
Tể vương gia ở tây bắc mất tích, mà có tin truyền ra nói nhị ca nô tì là gian tế, chẳng lẽ việc này là thật?”
Thấy cuối cùng vật nhỏ đối với mình cũng không còn vô cảm hoặc cười giả dối, Hoàng thượng trong lòng vui mừng nhưng lại thoáng chua xót, vui mừng vì vật nhỏ rốt cục cũng nói chuyện bình thường cùng mình, lòng chua xót vì phản ứng như vậy lại không phải vì mình, nếu không phải là việc của huynh trưởng, chỉ sợ là vật nhỏ không dễ dàng gì nói chuyện cùng hắn.
“Huynh trưởng của nàng mất tích cùng với Tể vương gia là sự thật.” mắt thấy vật nhỏ nóng nảy đứng bậc dậy, Hoàng thượng vội vã ngăn cản, “Chỉ là lúc trước trẫm cùng Tể vương gia đã bí mật thương lượng chuyện này, không hiểu tại sao lại cuốn huynh trưởng của nàng vào chuyện này thôi, về phần huynh trưởng của nàng là gian tế, hiện tại chưa có chứng cứ gì cả, trẫm vẫn đang chờ mật báo của Tể vương gia, nếu có tin tức, trẫm sẽ không gạt nàng. Chỉ là chuyện này rất cơ mật, lúc trước không tiện báo cho nàng mà thôi.”
A Uyển vừa nghĩ, xác thực chuyện là như Hoàng thượng nói, lúc trước không tiện để nói với mình, kỳ thực hiện tại cũng là bất đắc dĩ mà thôi, “Nô tì đa tạ Hoàng thượng.” Đứng dậy hành lễ cùng Hoàng thượng, một khi chuyện vương gia mất tích đã là kế hoạch, cũng không có gì bí ẩn, trong lòng A Uyển cảm kích Hoàng thượng đã nói việc này với mình
“Nếu cảm kích trẫm, vậy theo trẫm đến nơi này đi?” Lời này tui là hỏi, nhưng một khắc sau, Hoàng thượng đột ôm A Uyển vào lòng, A Uyển không kịp đề phòng, còn chưa phản ứng kịp, chỉ biết là Hoàng thượng nhanh chóng bay ra ngoài, A Uyển sợ đến mức vội vàng ôm cổ Hoàng thượng, nhắm mắt chui vào lòng Hoàng thượng.
“Đến rồi, bỏ tay ra đi.”
Hoàng thượng nhàn nhạt nói, A Uyển thò đầu ra, dự định giãy khỏi tay Hoàng thượng, nhưng chỉ vừa liếc mắt nhìn thì tay không tự chủ được ôm Hoàng thượng chặc hơn, “Hoàng thượng … đến đây làm gì? Hoàng thượng đứng vững nha!” A Uyển vừa mở mắt nhìn ra ngoài, rơi vào mắt mình chính là hàng ngói lưu ly vàng, liền biết bọn họ đang đừng trên đỉnh cao nhất của cung điện.
“Trẫm nghĩ đây là nơi tốt nhất để nói chuyện với nàng.”
A Uyển vừa nhìn ra ngoài, rất cao nha, lập tức lắc đầu, “Cần gì phải đến chỗ này nói chuyện, không bằng chúng ta xuống trước có được không?”
Hoàng thượng bình tĩnh lắc đầu, “Trẫm vẫn cảm thấy ở đây tương đối thích hợp.” Nói A Uyển buông tay nhưng A Uyển nào dám, đây là mái nhà của hoàng cung a! Tuy rằng A Uyển không sợ độ cao, nhưng ở đây không có tay vịn hay rào chắn, trước mặt là sườn núi và mái nhà, vậy làm sao mà chạy xuống được! Còn nhớ trước đây trên tivi có cảnh nửa đêm lên mái nhà ngắm trăng sao rất lãng mạn, tất cả đều là gạt người!
Tay ôm Hoàng thượng chặc hơn, “Nô tì tương đối sợ nơi này, chúng ta xuống dưới thôi!”
Thấy Hoàng thượng đã quyết định ở đây nói chuyện, thật sự cứng rắn kéo A Uyển từ trong lòng ra, bước tới trước ngồi xuống, chính mình lập tức lùi vài bước, đứng cách A Uyển không xa.
Thấy vật nhỏ đáng thương chăm chú ôm chặc lưng mái ngói, dáng vẻ rất sợ sẽ rơi xuống, Hoàng thượng lặng lẽ cong môi cười, lập tức nghiêm mặt nói, “Trẫm nghĩ nàng cần cho trẫm cơ hội để giải thích.”
A Uyển nhắm mắt gật đầu, run lập cập khạc ra một câu từ kẽ răng, “Hoàng thượng mau nói đi, nói xong nhanh chóng đưa nô tì xuống!.”
Hoàng thượng bình tĩnh đi lại trên xương sống mái ngói, đường xương sống này cũng không phải hoàn toàn bằng phẳng, mà Tề Diễn Chi đi lại cũng giống như trên đất bằng, thoáng hóa giải tâm tình khẩn trương lúc trước, Tề Diễn Chi nói, “Trẫm nói xem nàng là tâm can của trẫm, cũng không phải là vì dỗ dành nàng, lúc đó Tiểu Uyển nhi nói rõ tâm ý với trẫm, trẫm chẳng biết làm thế nào cho phải, nói ra có thể nàng không tin, trẫm lúc đó quả thật là chạy trối chết, nàng nói trẫm chỉ có thể có một nữ nhân là nàng, sau đó suy nghĩ kỹ một chút trẫm cũng không cảm thấy bài xích, trong lòng cũng có chút kinh hoàng, nên không ngừng đến chỗ các phi tần khác, thế nhưng lại luôn nghĩ đến nàng.”
Hoàng thượng liên miên lải nhải nói, cũng có chút lộn xôn, A Uyển nhất thời quên mất khẩn trương, chỉ nghiêng đầu nhìn Hoàng thượng.
“Thế nhưng trẫm gần như đã dạo qua các phi tần trong hậu cung một vòng, nàng ngay cả một chút phản ứng cũng không có, không phải nói là yêu thích trẫm, muốn độc chiếm trẫm sao? Nhưng vì cái gì mà trẫm đến chỗ phi tần khác nàng lại không tức giận? Còn ầm ĩ đòi đi Ngũ Đài sơn với mẫu hậu! Bày tỏ với trẫm xong lại đòi đi Ngũ Đài sơn nàng đây là đang đùa bỡn trẫm sao?”
Nghe được Hoàng thượng không rõ ràng lên án như vậy, đây chính là chỉ hươu bảo ngựa mà! A Uyển mở to hai mắt nhìn, “Nô tì…”
“Nàng đừng nói gì cả, trong lòng trẫm lúc đó rất tức giận, lại lo lắng nếu nàng thật sự hạ quyết tâm xuất gia, cho nên lúc ở Từ Ninh cung mới nặng lời với nàng như vậy, sau đó trẫm muốn giải thích, nàng lại không nghe, nói tóm lại, dù sao thì nàng cũng đã tiến cung, muốn xuất gia sao nghĩ cũng đừng có nghĩ.”
Nghe Hoàng thượng nói ra những lời ấu trĩ như vậy, rõ ràng là muốn cười nhưng viền mắt A Uyển đã rưng rưng dáng vẻ rất ủy kh