Disneyland 1972 Love the old s
I’m A Devil!

I’m A Devil!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325413

Bình chọn: 9.5.00/10/541 lượt.

mình cũng không còn đập nữa. Tôi lắng tai nghe cô ấy nói, tập trung vào từng câu chữ, nghe như nuốt lấy từng lời. Tôi vẫn đợi, đợi mãi câu nói cuối cùng của cô ấy, nhưng tôi vĩnh viễn không bao giờ có thể nghe thấy nữa.

_ Vịt con?

“……………..”

_ Vịt…..con?

“…………….”

_ Linh…

“…………”

Không trả lời, cô ấy nằm im đến nỗi tôi thậm chí không nghe thấy cả tiếng tim cô ấy đập. Tôi khẽ lay nhẹ nhưng vịt con chẳng có chút phản ứng nào cả, mọi thứ đều yên ắng. Tôi vội đưa tay nâng cằm cô ấy lên, đôi mắt lanh lợi đã nhắm nghiền lại, khoé môi còn vương nụ cười hạnh phúc.

Chẳng lẽ cô ấy………chết rồi ư?

Chết….sao?

KHÔNG!!!!!!!

Tôi vội vã nắm lấy cánh tay phải của vịt con tìm kiếm mạch đập. Lại là cái cảm giác này, cảm giác sợ phải mất đi một thứ gì đó, đặc biệt quan trọng. Tôi ghét nó, nếu thứ cảm giác này là một vật thể hữu hình thì tôi thề, tôi sẽ bóp nát nó ngay lập tức.

Không ai, không một điều gì có quyền cướp cô ấy khỏi tay tôi, kể cả cái chết đi nữa.

Tôi tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra, vĩnh viễn không!



“Phù”

Vẫn còn thấy mạch, dù là đập rất yếu ớt nhưng nó chứng minh cô ấy đang sống bên cạnh tôi, cô ấy không hề rời bỏ tôi. Vịt con ngốc nghếch của tôi chưa chết.

Tôi thực sự không dám hình dung, nếu mất đi con vịt ngốc này, tôi có thể tiếp tục tồn tại nữa hay không. Con người chẳng phải từng nói sao?

“Thiếu em anh thấy vắng cả chính mình.”

Có lẽ họ sâu sắc hơn loài quỷ chúng tôi nhiều, nhưng có một sự thật là chúng tôi không phải loại sinh vật vô cảm như con người vẫn tưởng tượng ra, chúng tôi cũng sống, có trái tim, biết yêu và biết hận. Dù rằng, chính bản thân tôi cũng chẳng thể định nghĩa được những điều đó.

Tình yêu cụ thể là gì, tôi thực sự không biết, tôi chỉ biết rằng nếu vịt con của tôi buồn thì tôi cũng chẳng hạnh phúc, thế thôi.

………………

CỘC CỘC

Có tiếng gõ cửa vọng vào từ bên ngoài.

_ Chúa tể, thần có chuyện cần báo với ngài! – chị Polin nói giọng cung kính.

_ Để sau đi! – Ren đáp -…ta không muốn nghe gì cả!

_ Chuyện này có thể sẽ giúp ích cho tiểu thư Linh, thần nghĩ là ngài muốn nghe.

“……………..”

_ Chúa tể?

_ Vậy vào đi!

_ Dạ! – chị Polin vội đáp lời.

Cánh cửa phòng bật mở, nữ quản gia từ từ bước vào trong, trên tay cầm một lọ nhỏ màu tím làm bằng sứ.

_ Cựu chúa tể vừa giá lâm……- chị Polin nói-….ngài ấy đưa cho tôi chiếc lọ này, lệnh rằng phải chuyển tới tay ngài, thưa chúa tể!

_ Lão già đó lại muốn gì? Mọi chuyện lão ta bày ra….. chưa đủ rắc rối sao?

Ren khép hờ đôi mắt, con ngươi màu hổ phách nheo lại giấu đi nét đau đớn khó nhận ra.

_ Cựu chúa tể nói rằng, trong chiếc lọ này có chứa dịch dược faran. – chị Polin chậm rãi nói.

_ Dịch dược faran?

_ Thưa vâng, dịch dược faran là một loại thuỷ dịch được điều chế từ farin xanh cấp cao, nó vừa có thể coi là kịch độc, vừa có thể coi là một loại thánh dược tương tự như máu huyết của thập thủ giao long, chữa được bách chứng.

_ Một con dao hai lưỡi? – Ren nhếch môi.

_ Chất này khi đưa vào cơ thể các devil sẽ phát huy đến cực điểm một năng lực đang hiện hữu trong devil đó. Rất may là với trường hợp của tiểu thư Linh, bản thân cô ấy có khả năng phục hồi nên nhiều khả năng dịch dược faran sẽ khiến năng lực đó có thể đánh bật được ảnh hưởng của mũi tên săn quỷ và cứu sống cô ấy.

_ Còn nếu ngược lại?

_ Ngược lại……..

_ Chẳng phải đã nói nó còn có thể coi là chất độc sao, giải thích đi chứ! – Ren hạ giọng.

_ Vâng, trường hợp ngược lại, nếu không may…….dịch dược faran sẽ phát huy tối đa sức huỷ diệt của mũi tên săn quỷ……khi đó, mạng sống của tiểu thư….khó mà giữ…

_ Ta hiểu, cơ hội là 50-50 chứ gì?

“……….”

_ Cũng chẳng còn cách nào khác….- Ren quay về phía chị Polin, đôi mắt cậu đanh lại-…..thuốc này, ta sẽ cho cô ấy uống, còn về phần lão già đó, chị hãy truyền lại lời của ta, đừng mong ta cảm kích bởi vì mọi chuyện suy cho cùng đều từ lão già đó mà ra cả.

_ Thần đã hiểu, nếu không có chuyện gì, thần xin cáo lui trước! – chị Polin nói.

Ren không đáp lại, cậu chỉ khẽ gật đầu. Sau khi chị Polin rời khỏi phòng, cậu từ từ đến bên cạnh Linh, khẽ vuốt lại mấy sợi tóc đang loà xoà trên mặt cô nhóc, đôi môi cậu khẽ nở nụ cười cay đắng:

_ Mình chơi một canh bạc nhé? Nếu tôi thắng, em sẽ bị trói chặt với tôi suốt đời, ngược lại, nếu em thắng, tôi sẽ đi theo em làm một tên vệ sĩ không công mãi mãi vậy.

Dứt lời, cậu mở nắp chai thuốc màu tím dốc hết vào miệng rồi cúi xuống khẽ áp môi mình lên môi cô nhóc, nhẹ nhàng truyền từng ngụm thuốc cho cô.

………………….

Tóm lại là canh bạc này, có đánh hay không, đằng nào cô nhóc cũng thua, bởi vì số phận đã quyết định rằng, vịt con là một nửa của cá sấu và ngược lại. Nếu cô chạy lên trời thì cậu sẽ lôi cô xuống và nếu cô trốn dưới đất thì cậu sẽ kéo cô lên. (Nhân tiện, hình như có bộ phim tên là “không cho nó thoát” thì phải :D ).

======================

Hai năm sau…

_ Chúa tể, bẩm báo chúa tể, tiểu thư Linh….tiểu thư Linh nằng nặc không chịu mặc váy cưới!

Một tiểu quỷ hớt hải chạy vào báo cáo.

_ Sao kia?

_ Dạ dạ…..tiểu thư….tiểu thư bảo là quái dị, bảo là……có chết cũng không chịu mặc, thư