Hẻm Cụt

Hẻm Cụt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322263

Bình chọn: 9.00/10/226 lượt.

n thuyên ko ngớt…

_Trinh!!! Em…em sao vậy? – Thấy hành động và điệu bộ nó,trái tim anh càng vụn vỡ hơn

_Em thế nào? Em vẫn bình thường mà,thôi anh ăn đi… – Nó chớp mắt giả vờ tinh nghịch thúc anh

Hùng cặm cuội ăn,ko dám nhìn nó nữa,anh sợ sẽ ko thở đc nữa bởi những tội lỗi đang đè lên tim anh…

_Anh nè,em làm kimbap hôm nay đặc biệt lắm nha…anh phải ăn…ăn nhiều…thì…thì mới có sức…làm việc…

Đang nói bỗng cổ họng nó ngẹn lại, khô ran,1 tảng đá chèn ngang cuốn họng khiến nó khó khăn lắm mới thốt lên đc 1 tiếng… Những giọt nước mắt bất trị cứ khéo dài trên đôi gò má cao cao pha chút màu nhợt nhạt…

_Trinh,Trinh…em sao vậy? – Hùng thấy nó vậy thản thốt chạy đến bên nó,tay anh lấy vai nó lay nhẹ…

_Em… em xin lỗi…em… em ko biết vì sao…vì sao mình lại như vậy… – Nó nấc lên,nặn ra từng câu

Hùng xót xa nhìn nó mà lòng quặn thắt,anh ôm chặt lấy nó…

….

Hùng tiến về phía phòng viện trưởng,trong anh đã có câu trả lời… Trước khi vào,anh lấy chiếc điện thoại gọi cho nó

_Anh đây,anh quên mang hộp kimbap rồi,phiền em đem đến bệnh viện giúp anh đc ko?…Anh yêu em… – Hùng nói với giọng dịu dàng và hạnh phúc

Anh bước vào,gặp viện trưởng và Hồng Loan đang ngồi chờ anh. Vừa thấy anh, cô ả chạy xoắn xít đến ôm chầm lấy tay anh,anh nhẹ nhàng gỡ tay cô ả ra khiến ả chột dạ và ngượng ngịu…

_Thưa ngài,cháu rất cám ơn sự tin tưởng và ưu ái của viện trưởng dành cho cháu… Nhưng cháu xin từ chối lời đề nghị của ngài…

_Cái gì?anh có điên ko?anh biết anh đang làm gì ko? – Ả Loan máu dồn lên mặt thét lên ầm ĩ

_Anh biết chứ – Nói rồi anh mỉm cười hạnh phúc rồi đứng dậy cuối đầu chào ngài viện trưởng lễ phép cáo từ

_Ta hiểu rồi,nhưng dù sao ta cũng mong cậu suy nghĩ lại… – Ngài viện trưởng gật gù ôn tồn đáp

Hùng lắc đầu nhẹ nhàng rồi bước đi, để lại sau lưng anh là 2 cục lửa đang bùng cháy…Anh bước đi 1 cách khoang thai.lòng anh lúc này thật nhẹ,nụ cười trên môi anh thật sự đã ấm áp trở lại… Anh bước vội ra cửa bệnh viện chờ nó

Nó đang thẫn thờ trước cửa bệnh viện hưa biết tìm anh thế nào thì….

Rầm… Sau cái va chạm…nó lảo đảo té nhào,phải mất 3 phút sau nó mới hoàn hồn…Một chàng thanh niên trạc tuổi Hùng,khuôn mặt cũng khôi ngô ko kém,anh đang cuống quýt đỡ nó dậy,miệng ko ngớt xin lỗi…Hùng vừa bước ra thấy vậy chạy vội đến chỗ nó

_Em ko sao chứ? – Hùng lo lắng hỏi

_Dạ!! ko sao? – Nó khẽ gật đầu

_Thành thật xin lỗi,tôi vô ý quá… Ủa? Hùng, cậu quen cô gái này à? – Chàng thanh niên nọ xin lỗi nó,nhìn Hùng ngạc nhiên

_Hừ!! tưởng ai.hóa ra là cậu,cái tật hấp tấp mãi ko bỏ… Trinh này!! Đây là Quân,bạn đồng nghiệp của anh…Còn đây là Mai Trinh,bạn gái tớ – Hùng trách đùa Quân 1 câu rồi quay sang giới thiệu với nó với Quân

_Chào em,anh nghe Hùng kể nhiều về em lắm,giờ mới đc gặp,đúng là em xinh thật – Quân vừa bắt tay vừa nháy mắt nghịch ngợm khiến mặt nó đỏ ửng lên

_Này này,cậu muốn chết hả?ai cho nháy mắt với bạn gái tớ hả? – Hùng ôm cổ Quân đánh vào Quân,cười đùa như 2 đứa trẻ

Sau trận cười ko ngớt Quân mới ngạc nhiên hỏi

_Ủa? thế còn tin đồn cậu trở thành con rể viện trưởng là sao? Ai ác mồm thế nhỉ?

Hùng và nó giật mình 1 cái,Hùng cười nhạt

_Ko phải lời đồn đâu,là thật đấy

Anh lại quay sang nhìn nhỏ mỉm cười thật êm rồi ôm nó vào lòng nhìn Quân nói

_Nhưng tớ từ chối rồi

Nó nhìn anh ko kiềm lại đc nỗi hạnh phúc,khóe mắt nó cay cay…Hùng nhìn nó mắng yêu

_Kìa,lại sắp khóc rồi kìa,đồ mít ướt…Thôi,ta đi nào…

_Tớ đi ăn đây,bye – Hùng quay lại chào Quân,cười toe toét

Thoáng trong gốc bệnh viện,ngoài Quân là người đang chứng kiến niềm hạnh phúc của người bạn thân,còn có 1 người sùng sục giận dữ cắm ánh mắt vào 2 người đó ko rời…Cô ả lẩm bẩm “ Ko,em ko cam tâm,em muốn có anh,và em sẽ có đc anh,anh là của em…”. Dưới 2 hàm răng đay nghiến,Loan hùng hồn tuyên bố…

Dưới tán cây xanh mát của bệnh viện,Hùng mỉm cười nhìn nó âu yếm,anh choàng tay kéo nó vào lòng

_Anh xin lỗi đã làm em vất vả và đau khổ nhiều

Một nguồn cảm xúc chảy vào cơ thể nó…ấm áp…dịu êm…hạnh phúc

_À!! Ngày mai ba mẹ anh về,họ về sớm hơn dự định,mai em cùng anh đi đón ba mẹ nhé

…Nó sững sốt nhìn Hùng lo lắng…

_Nhưng…nhưng em…em chưa chuẩn bị tinh thần…a..a..Ngày mai phải làn gì để đón ba mẹ anh đây – Nhỏ cuống lên trông đến đáng yêu

Thấy nó thế anh cũng chẳng kiềm lòng đc,ôm lấy nó vỗ về…

_Bình tĩnh nào!! Em cứ bình thường là đc mà

Nó yên tâm phần nào tựa vào lòng anh hạnh phúc…Có ngờ đâu 1 toan tính đang trỗi dậy phía sau cái cây nãy giờ đang núp bóng nghe lén câu chuyện giữa 2 người… ”Ngày mai ba mẹ anh ấy về ư? Cơ hội đến rồi…Mai Trinh,mày chờ mà xem nhé…”

……..9h sáng….Tại sân bay…..

_Ba… mẹ!!! – Hùng vẫy tay gọi

Một người phụ nữ với đôi mắt sắc sảo,gương mặt thanh tao,sang trọng,dường như thời gian và tuổi tác ko thể tàn phá cái đẹp mĩ miều của bà so với tuổi ngoài 40…Một người đàn ôn chừng hơn 50,phong độ,đỉnh đạt,…Có lẽ Hùng thừa hưởng khá nhiều cái vẻ phong trần từ ba anh ấy…

Hùng đến ôm 2 người đóthắm thiết…

_Con Trai,con lớn nhiều rồi… Còn đây là? – Người phụ nữ ôn tồn đáp rồi quay sang hỏi Hùng sau khi đã nhận ra sự hiện diện của nó


XtGem Forum catalog