Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hậu cung Chân Huyên truyện

Hậu cung Chân Huyên truyện

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325551

Bình chọn: 7.00/10/555 lượt.

trọng, còn cảm kích thiên ân rộng lượng. Hoàng thượng lại luôn ngưỡng mộ phong cách Đường Tông Tống chủ, Hoàng thượng cũng là một minh quân nhân ái. Thần thiếp ngu muội, cho rằng bên ngoài có chiến sự, bên trong có hình ngục, hai chuyện dẹp yên xã tắc minh trị”. Nói đến này, đã không còn thần sắc ý tứ trêu đùa hàm xúc như lúc nãy cùng Huyền Lăng nói chuyện, mà thần sắc trịnh trọng, cúi người xuống bái đợi.

Huyền Lăng có chút đăm chiêu, sau một lúc lâu mỉm cười đỡ tôi đứng dậy, khó nén vẻ sung sướng : “Trẫm chỉ biết Huyên Huyên đọc đủ thứ thi thư, không nghĩ tới sách sử quốc sách cũng thông, câu nào cũng không can thiệp triều chính mà lấy sử sách minh chính. Được người như khanh, trẫm như có báu vật. Chuyện An Tỷ Hòe, trẫm sẽ cho người điều tra rõ ràng lại một lần, không để một người nào bị hàm oan”.

Tôi thả lỏng người, yên lòng nói: “Thần thiếp là kẻ nữ lưu, ở trước mặt Hoàng thượng làm càn, Hoàng thượng không trách tội là tốt rồi”.

Huyền Lăng nói: “Hậu cung không thể can dự vào chính sự. Nhưng nếu chỉ có trẫm và nàng ở một mình, trẫm là phu quân của nàng, thê tử đối với phu quân nói chuyện thoải mái, cùng luận bàn thi sử, có gì là không thể?”

Cúi đầu nói: “Thần thiếp không dám”.

Chàng mỉm cười: “Tiệp dư Chân thị không dám, nhưng Chân Huyên thì không sao.”

Tôi giương mày cùng chàng nhìn nhau cười : “Vâng. Trước mặt hoàng thượng, Huyên Huyên không dám vượt quyền, nhưng với Tứ lang thì nói hết những gì mình biết.”

***

Trở lại Nghi Phù quán đã muốn tối muộn, biết Lăng Dung nhất định trằn trọc, ưu tư miên man, lệnh cho Lưu Chu đi dặn bảo nàng “Yên tâm”, mới an tâm đi ngủ.

Ngày hôm sau sáng sớm Lăng Dung đã vội vàng tới rồi, còn chưa tới tẩm điện trong mắt đã rơi lệ, cúi người liền phải lễ bái. Tôi vội vàng ngăn lại, lại nói: “Làm cái gì vậy?”

Lăng Dung vui mừng khôn xiết mà khóc: “Sáng nay nghe nói Hoàng thượng lệnh cho Hình bộ phúc thẩm tra lại vận chuyển quân lương bị cướp, mạng sống phụ thân đã có hy vọng. Đa tạ tỷ tỷ vì Lăng Dung và phụ thân mà cầu xin.”.

“Đâu chỉ mạng sống. Nếu An đại nhân thực sự vô tội, có thể hồi phục quan chức”. Tôi nâng cô ấy đứng lên rồi nói: “Kỳ thật hôm qua ta cũng không cầu xin cho muội, chỉ nói chuyện sử sách. Huống chi ta cũng không dám cầu xin, Hoàng hậu đến gặp cũng đã khoan dung rồi, nếu ta cầu xin Hoàng thượng lại đồng ý, chẳng lẽ lại không cho Hoàng hậu mặt mũi.”

Lăng Dung mặt đầy nghi hoặc nhìn tôi nói: “Chẳng lẽ không phải vì tỷ tỷ cầu xin cho phụ thân Hoàng thượng mới đồng ý việc thẩm tra lại sao?”

“Hoàng thượng dù gì cũng là vua của một nước, chỉ bằng lời ta nói cũng có thể thao túng được chăng ?” Tôi kéo cô ấy ngồi xuống cùng ăn sáng, thản nhiên mỉm cười nói: ” Hôm qua ta cũng không chắc chắn có thể khuyên được Hoàng thượng. Phải đa tạ Hoa phi, nếu không có tâm tình cô ấy hiếu thắng, muốn cùng Hoàng hậu tranh tranh đua cao thấp, ở trước mặt Hoàng thượng yêu cầu nghiêm định phạt đám người An đại nhân, chỉ sợ việc này cũng không có dễ dàng như vậy”.

Lăng Dung suy tư một lượt, trên mặt sáng tỏ mỉm cười: “Như thế cần phải đa tạ cô ta”.

“Hoa Phi cùng Hoàng hậu nương nương tranh đua nhau, Hoàng hậu nương nương cầu xin vì muội, cô ta càng dùng cách trái ngược. Vốn thủ phạm chính là Tương Văn Khánh, phụ thân muội phạt nặng hay nhẹ Hoàng thượng cũng không để ý đến đâu, không ngờ lần này làm cho Hoàng thượng để ý, ta lợi dụng thời cơ, muốn Hoàng thượng điều tra An đại nhân vô tội.”.

Lăng Dung nói: “Tỷ tỷ sao biết Hoa Phi cùng Hoàng hậu tranh đua nhau mà không phải nhằm vào tỷ tỷ và muội?”

Tôi gắp một miếng bạch ngọc vào trong chén Lăng Dung, nói: “Chắc có ý này. Trước đó thân tín của cô ta là Hoàng Quy Toàn bị Hoàng thượng trách phạt, theo tính cách cô ta chắc không để yên vụ này đâu. Nhưng nếu so sánh nặng nhẹ, sau khi Hoa phi tái khởi điều quan trọng nhất là gì? Chính là cùng Hoàng hậu đoạt lại quyền quản lý lục cung, cùng Hoàng hậu ngang sức ngang tài. Tạm thời chưa đối phó chúng ta đâu. Nếu không, sau khi đối phó Mi Trang tỷ tỷ sẽ là đối phó ta, ta làm sao có thể ngồi đây mà cùng muội nói chuyện?”

Lăng Dung nghe xong lại ưu sầu: “Vậy tỷ tỷ chuẩn bị làm gì?”

“May mắn Hoàng thượng đối với ta còn có vài phần sủng ái, chỉ cần ta cẩn thận đề phòng, cô ta cũng không dám làm gì ta. Hiện giờ tình thế chỉ có thể đi từng bước tính từng bước, xem động tĩnh trước mắt, còn phải nghĩ cách cứu Mi Trang ra”.

Lăng Dung nói: “Muội muội vô dụng, nhưng nếu có thể làm gì cho tỷ tỷ nhất định sẽ tận hết khả năng”.

***

Ngủ trưa xong mới rảnh rỗi, liền chạy đến phòng Lăng Dung.

Đến nơi thì đúng lúc cô ấy đang ở phòng trong tắm rửa. Bảo Quyên đến dâng trà tôi rồi bèn lui ra ngoài.

Ngồi không cũng nhàm chán, thấy trong phòng cô ấy trên bàn có cái rổ đựng đồ thêu, màu sắc tươi đẹp,hoa văn tinh xảo. Trong lòng cảm thấy thích thú cầm lên xem kĩ.

Trong khung là bông hoa long phượng, chim khách ngậm hoa, đôi uyên ương cạnh đầm sen, ong bướm tranh xuân, nhìn thì thấy bình thường,nhưng ở dưới tay cô ấy lại rất trông sống động.

Đang muốn đứng lên, thì thấy có hình thêu bất thường, hì