Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322812

Bình chọn: 9.00/10/281 lượt.

p việc trong nhà!

Cả 2 trò ch với nhau cho đến khi đứng trước cánh cửa của ngôi biệt thự. Trúc Linh nhẹ nhàng mở cửa, Yến Phi cũng vào theo. Woa! Yến Phi thốt nhẹ, con bé đưa mắt nhìn khắp nhà, đồ đạc xung quanh, từ chiếc bàn đến cái ghế, những bức tranh cổ và cả chùm đèn cổ treo dọc căn phòng. Yến Phi ngỡ rằng mình đang lạc vào 1 lâu đài cổ kính tráng lệ và k kém phần kỳ bí.

-Đây là phòng khách, em ngồi chơi để chị lên báo với bà chủ!- Trúc Linh kéo nhẹ Yến Phi lại chiếc ghế salong màu bạc với kiến trúc cổ, cô cười- em cứ tự nhiên đừng ngại gì cả!

Dứt lời, Trúc Linh bước lên những bậc thang đá xanh được trải thảm đỏ. Yến Phi ngồi xuống ghế mà mắt cứ nhìn trân trối ngôi nhà. Nó thật k ngờ ở cái phố Hoa Đạo này lại xuất hiện 1 ngôi nhà như thế này. Bên ngoài trông đã đẹp bên trong còn đẹp hơn ấy chứ… Có tiếng bước chân,Yến Phi thoát khỏi “cơn mê”, đưa mắt nhìn. 1 người phụ nữ trung niên xinh đẹp xuất hiện, bên cạnh còn có Trúc Linh, bà bước đi thật nhẹ nhàng khoan thai trên thảm đỏ của bậc thang, Yến Phi ngẩn người vì trong bà thật giống 1 vị nữ hoàng. Yến Phi cứ nhìn mãi cho đến khi người phụ nữ xinh đẹp đó đến bên cạnh ngồi xuống và lên tiếng:

-Nghe Trúc Linh nói, cháu muốn làm dâu thử cho nhà họ Du?

-Dạ..- Yến Phi sựt tỉnh- dạ.. đúng ạ…

-Dì là bà chủ Du, chủ của ngôi biệt thự này. Cháu có thể cho dì biết tên?

-Dạ… cháu tên Yến Phi, dì cứ gọi cháu là Tiểu Phi là được!

-Yến Phi, cái tên rất hay, bay lên đi chim yến bé bỏng, chắc tên cháu là như thế nhỉ?- bà chủ Du cười.

-Ha… dạ có lẽ thế… cháu họ Yến, bố cháu nói được bay là điều tuyệt vời nhất thế nên bố đã đặt tên cho cháu là Phi!- Yến Phi bảo.

-Hẳn bố mẹ Tiểu Phi phải là người rất tuyệt, bố mẹ cháu đã được bao nhiêu tuổi rồi.

Yến Phi cười, gương mặt buồn bã:

-Nếu… bố mẹ cháu còn sống thì giờ này có lẽ họ cũng bằng tuổi bà chủ Du!

-À… dì xin lỗi… vậy cháu sống 1 mình ư?

Yến Phi gật nhẹ. Bà chủ Du nhẹ nhàng:

-Cháu còn nhỏ mà đã sống 1 mình quả là điều k dễ dàng. Thôi k nói đến ch buồn nữa, Tiểu Phi thật sự muốn làm dâu thử cho nhà họ Du?

Yến Phi cảm giác câu nói ấy chứa đựng cái gì đó hơi bất thường. Bộ làm dâu thử ở đây sẽ bị gì sao… nhưng, cho dù có bị gì đi nữa cũng k thể đáng sợ bằng “cái án tử” mà bọn cho vay đã đặt ra cho nó.

-Vang… vâng, cháu muốn làm dâu thử…

Bà chủ Du tiếp:

-Thế thì được rồi, kể từ hôm nay cháu bắt đầu làm dâu thử cho nhà họ Du.

-Chỉ thế thôi ư?- Yến Phi nghệch mặt.

Bà chủ Du nhíu mày trước câu nói khó hiểu kia.

-Ý cháu là… k cần điều kiện gì hay đại loại là… thử thách để được chọn sao?- Yến Phi nghĩ ngợi.

Nghe xong, bà chủ Du và Trúc Linh liền cười nhẹ. Trúc Linh dịu dàng:

-Em đừng lo, đây đâu phải là cuộc thi tuyển chọn gì đâu!

-Trúc Linh nói đúng, ai muốn làm dâu thử đều được cả, k cần điều kiện cũng k cần thử thách…

-Cháu nghĩ là nên có 1 điều kiện bắt buộc chứ ạ…

-Điều kiện gì?

Yến Phi lém lỉnh đáp: -Đó là những ai đến làm dâu đều phải là 1 cô gái trẻ dưới 25 tuổi vì lỡ đó là 1 bà lão 50 thì khổ cho con trai của bà chủ Du lắm!

2 người nọ nhìn nhau rồi bật cười. Bà chủ Du cười gật gù:

-Thông minh và rất hài hước, dì thích cháu rồi đó Tiểu Phi!

Yến Phi gãi đầu cười. Chợt nhớ ra gì đó, con bé liền ngập ngừng hỏi:

-Vậy… tiền thưởng… à cháu k phải là đứa tham tiền nhưng… nhưng vì… cháu có ch nên…

Thấy thái độ bứt tóc bứt tai của cô gái, bà chủ Du mỉm cười:

-K có gì đâu, con người ai mà chẳng cần tiền… nếu hiện tại cháu cần số tiền đó thì dì sẽ đưa cho cháu.

-… dạ, cám ơn vì đã hiểu cho cháu…

Trúc Linh đưa cho bà chủ 1 sấp tờ séc, bà viết vào đó số tiền thưởng rồi ký tên, xong bà đưa cho Yến Phi. Yến Phi đón lấy, nó thấy vui mừng vì đã có tiền trả nợ. Rồi con bé đưa mắt nhìn người phụ nữ xinh đẹp:

-Dì k sợ cháu lấy tiền rồi sẽ k trở lại đây sao?

-Ch đó xảy ra cũng khá nhiều lần rồi, có những cô gái đến đây giả vờ muốn làm dâu và xin ứng trước tiền thường sau đó họ k trở lại nữa.- Trúc Linh kể.

-Nhưng mất số tiền ấy k quan trọng, điều quan trọng là…- ánh mắt bà chủ Du buồn thăm thẳm- quan trọng là… có thể tìm được 1 cô vợ tốt cho thằng bé…

Yến Phi tròn xoe mắt, nó thấy trong đôi mắt của người phụ nữ đó xuất hiện 1 tình yêu thương vô bờ dành cho con trai.

-Nhưng dì tin Tiểu Phi k phải là người như thế đúng k? Ngay lấn đầu gặp và qua cách cháu nói ch dì tin Yến Phi là người tốt. Nhất định cháu sẽ giữ lời hứa trở lại đây.

1 cảm xúc kỳ lạ dấy lên trong lòng Yến Phi, nó cười:

-Vâng, nhất định cháu sẽ trở lại đây vào ngày mai!

Khi được tiễn chân ra khỏi cổng, Yến Phi chào Trúc Linh rồi rảo bước.

-Chà, Yến Phi à… thật đáng xấu hổ… mày nhận tiền người ta và mày đã định nuốt lời k làm dâu thử… sao mày lại nghĩ như thế chứ…

Yến Phi nghĩ thầm, nó tự trách mình. Con bé nhớ đến nụ cười của bà chủ Du cả ánh mắt buồn của bà ấy nữa:

-Bà chủ Du… chị Trúc Linh đã rất tin mình….

Yến Phi cất bước đi xa dần ngôi biệt thự xinh đẹp. Phía trên cành cây gần đó, bóng dáng 1 cậu bé xuất hiện, nó dõi theo Yến Phi và cười thích thú…

-Yến Phi cậu có biết mọi người rất lo lắng cho cậu k hả?- Diễm Quỳnh trách móc- đ


Pair of Vintage Old School Fru