XtGem Forum catalog
Khi hoàng hậu nổi giận!!!

Khi hoàng hậu nổi giận!!!

Tác giả: Tử Dạ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326282

Bình chọn: 7.5.00/10/628 lượt.

u cứu nhưng chợt nghĩ chỉ ít phút trước đây bản thân còn muốn họ mau xuất giá, giờ thì lấy tư cách đâu mà cầu xin giúp đỡ. Nhưng dù sao cũng không thể bị gả đi dễ dàng như vậy được, bèn đánh liều quỳ xuống van xin nàng.

– Tiểu thư, em thà chết chứ không lấy phu quân, em làm sai điều gì thì người cứ trách phạt chứ đừng đuổi em đi. Huhu.

Nàng thở dài một cái. Thật là, mới vậy đã khóc rồi sao. Nàng biết nữ nhi thời này lấy chồng sớm hơn nữ nhân thế kỷ hai mươi mốt vậy nên bản thân không thể ích kỷ giữ họ bên mình, lại càng không thể để bọn họ phải thiệt thân, nhất định nàng sẽ tìm nam nhân xứng đáng gả cho họ. Tâm ý nàng rõ ràng như vậy, lại càng không phải đẩy họ vào đường chết, hà cớ gì họ sống chết không đồng ý.

– Oa, ta buồn ngủ rồi, ba em cũng về phòng ngủ đi. Chuyện này đã định như vậy, các em cứ chuẩn bị trước đi.

Nàng bỏ lơ mọi sự, một mạch tiến lên giường chùm kín chăn. Nhận thấy nàng không có động tĩnh gì họ đành ngậm ngùi rời khỏi. Họ hiểu rằng kẻ nào dám phá vỡ giấc ngủ của nàng đều phải chịu kết cục hết sức thê thảm, họ lại không muốn bản thân mình bi thảm hơn nữa. Chuyện này nên để nàng nguôi đi một chút, lúc đó có khả năng nàng sẽ thay đổi chủ ý.

Nàng vốn chưa định ngủ, chỉ do muốn thoát khỏi ba nha đầu kia nên mới dùng hạ sách này. Đến khi không còn nghe thấy tiếng động nữa nàng mới tung chăn ngồi bật dậy. Nghĩ đến chuyện lúc sáng khuôn mặt nàng chợt cảm thấy nóng, tim đập nhanh hơn, vô thức trên môi vẽ một nụ cười.

Bất giác phát hiện hành động kỳ lạ của chính mình nàng không khỏi thắc mắc “Tại sao ta lại có cảm giác lạ đến thế? Không! Nhất định vì đây là lần đầu tiên ta gần gũi người khác giới nên mới như vậy, vài ngày sau chắc chắn sẽ hết thôi!”. Nàng tìm vội một cái cớ đáp trả câu hỏi của chính mình, tránh bản thân suy nghĩ nhiều thêm nữa.

Ấy thế mà đêm nay Chu Công đi vắng khiến cả đêm nàng trằn trọc, hết lăn bên trái lại lăn bên phải, hết đứng lên rồi lại ngồi xuống, lay lắt từng giây từng phút đếm tiếng gà kêu báo hiệu sang canh. Cứ như vậy cả đêm nàng không ngủ được, đôi mắt thâm cuồng, đầu tóc rối bù khiến Tiểu Hồng hoảng hốt.

– Tiểu thư, người bị mất ngủ sao. Để em truyền thái y đến bắt mạch cho người.

Nàng đưa tay ngăn cản, chẳng qua chỉ là mất ngủ thôi không cần phải phiền phức như vậy. Tất cả cũng tại hắn, nếu hắn không hôn nàng thì mọi chuyện đã không thê thảm đến mức này. “Hôm nay ta nhất định tìm ngươi tính sổ!”.

Nàng lệnh Tiểu Yến lấy về một bộ đồ, mang bản thân cải trang thành một tiểu cung nữ. Trong lòng thầm hạ quyết tâm tính sổ cùng hắn chuyện hôm qua! Vì chưa bao giờ bước ra khỏi cung một mình nên nàng chẳng biết đường nào dẫn đến Thanh Liên điện. Hoàng cung thật rộng lớn, hết chỗ rẽ này lại đến chỗ rẽ khác, đi gần cả buổi trời cũng chưa thoát khỏi mê cung hành lang gấp khúc.

Chẳng biết mất bao lâu nàng mới nhìn thấy dòng chữ “Thanh Liên điện” được dát vàng trên bức phù điêu cực đẹp, trong lòng không khỏi thầm khen mắt thẩm mỹ của người cổ đại, ở một nơi sang trọng như vậy cũng coi như quá sa hoa đi. Thanh Liên điện xem chừng lớn gấp vài lần Trúc Mai điện của nàng, cách bày trí cũng có sự chênh lệch không nhỏ. Một bên là điện của hoàng thượng, một bên là của hoàng hậu nhưng tại sao lại có sự chênh lệch lớn đến vậy, chí ít cũng chỉ nên gấp đôi thôi, đằng này gấp bốn năm lần há chẳng phải quá thiên vị nam nhân rồi sao! Hư!

Bọn thị vệ bên ngoài nhìn thấy nàng liền ngăn cản, ánh mắt khinh bỉ dán chặt lấy nàng. Bộ trang phục nàng đang mặc là của cung nữ sơ đẳng, cấp bậc thấp nhất trong cung chẳng trách đám ngự lâm quân này lại có biểu tình như vậy. Một tên cao to nhất trong đám ngự lâm quân ấy bước ra trừng mắt quát lớn.

– Người là cung nữ ở cung nào, có biết đây là nơi nào không mà dám xông vào. Còn không mau cút đi!

Những lời tên này nói ra quả thật rất thối. Nếu không phải còn có chuyện quan trọng hơn cần làm thì nàng đã sớm cho hắn không còn đường nuốt cháo rồi. Nàng tự nhắc nhở bản thân bình tĩnh, đại sự phải được đặt lên hàng đầu, mấy tên nhãi ranh này xử lý sau cũng không muộn.

Nàng làm vẻ mặt hung dữ nhìn hắn. Lôi danh tính của “hoàng hậu nương nương” ra đe dọa, một là để chúng nể mặt mà cho qua, hai là thăm dò địa vị của “hoàng hậu” trong lòng đám nô tài này lớn đến bao nhiêu.

– Ta là cung nữ thân cận cuả hoàng hậu nương nương. Ta là theo ý chỉ của nương nương đến đây ngươi dám ngăn cản sao?

Tên thị vệ nghe nàng nhắc đến hoàng hậu nương nương thì sắc mặt dịu hẳn đi. Trước đây bọn chúng nghĩ hoàng hậu chỉ là hữu danh vô thực không cần để tâm nhưng những chuyện xảy ra gần đây nhắc nhở nhân vật này không nên động vào.

Vậy là nàng được cho qua một cách dễ dàng. Bước đến cánh cửa sơn đỏ nàng nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Bên trong điện lại không trang trọng như vẻ bề ngoài, có thể thấy vị quân vương này không hề quan tâm đến vật chất sa hoa. Hắn đang ngồi trên ghế rồng chăm chú đọc tấu chương, khi nghe thấy có tiếng bước chân cũng lười nhác không ngẩng mặt nhìn, chỉ lạnh lùng lên tiếng.

– Tần công công, có chuyện gì?

Thì ra hắn tưởng nàng là Tần công công.