
ai có thể tốt nữa? Trước hết muội để cho chư vị muội muội đứng lên đi.”
Lúc này Hoa Phi mới chợt nhớ tới và xoay đầu lại nhìn chúng tôi nói : “ Ta cùng Hoàng hậu cố nói nốt câu chuyện, quên các ngươi còn hành lễ, đừng trách ta nhé. Đứng lên đi.”
Các vị tiểu chủ lúc này mới dám đứng dậy, trong miệng tôi nói “không dám” nhưng trong lòng lại nói : Quả không sai, trừ Hoàng hậu ra, không một phi tần nào đám đố kị bà ta.
Chợt nghe Hoa phi cười hỏi : “ Trầm tiểu nghi và Hoàn quý nhân đây sao?”
Tôi và Mi Trang tỷ lập tức quỳ xuống hành lễ, trong miệng nói : “ Nô tỳ tiểu nghi Trầm Mi Trang.”
“ Nô tỳ Quý nhân Chân Huyên tham kiến Hoa phi nương nương, Nương nương cát tường.”
Hoa phi cười dài và miễn lễ, nói : “ Hai vị muội muội quả nhiên có tư sắc hơn người, khó trách làm cho Hoàng Thượng để ý đến.”
Tôi – Mi Trang tỷ sắc mặt hơi đổi, Mi Trang đáp : “ Nương nương quốc sắc thiên hương, sang trọng quý phái, mới khiến người ta chăm chú.”
Hoa phi cười khẽ một tiếng : “ Trầm muội muội thật biết nói năng . Nhưng câu quốc sắc thiên hương, sang trọng quý phái, chẳng lẽ không thích hợp với Hoàng hậu sao?”
Tôi thầm nghĩ trong lòng : Hoa phi thật lợi hại, vừa mới nói ra đã bắt bẻ Mi Trang tỷ.
Vì thế lên tiếng nói : “ Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, nương nương sang trọng quý phái, chúng nô tỳ không theo kịp.” Lúc này Hoa Phi mới thản nhiên cười, bỏ lơ tôi, cùng các phi tần khác nói chuyện.
Hoa phi khác các phi tần khác, Hoàng thượng rất sủng ái, đứng dưới Hoàng hậu thì có Hoa phi là cao nhất, Đoan phi, ba vị phi tần khác cũng không bằng. Vị trí Thục – Đức – Hiền – Phi để trống, ngay cả nhất phẩm phu nhân cũng là thùng rỗng kêu to. Đoan phi Tề Nguyệt Tân, là con gái của tướng quân Tề Phi, vào cung thị giá sớm nhất, là phi tần đầu tiên ở bên cạnh Hoàng Thượng, lại cùng Hoàng Hậu sắc phong làm phi, hơn 10 năm qua vẫn làm phi, nghe nói thân thể bà ta mang bệnh, hằng năm gặp vua chưa quá 3 lần. Còn Hoa phi vào cung được 3, 4 năm là cùng, có thể đứng đầu tam phi đã là quá được sủng hạnh rồi.
Đương kim hoàng hậu ngày xưa làm Dữ quý phi, đứng sau Thuần Nguyên hoàng hậu tỷ của mình. Bên trong còn có Thái hậu hậu thuẫn, quyền thế hiển hách khắp thiên hạ, không ai dám đối trọi . Năm đó Đức phi, Hiền phi băng hà . Nghe nói 2 vị phi đó có liên quan đến cái chết của Dữ Thuần Nguyên hoàng hậu . Trong một ngày Hoàng thượng mất 2 vị phi tần và 1 vị hoàng tử mới sinh, lòng đau xót không nguôi, từ đó 2 vị trí kia để trống.
Tham kiến tất cả phi tần ở đây, hai chân có chút đau nhức. Hoàng hậu thân thiện nói : “ Chư vị muội muội đều là những người thông minh lanh lợi . Về sau sống trong cùng cùng nhau tận tâm tận lực hầu hạ Hoàng thượng, vì hoàng thất mà sinh đàn cháu đống. Các muội muội cũng muốn đồng tâm cùng đức, sống hoà thuận.” Mọi người cung kính đáp “dạ.” Hoàng hậu lại hỏi Giang Phúc Hải : “ Thái hậu nói như thế nào?”
Giang Phúc Hải đáp : “ Thái hậu đã biết tâm í các vị. Nhưng phải tĩnh tâm làm lễ tích Phật. Nương nương và các vị phi tần tiểu chủ không cần đi Di Trữ Cung thỉnh an.”
Hoàng hậu gật đầu, nói với mọi người : “ Chư vị muội muội đều đã mệt, đứng dậy đi.”
Trong lúc nhất thời mọi người tản ra, tôi và Mi Trang, Lăng Dung đi về. Phía sau có người cười nói : “ Vừa rồi 2 vị tỉ tỉ mồm miệng lanh lợi thật, muội muội bội phục.” Ba người quay đầu lại, hoá ra là Hạ tài nhân mới vào cung, ả ta từ từ tiến đến, hàm ngữ khiêu khích : “ Hai vị tỷ tỷ khiến các nô tài cầm nhiều đồ ban thưởng như vậy, trong cung có chỗ để không sao?”
Mi Trang tỷ cười trừ : “ Ta với Hoàn quý nhân đều cho rằng các tỷ muội cùng hưởng ân đức này, đang muốn trở lại trong cung sau đó tặng cho các vị tỷ muội khác. Không nghĩ Hạ muội muội tới trước, trước hết chọn thứ gì thích cầm đi.” Nói xong, công công bưng phần thưởng Hoàng hậu tặng đến trước mặt Lương tài nhân.
Không ngờ Hạ tài nhân cũng không thèm nhìn đến, cười lạnh : “ Tỷ tỷ thật sự là hiền đức, khó trách ngày đó Hoàng thượng khen ngợi. Xem ra tỷ tỷ đúng là biết mua vui lòng người.”
Mi Trang tỷ cho dù đôn hậu cũng biết kiềm chế, nghe xong nhất thời sượng mặt, lúng túng khó xử, tức giận tột cùng. Lòng tôi khó chịu không kém, hoá ra người như ả ta cũng được chọn vào cung, thật uổng phí 1 vị trí tài nhân ! Tôi và Mi Trang tỷ đâu muốn được người khác để ý, chỉ sợ rước hoạ vào thân. Đang lúc do dự, Mi Trang tỷ cầm chặt ống tay áo tôi, ý bảo tôi đừng xúc động.
Lăng Dung đứng từ phía sau đi ra, đến trước mặt Hạ tài nhân mỉm cười nói : “ Nghe nói Hạ tỷ tỷ xuất thân từ thư hương dòng dõi? Muội muội thật sự ngưỡng mộ !”
Hạ tài nhân ngạo nghễ nói : “ Nhà của ta đời đời tận trung vì nước, một chi nữ huyện thừa nho nhỏ như ngươi sao sánh bằng? Đúng là khó dằn nổi !”
Lăng Dung không giận không hờn, vẫn mỉm cười, không kiêu ngạo không sủng nịnh mà nói : “ Muội muội nghe danh tỷ tỷ đã lâu, đáng tiếc trăm nghe không bằng một thấy. Muội muội hoài nghi gia thế tỷ tỷ nghe đồn là tin vịt.”
Hạ tài nhân khó hiểu, nói liên miên : “ Nếu ngươi không tin có thể đi Tầm Dương hỏi thăm …” Ba người chúng tôi không nhịn được, cười