Disneyland 1972 Love the old s
Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322800

Bình chọn: 9.5.00/10/280 lượt.


-Em đã nói rồi, em vẫn chưa chuẩn bị đủ tiền, nếu tuần sau các anh đến thì em hứa sẽ trả đủ!

Trần đại ca thả rơi điếu thuốc, hắn lấy chân chà chà:

-Nghĩa là thực sự hôm nay mày k có tiền?

-Vâng… k có đồng nào cả…- Yến Phi vừa nói vừa giấu giấu cái túi đang đeo trên vai ra sau lưng-… cả trong túi cũng k có tiền…

Trần đại ca thấy hành động ấp úng của con bé, hắn rờ cằm, mắt nheo lại:

-Mày đang muốn giấu gì sao, cái túi trên vai mày đấy?

-Dạ… đâu có… chẳng giấu gì cả…

1 tên đứng gần đó liền la lên:

-Chắc nó giấu tiền trong túi đấy đại ca!

-Mày có im k hả- Trần đại ca quắt mắt- tao đâu có ngu, tao biết nó giấu tiền chứ…

Trần đại ca xoay lại đối diện với Yến Phi, hắn giơ tay ra:

-Đưa tiền đây… mau, mau…

-Đã nói là em k có tiền mà…- Yến Phi giấu hẳn chiếc túi ra sau.

Trần đại ca hạ tay xuống, cười nhếch mép:

-Mày là đứa cứng đầu nhất tao từng thấy… Đại Bàng, Chuột Nhắc, Mặt Ngựa…

-Đại ca, tên em là Max “Nhựa” chứ k phải mặt ngựa!- Tên Max nói vẻ khó chịu.

-Rồi… rồi…. tao quên, Max “Nhựa”, 3 tụi bây lấy cái túi cho tao…

-Dạ, đại ca…

Dứt lời, 3 tên đàn em tiến lại gần Yến Phi. Yến Phi lùi lùi ra sau:

-Này… làm gì vậy… đã bảo trong túi k có tiền mà…

-Hà hà giấu kỹ thế thì nhất định là tiền nhiều đây!- Đại Bàng khoái chí.

Cả 3 nhảy bổ vào, 2 tên giữ tay Yến Phi, tên còn lại cố gỡ lấy cái túi bị giữ chặt. Yến Phi vùng vẫy nhưng k thể chống lại 3 tên con trai cao to này. Cuối cùng chiếc túi đã bị lấy ra khỏi tay Yến Phi. Con bé ngã nhào xuống đất…

Trần đại ca đón lấy chiếc túi từ tên đàn em:

-Để xem hôm nay mày có bao nhiêu tiền…

6 tên đàn em thấy gã đại ca chuẩn bị mở chiếc túi thì liền lại gần xem nhìn y như đám ruồi bu quanh 1 miếng thịt.

Cơ hội đã đến, Yến Phi nhanh chân “chuồn” lẹ…

Trần đại ca lẫn 6 tên đàn em méo mặt khi trong túi chẳng có gì ngoài mấy thứ linh tinh. Chợt tên Chuột Nhắc hét lên:

-Đại ca, con nhỏ đó biến đi đằng nào rồi…

-Cái gì, haizzzz… cái đám đần độn tụi mày, thấy tiền là ham hố bu hết lại đây để nó thoát.- Trần đại ca giơ tay lên đầu- Trời ạ, sao trên đời lại có 1 đứa con gái tinh ranh thế nhỉ, bị mắc lừa con nhỏ đó nữa rồi… Ối, ối… máu dồn lên não mất thôi… tụi bây còn đứng đực ra à, k mau đuổi theo…

Đám đàn em nháo nhào chạy ra khỏi sân nhà. Trần đại ca ném mạnh chiếc túi xuống đất, gào lên vì điên tiết…

Chương 2: Cô nàng lắm chiêu Yến Phi! (tt)

Yến Phi chạy gấp gáp xuống con dốc, chạy ra đường và cứ cắm đầu chạy dù k biết chạy đi đâu. K sao, miễn là thoát khỏi tay bọn cho vay là được. Yến Phi chạy tức tốc vào 1 con đường nhỏ rồi dừng lại thở mệt nhọc. Mồ hôi ra ướt cả áo dù lúc này trời đang rất lạnh. Con bé lấy tay vuốt vuốt ngực cho cơn thở dốc ngưng lại. Vài giây sau, khi đã đỡ mệt, Yến Phi đưa mắt nhìn ra ngoài, con đường vắng hoe k bóng người.

-Phù, may quá… chúng k đuổi theo kịp…-Yến Phi lau mồ hôi trên trán- tối nay có lẽ k về nhà được rồi… hay là đến nhà Tiểu Song Song ngủ nhờ 1 đêm vậy,ừ quyết định như thế…

Đứng 1 hồi lâu, Yến Phi quay gót bước đi. Đột nhiên, nó khự lại, đôi mắt mở to bần thần khi thấy tên Trần đại ca xuất hiện. Trong bóng tối của con đường nụ cười của hắn trông thật đáng sợ. Yến Phi lập tức xoay người định chạy đến cuối đường tẩu thoát nhưng 4 tên đàn em đã đứng đó tự bao giờ. Lần này Yến Phi k còn đường lui…

Yến Phi bị 2 nhóm dồn vào giữa con đường hẹp. Trần đại ca cất giọng ghê rợn:

– Hết đường rồi bé con…

-Gan thật dám gạt đại ca cơ đấy…- Max “nhựa” cười khặc khặc.

-Mày có thể im mồm k? Mày làm tao rối trí… hiểu chứ?

-Dạ… đại ca…

Trần đại ca hướng mắt về phía Yến Phi:

– Mày lại lừa tao nữa rồi, con nhỏ đáng ghét…

Yến Phi đảo mắt liên tục, con bé k biết phải làm gì nữa.

-Tụi bây bắt nó cho tao!

Yến Phi nhìn phía trước rồi nhìn ra sau, mấy tên đang tiến lại gần. Quýnh quáng quá con bé liền lăn đùng ra, giả vờ bất tỉnh.

-Đại ca, nó xỉu rồi…

-Xỉu à, hà, chiêu này xưa rồi em, lần đầu đến đòi nợ, lúc đó chỉ mới 14 tuổi mà nó đã biết dùng chiêu này gạt tao… khi ấy tao cũng sờ sợ, tưởng nó chết…Tụi bây cứ bế nó dậy, tao có cách làm cho nó phải tỉnh.

Ào! Trần đại ca dội nước vào mặt Yến Phi, con bé bị sặc liền ngồi dậy ho sặc sụa:

-Này… anh k biết là tạt nước vào mặt người khác là bất lịch sự lắm sao?

-Còn mày, mày có biết gạt 1 người lớn tuổi hơn mình là bất lịch sự lắm k?- Trần đại ca cố tình “bẻ” lại lời con bé.

Yến Phi lau lau mặt, quay đi lè lưỡi…

-Con kia… -Trần đại ca chợt rít lên- mày k đưa tiền hôm nay cho tao phải k?

-Thì em đã bảo là… tại anh đến sớm quá nên em chưa có tiền…- Yến Phi vẫn “ngoan cố” k chịu đưa tiền.

Trần đại ca thở dài, lắc đầu:

-Thôi được… Max “nhựa” và Đại Bàng, 2 đứa bây kéo con nhỏ tinh ranh đó lại bên kia, lấy 2 bàn tay nó để lên trên chiếc bàn gỗ ở đó…

2 tên đàn em gật đầu. Yến Phi còn chưa hiểu tên đại ca định làm gì mình thì nó đã bị kéo thốc dậy. Max “nhựa” và Đại Bàng lôi Yến Phi đến chiếc bàn gỗ rồi chúng, mỗi tên cầm lấy bàn tay của con bé đặt mạnh lên đấy.

-Các… các anh định làm gì vậy?

Trần đại ca từ từ tiến đến, hắn rút trong áo ra 1 con dao sắt lạnh… Khi vừa thấy cái thứ