XtGem Forum catalog
Hẻm Cụt

Hẻm Cụt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322331

Bình chọn: 9.00/10/233 lượt.

nụ hôn nồng cháy như muốn bá đạo,đôi bàn tay lướt trên người nó như muốn thu hết nó vào lòng bàn tay anh để nó là của riêng anh thôi,thân hình anh bao trùm lên nó,nuốt gọn nó…Nó nhắm mắt lại…để mọi thứ cứ trôi qua như 1 cơn ác mộng…Ko 1 tiếng rên…ko 1 giọt nước mắt…nó thật sự đã chết…

Tia nắng đầu tiên rọi vào phòng,mi mắt khẽ run,dưới giọt nắng,gương mặt nó ánh lên 1 vẻ đẹp thuần khiết lạnh lùng,đôi mắt mở ra khiến cho gương mặt lạnh hơn,1 vẻ đẹp đầy ma lực…Người nó buốt lên những cơn đau…Nhưng trái tim nó còn đau hơn…Hắn đã đi mất khi nó còn ngủ…Trong cơn mê,nó cảm nhận đc 1 nụ hôn ấm áp của ai đó đặt lên má nó,nó đưa tay áp vào má cảm nhận chút gì đó còn vương vấn…Nhưng mau chóng gạt đi tất cả,nó trở về hiện tại…Nó ngồi dậy,chợt thấy 1 mảnh giấy nằm phía dưới chùm chiếc chìa khóa…

“Đây là “giá” cho em đêm qua. Hi vọng em thích nó…”

Nó nhìn chùm chìa khóa và giấy tờ nhà kẹp chung mảnh tin nhắn nó vẫn chưa hết bàng hoàng… Nhưng rồi nó cười nhạt 1 cái,đứng dậy bước vào phòng tắm…

Nó lẩng thẩng bước ra khỏi nhà,khóa cửa xong nó đứng 1 lúc nữa để ngắm nhìn ngôi nhà rồi mới đi.Nó toan về nhà nhưng ko hiểu sao đến khi nó dừng lại thì đã thấy đứng trước quán bar,nó bước vào trong vô thức…Buổi sáng ở quán ko ồn ào,ko sập sình nhạc như buổi tối,buổi sáng quán trở thành 1 quán cà phê,ko gian thoải mái,êm ả trái ngược với về đêm,mùi cà phê sộc vào mũi nó làm nó tỉnh và dễ chịu hơn…

_Ủa Trinh,sao em đến đây?Tối hôm qua sao ko về nhà? – Tuyết vừa thấy nó đã reo lên

_Chị làm gì ở đây vào giờ này? – Nó cũng ngạc nhiên khi thấy Tuyết

_Hôm nay chị có hẹn với 1 ông khách nên đổi lại làm sáng. Còn em?

_Em…em…em ko biết sao mình lại đến đây nữa…

Nó trả lời chị,tự nhiên nấc lên,1 dòng nước mắt chảy dài xuống…chị nhìn nó…chị đã hiểu chuyện gì xảy ra với nó…chị ôm nó vào lòng,vỗ về nó rồi dìu nó đến ngồi ở quầy bar,chị gọi cho nó 1 ly rượu…Nó nâng ly rượu rồi nốc sạch,1ly,2ly,3 ly…Nó ngà ngà say…cầm ly rượu trên tay,nó soi bóng nó…thứ chất lỏng sóng sánh soi hiện ra gương mặt nó nhợt nhạt,ko rõ hình thù như cuộc đời nó vậy…Nó gục đầu xuống bàn,mơ hồ với mọi thứ,những kỉ niệm về cuộc sống của nó và Hùng chợt ùa về theo dòng nhạc,những kỉ niệm đẹp,những cảm giác mặn nồng và…sự phản bội làm trái tim nó vỡ nát,nhức nhói…Từng lời nhạc cứ cứa vào tim nó rỉ xuống từng giọt máu…lạnh buốt

Một ánh mắt vẫn luôn dõi theo nó từ phía trên…nhìn nó…lạnh lẽo…xót xa…Hắn bước đến gần nó,nhìn nó,nhìn thật kĩ rồi bế nó lên…Hắn đặt nó nằm xuống chiếc ghế sofa trong phòng Vip…nơi mà hắn mỗi ngày vẫn đứng nhìn ngắm nó mỗi ngày…Hắn nhẹ lau đi giọt nước mắt còn vương trên má nó bằng đôi bàn tay đã nhuốm máu do giết chóc đẫm màu giang hồ…Đôi môi đỏ mộng nhấp nháy gì đó khiến cho hắn bị cuốn vào ma lực.Hắn đặt lên môi nó 1 nụ hôn thật khẽ như cơn gió thoáng qua…Trong cơn mê,nó thấy miệng có gì đó ngòn ngọt,cái ngọt xua đi cái vị cay nồng nồng của rượu trong miệng nó…Ánh mắt hắn nhìn nó có gì đó thật khác,nó ko lạnh lẽo nữa,mà pha chút gì đó rất ấm…Nó cựa mình dậy,hình như nó đã ngủ rất lâu rồi…nó mở mắt, giật thót khi thấy hắn đang ngồi ở ghế đối diện đang nhìn nó trân trân,đầu nó ong ong,nó ko biết chuyện gì đã xảy ra,nhưng nó biết người mà nó ko muốn nhìn thấy lúc này nhất là hắn…Nó đứng dậy bước đi thẳng ra cửa,đi ngang qua hắn thì nó khẽ nhăn mặt vì đang bị 1 bàn tay thép nắm lấy…Hắn kéo nó ngồi xuống vào lòng,hắn nâng cằm nó lên,bàn tay như thép nguội khiến nó ngỡ như cằm nó bị bóp rã ra…hắn hôn nó…hôn nồng cháy và cuồng nhiệt…Nó vùng vẫy,phổi nó dường như bị hắn rút hết oxi,nó bất lực dần,mặt nó tái đi nhưng Duy chưa có dấu hiệu gì là buông nó ra…đầu nó bắt đầu thấy choáng,mắt nó mờ đi như sắp ngất,lúc này hắn mới buông nó ra,nó thở gấp rút,hổn hển,tay nắm báu lấy chiếc áo khiến nó nhăn nhún lại…Lấy lại bình tĩnh,nó phóng mắt thật sắc cắm vào Duy như muốn cắt nát hắn ra từng mảnh…Nó gượng đứng dậy,đi ra ngoài…Một giọt nước mắt khẽ rơi xuống,chảy dài xuống thắm vào môi mặn nồng…

_Em ko sao chứ? – Tuyết thấy nó lảo đảo bước ra,vội đến đỡ,lo lắng hỏi

Nó ko ngước lên,nước mắt cứ lăn dài,nó ôm lấy Tuyết nấc nghẹn,người run lên…Tuyết ôm nó,lòng cô cũng đau khi thấy nó như vậy…Nó ngồi gục đầu ở quầy bar,đôi mắt cạn nước rồi,nó ko khóc đc nữa,chỉ nhìn vào 1 khoảng ko 1 cách vô thường…Trong làn khói thuốc,Tuyết nhìn đứa em gái mà lòng thắt lại,nỗi ân hận và uất ức trào dâng khiến trái tim cô cũng ngẹt thở,cô ân hận vì đã đưa nó vào con đường nàyuất ức vì ko thể làm gì đc cho nó…Tuyết phẫn nộ phóng hướng mắt về căn phòng kính đen ngòm,mặc dù ko thể thấy đc bên trong,nhưng cô vẫn hướng nhìn vào đúng ai đó cũng đang nhìn nó và Tuyết… Ánh mắt cô phẫn uất,lạnh giá,pha chút nỗi căm hờn và giận dữ,cái nhìn xoáy vào hắn khiến hắn cũng ko rời đc ánh mắt đó…

_Tuyết!!! Khách gọi em kìa…

Tuyết thở hắt 1 cái rồi mới thu ánh mắt lại,nhìn nó xót xa 1 lần nữa rồi đi về phía ông khách…

…………..

Ở ngoài cổng bar,1 đám người vừa bước vào khá ầm ĩ,nhiều ánh mắt hướng về họ,1 trong số đó,nhiều nàng ko thể rời mắt khỏi 1 khuôn mặt tuấn tú,khôi ngô,lạnh lùng…

_Này…