Old school Easter eggs.
Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327441

Bình chọn: 8.5.00/10/744 lượt.

chi. Nếu thành vỡ, hai người không khỏi chết .

Trung Thu và Chu Hà nổi giận mắng :

– Ngươi là đứa tiểu nhân, biết gì mà dám bàn đến việc nước ! Chúa thượng lúc đi đem thành Huỳnh Dương giao lại cho hai ta, đó là Chúa thượng tin ở hai ta có thể giử thành được . Nếu đem thành hàng địch còn chi là danh tiếng .

Mầy đã có ý bất trung như vậy thì để làm gì .

Liền bắt người đó chém đầu bêu ở mặt thành và truyền lệnh rằng :

– Người nhà Ngụy Báo toan làm nội ứng cho quân Sở nên bị tôi chém . Các ngươi phải hết lòng giữ thành chớ nản

chí .

Quân sĩ đều nói :.

– Xin hai ngài cố lòng chống giử , chúng tôi quyết không sợ chết .

Bên ngoài Hạng vương thấy thấy quân Hán cố chí giử thành , lại càng tức giận, truyền các tướng phải đốc quân phá thành ráo riết .

Quá mười ngày thành vẫn chưa phá được .

Hạng vương liền đòi Hạng Bá , Chung Ly Muội đến hỏi :

– Thành Huỳnh Dương đánh mãi không được, các ngươi có mưu kế gì chăng ?

Hạng Bá nói :

– Phép đánh thành cần nhất ở lòng quân. Nếu quân quyết tử thì thành phải vỡ. Ðại vương đốc quân đoạt các vọng canh đốt lửa làm cho trong thành rối loạn tất quân địch không còn giử được nữa.

Hạng vương theo lời đốc xuất ba quan bắc thang trèo lên thành.

Trên thành gạch đá lăn xuống tới tập, quân Sở muốn lui, Hạng vương giận lắm , bắt các tướng ai nấy phải cầm gươm nơi tay hễ tên quân nào lùi bước, lập tức chém phăng .

Quân Sở ở trong thế cùng, tiến cũng chết, lùi cũng chết, nên ùa nhau trèo lên thang. Lớp trước chết, lớp sau thay vào.

Trong thành không còn giữ nổi, hàng ngũ lộn xộn, Quý Bố và Chung Ly Muội thừa thế phá vỡ góc thành Ðông, dẫn quân tiến vào như nước lủ.

Trung Thu bị quân Sở bắt sống. Chu Hà chống không lại bỏ chạy ra cửa thành Tây.

Long Thư phi ngựa đuổi theo đến một nơi rừng rậm, Chu Hà dừng ngựa quay lại đánh.

Long Thư gọi :

– Chu Hà ! Hán vương đã bỏ trốn, thành Huỳnh Dương đã bị vỡ nhà ngươi chống cự với ta mà ích gì ?

Chu Hà đáp :

– Làm con chết vì hiếu, làm tôi chết vì trung. Thành bị vỡ, ta đã xấu hổ lắm rồi, còn cúi đầu hàng giặc thì mặt mũi nào sống trong trời đất.

Nói xong, vung giáo chém Long Thư. Hai bên đánh nhau dữ dội. Quân Sở kéo đến vây Chu Hà vào giữa.

Chu Hà đuối sức bị Long Thư bắt sống đem về nạp cho Hạng vưong.

Ðồng thời, Chung Ly Muội cũng dẫn Trung Thu đến .

Hạng vương khuyên hai tướng đầu hàng. Nhưng hai tướng không nghe, chửi mắng ầm ĩ.

Hạng vương nổi giận truyền đem chém.

Sau khi đã kéo đại binh vào Huỳnh Dương, Hạng vương vẫn chưa nguôi giận, muốn giết tất cả dân chúng trong thành.

Hạng Bá can :

– Việc đó không nên làm ! Cái mà Ðại vương đang tranh giành là dân là đất lại đốt phá, hủy hoại, thì còn có ai phục mình . Vả lại đối thủ của Ðại vương là Lưu Bang chứ đâu phải dân chúng ? Bây giờ Ðại vương phải tìm cách vỗ về thăm hỏi khiến cho họ được an lòng. Sau đó kéo quân sang Cao Thành, chẹn hẳn đường về của Lưu Bang thì Lưu Bang phải hàng . Lúc đó, sai quân đi cứu nước Tề để làm vây cánh cho mình tranh hùng trong thiên hạ

Hạng vương nghe lời đóng quân nơi Huỳnh Thành hai ngày rồi kiểm điểm binth mã đi đánh Thành Cao .

Nhắc lại Hán vương bỏ Huỳnh Thành chạy đến Thành Cao chưa được bao lâu đã có tin Hạng vương cử binh đến đánh .

Hán vương đòi Trương Lương và Trần Bình đến hỏi :

– Hàn Tín , Trương Nhĩ đóng ở đất Triệu đã lâu, nghe ta bị nguy khốn nơi Huỳnh Dương cũng không đem quân về cứu . Vừa rồi ta có sai người đi lấy binh mã của Anh Bố, Bành Việt nhưng cũng không thấy về . Nay có tin Huỳmh Dương bị vở , Trung Thu và Chu Hà đều chiếm Hạng vương lại cử đại binh đến đây biết làm thế nào ?

Trương Lương đáp .

– Người đi lấy quân Anh Bố và Bành Việt đã gần một tháng nay, tất nay mai về đến. Bây giờ Ðại vương nên sai người giả cách đem quân đánh Bành Thành để làm thanh thế. Hạng vương hay tin Bành Thành bị đánh chắc không dám ở đây lâu ấy là kế giải cứu cho Thành Cao đó.

Hán vương liền sai Vương Lăng trở về Bái huyện thăm mộ phần của lão mẫu để được an lòng. Ðồng thời cấp cho Vương Lăng năm nghìn tinh binh, theo đường tắt kéo đến Bành Thành.

Vương Lăng lãnh quân đi được vài ngày, quân Sở kéo đến Thành Cao, hạ trại cách hai mươi dặm, rồi phân phối bốn mặt thành đánh phá một lượt.

Hán vương vì đã hay tin trước nên phòng bị, chế ra một số chiến xa, theo thể thức của Hàn Tín, dựng lên bốn mặt thành rất kiên cố.

Hạng vương thấy vậy không dám hỗn chiến, chỉ sai quân giương cờ, nổi trống để thị uy mà thôi.

Qua ba ngày đánh phá, Hạng vương chưa thu được một thắng lợi nào, thì bỗng có tin Vương Lăng dẫn quân đánh Bành Thành rất gấp.

Hạng vương còn đang suy tính thì lại có tin báo :

– Bành Việt đã kéo quân đến chặn mất đường vận lương của Sở. Hiện mười bảy phủ, huyện ở Ngoại Hoàng đều hàng phục Bành Việt cả rồi

Hạng vương thất kinh, toan tập hợp các tướng để nghị kế, thì lại có quân báo nữa :

– Anh Bố đã kéo quân qua Nam Hán, còn cách Thành Cao không xa mấy .

Trong một lúc tiếp luôn ba tin quan trọng như vậy làm cho Hạng vương bối rối, liền gọi Hạng Bá và Chung Ly Muội đến nói :

– Thành Cao chưa thể lấy được, Bành T