
0 roi cho ta, còn nữa, hãy giam giữ quan huyện và phu nhân vào nhà lao 10 ngày không cho ăn uống gì hết… mau y lệnh đi ( nói một dây. Mém xỉu)
– nương nương xin người tha tội ( tên quan huyện kêu khóc)
– còn không mau y lệnh ( giọng nó đầy vẻ quyền uy)
– các ngươi không nghe thấy gì à ( Mã Thuận nói chen thêm)
– dạ ( đám quan sai lập tức y lệnh)
– việc đã giải quyết xong, người có thể theo hạ thần hồi cung được rồi chứ ( Mã Thuận cúi mình, ngước đầu lên nhìn nó)
– ừ, ta biết rồi !! ( nó lòng đang thắc mắc tên vua ấy là ai mà lại “tấn phong” nó làm quí phi trong khi chưa một lần gặp mặt, nó quyết định đi theo Mã Thuận nhập cung để làm sáng toả sự việc này, tên Tương Phong khi nghe nói nó là quí phi nương nương thì không dám ho he điều gì, lặng lẽ rút binh, còn Hyon Bin thì hơi ngạc nhiên và có phần ghen ghét với tên hoàng đế kia, Hyon Bin nghĩ: “ rồi sẽ có ngày ta chiếm được nàng từ trong tay ngươi, Thuận Phong ( niên hiệu của Quân Bảo) hoàng đế à “. Còn Quân Bảo thì
– “ thật là chán ngắt, ta cứ tưởng cô ta sẽ phản ứng dữ dội, ai ngờ lại chấp nhận mình làm quí phi rồi còn lặng lẽ theo Mã Thuận nhập cung nữa chứ! kiểu này thì chẳng có gì thú vị cả”
– “ chẳng phải lúc đầu người muốn nữ nhân này nhập cung sao???? ( Hoàng Trung đã làm xong nhiệm vụ, trở về bên cạnh Quân Bảo lúc nào không hay)”
– “ừ….đúng là lúc đầu ta muốn nàng ấy nhập cung nhưng giờ ta thấy sao mọi chuyện quá dễ dàng nên ta không còn thấy hứng thú gì nữa”
– “vậy nàng ấy… (Trung nói ngập ngừng)”
– “ta không thích nàng ấy, hãy cứ để nàng ấy ở trong thánh cung đi” (nói rồi Quân Bảo bước đi nhanh ra khỏi công đường, và lúc này mọi người giải tán cũng gần hết, riêng cha con họ Phùng thì sau khi nghe lời dặn của Hàn Lâm thì cũng quay về)
Tại Thế Kỉ XXI. Phòng chủ tịch tập đoàn đá quý Hồng Ngọc, một cô gái xinh đẹp bước vào phòng chủ tịch nói.
– thưa chủ tịch
– chuyện gì?(người đó lạnh lùng hỏi_mắt và tay cứ dán vào máy vi tính)
– dạ có thám tử Văn Nhật đến tìm ạ!
– (nghỉ tay đôi lát, mắt ngước nhìn cô gái) mời vào. (đáp nghe gọn ơ)
– vâng.( cô gái nhẹ nhàng đáp và đóng cửa lại…sau 1phút có một người độ chừng 21 tuổi bước vào)
– xin hỏi ông đây có phải là Hải Thiên không vậy?( Văn Nhật_thám tử nổi tiếng trên thế giới nói)
– ( đang cậm cụi làm việc, nghe tiếng hỏi, Hải Thiên dừng công việc đứng dậy và đưa tay ra)đúng vậy. tôi chính là Hải Thiên, còn ông đây là…( nói bỏ lững câu)
– à! Tôi là thám tử Văn Nhật ( cũng đưa tay ra bắt tay với Hải Thiên)
– uk. mời ông ngồi. chúng ta có thể bàn tý chuyện được chứ? ( ngồi xuống bộ ghế salong trưng bày trong phòng.)
– ừ! Chúng Ta nên vào vấn đề chính.(vừa nói vừa mở cặp lấy ra một xấp hồ sơ đặt lên bàn) vụ cô em gái ông mất tích, tới giờ chúng tôi vẫn chưa tìm thấy manh mối nào cả nhưng…( lại bỏ lững câu)
– nhưng sao thưa thám tử?(Hải thiên nôn nóng hỏi)
– nhưng thật kì lạ. nếu cô ấy bị bắt cóc thì lẽ ra đám người bắt cóc phải gọi cho gia đình đòi tiền chuộc rồi chứ?đằng này đã hơn 2tuần mà chẳng thấy động tĩnh gì cả không phải là kì lạ lắm sao(đăm chiêu)
– ( Hải Thiên trầm mình suy nghĩ) ừ! vậy thì ta nên làm gì đây ( tay chống cầm ngước mặt hỏi Văn Nhật)
– ừ… điều này thì còn phải chờ xem tình hình như thế nào đã?
– Còn chờ gì nữa chứ? Chúng ta phải chờ đến khi nào? ( Thiên nóng mình bật đứng dậy hét lên)
– anh hãy bình tình ( nhìn Thiên mà nói)
– hừ… bình tĩnh à…được… ( Thiên ngồi xuống và nói một cách nhẹ nhàng mà đầy uy vũ)
– chúng tôi đã mở rộng nơi điều tra xem em gái anh đang ở đâu rồi… tôi tin chắc chỉ ít lâu sau sẽ có tin tức về em gái anh ( Văn Nhật nói)
– tôi cũng mong sẽ như thế nếu không thì…..( Thiên bỏ lỡ câu, anh ngước nhìn ra cửa sổ khẽ nói)… Hàn Lâm em đang ở đâu?
Ở QUÁ KHỨ.
– hey aaaaaaaaaaa. thật là chán quá mà.
Lão hoàng đế chết tiệcccccccccccc ( nó hét thật lớn).
Cái lão hoàng đế chết tiệc, đã triệu người ta vào cung mà hơn cả tuần cũng không thấy vát cái bản mặt đến. aaaaaaaaaaaaa ( nó hét và ngước nhìn xung quanh, bỗng nó nẩy ra một ý định_một ý định trốn khỏi hoàng cung )
lão tử chết tiệc( ý nói hoàng đế) !! đã thế bổn tiểu thư sẽ trốn ra khỏi cung cho biết…. ( miệng nói và tay chân hành động. với kinh nghiệm tích tụ nhiều năm xem phim cổ trang nó đã nhận ra rằng muốn trốn ra khỏi hoàng cung thì cần phải cải trang, nó đã cải trang thành một cung nữ và trốn thoát ra khỏi hoàng cung một cách nhẹ nhàng_cái này gọi là vào thì dễ mà ra càng dễ hơn……)
còn Quân Bảo, từ khi triệu nó vào hoàng cung hắn ta xem như đã quên nó và ngày đêm chỉ lo việc chính sự triều đình. Hôm nay sau khi phê chuẩn một núi tấu chương hắn mệt mỏi nằm dài ra, Mã Thuận thấy thế liền nói
– Thưa bệ hạ! (cúi mình nói)
– Chuyện gì? ( vẫn nằm dài mà nói)
– tiểu nhân thấy bệ hạ nên đến gặp Dương phi nương nương đi ạ! (ngẩng mặt nhìn Thiên mà nói)
– ( nhíu đôi mày lại hắn nói) Dương phi nương nương, nàng ấy là ai? (tên này tệ hết sức)
– tuần trước bệ hạ đã sắc phong nàng ấy làm quí phi và triệu vào cung mà ( ngạc nhiên nhìn Quân)
– gì? Có chuyện đó à? Sao ta không nhớ ( hắn đưa ta