sau này chỉ có một mình nàn, tất nhiên cũng sẽ không đối xử với nàng như vậy nữa, chỉ là trong lòng nàng nghĩ gì, cũng phải nói ra với trẫm, trẫm mới có thể hiểu rõ tâm ý của nàng, đỡ phải nàng lại tức giận, nàng đừng giận trẫm nữa có được không?”

A Uyển quật cường lắc đầu, “Không tốt.”

“Vì sao?” Lần này đến phiên Hoàng thượng kinh ngạc, vốn tưởng rằng đã nói rõ mọi chuyện, A Uyển nên hết giận mới phải.

“Hoàng thượng nói suông không đảm bảo.” (~.~ được voi đòi Hai Bà Trưng kìa…)

“Sao lại nói vậy, trẫm đối với nàng luôn luôn giữ lời.” Điểm này Hoàng thượng vẫn rất tự tin.

A Uyển cười lạnh hai tiếng, “Hoàng thượng không phải đã nói không thích dáng vẻ của Nhu dung hoa sao, lại đáp ứng với nô tì sẽ không đến chỗ Nhu dung hoa, còn không phải là đã đi rồi?”

Lúc này bị tính nợ cũ, sắc mặt Hoàng thượng thoáng xấu hổ, lúc đó không phải là vì chọc cho A Uyển tức giận sao, không nghĩ đến nàng lại ôm giận trong lòng tích góp từng tí một đến lúc này.

“Trẫm viết giấy đảm bảo cho nàng nhé?”

“Không cần, Hoàng thượng cũng không phải thiếu nô tì ngân lượng,viết giấu đảm bảo làm gì.”

Mặc dù A Uyển kiêu ngạo lại làm khó như vậy, nhưng Hoàng thượng lại vui vẻ chịu đựng, nếu không phải là đặt nàng ở trong lòng sao có thể không kiêng kị gì mà dụ dỗ chứ.

Bất luận là Hoàng thượng bảo đảm như thế nào, A Uyển cũng chỉ cười như hoa, ngoài miệng nói không đồng ý không chịu tha thứ cho Hoàng thượng, Hoàng thượng không có cách gì, nhìn thoáng qua vật nhỏ vẫn già mồm cãi láo, cất bước giả vờ muốn xuống đất.

Thấy vậy, A Uyển hoảng hốt, vừa nãy đắc ý vênh váo lại quên mất chính mình còn đang ở trên nóc nhà, “Hoàng thượng người đi đâu vậy, đừng để nô tì ở lại đây!”

Hoàng thượng bình tĩnh quay đầu lại, nhàn nhạt nói với A Uyển, “Nếu Tiểu Uyển nhi vẫn không chịu tha thứ cho trẫm, trẫm rất khổ sở, muốn xuống dưới suy nghĩ một chút, A Uyển cũng ở đó suy nghĩ thật kỹ đi.”

A Uyển mở to hai mắt nhìn, theo bản năng nắm chặc xương sống mái, Hoàng thượng định để cho mình ở trên nóc nhà, ý gì đây?

“Như thế nào, Tiểu Uyển nhi nghĩ sao?”

Mặc dù là như thế, A Uyển trong lòng chắc chắn Hoàng thượng sẽ không bỏ mình lại đây, kiên định lắc đầu, “Nô tì không chấp nhận uy hiếp!”

Hoàng thượng cũng không tức giận, bình tĩnh gật đầu, phi thân từ nóc nhà biến mât, A Uyển không dám tin đứng lên, lập tức trượt chân, A Uyển cả kinh gắt gao bám vào mái nhà, Hoàng thượng thật sự bỏ mình lại nơi này sao?

“Hoàng thượng đừng trốn nữa, mau ra đây đi!” bám vào mái nhà, A Uyển không đoái hoài tới mặt mũi, la lớn, mà phạm vi xung quanh lại yên tĩnh không có chút phản ứng nào.

A Uyển biết nếu mình không nói ra lời Hoàng thượng muốn nghe, vậy thì tự tìm cách đi xuống đi, nhìn xung quanh một chút, lại nhìn mặt đât, A Uyển cảm thấy mình tuyệt đối không có khả năng đi xuống, đương nhiên, trừ khi lăn xuống.

“Hoàng thượng, nô tì nghĩ xong, nô tì tha thứ cho Hoàng thượng!” vắng vẻ không tiếng động.

A Uyển suy nghĩ, không phải là câu này sao? “Hoàng thượng, nô tì vinh hạnh được lọt vào mắt xanh của Hoàng thượng, thật là phait tu ba đời mới được!” một chút động tĩnh cũng không có, A Uyển lại có chút hối hân, làm trò cá


Old school Swatch Watches