XtGem Forum catalog
Giang hồ biến địa thị kì ba

Giang hồ biến địa thị kì ba

Tác giả: Ngữ Tiếu Lan San

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329013

Bình chọn: 7.00/10/901 lượt.

ta ngủ ở đây một chút”

“Cũng được”. Tần Thiếu Vũ hôn nhẹ lên tay hắn. “Có gì thì tới tìm ta”

Thẩm Thiên Lăng gật đầu, nhìn theo hắn ra cửa.

Trong thư phòng, vẻ mặt Hoa Đường đầy tâm sự.

“Đang êm đẹp sao lại chạy tới hỏi chuyện Chúc Thanh Lam?”. Tần Thiếu Vũ đẩy cửa bước vào.

“Cung chủ”. Hoa Đường đứng lên.

“Nói đi”. Tần Thiếu Vũ nhìn nàng. “Có phải nghe được gì hay không?”

Hoa Đường nói. “Hôm nay ta theo dõi Thái Hồ bang chung với tiểu Ngũ, kết quả thấy Hồng Phi Hoàng gặp Chúc Thanh Lam”

“Rồi sao?’. Tần Thiếu Vũ ngồi trên ghế.

“Cung chủ đã sớm biết Chúc Thanh Lam có vấn đề đúng không?”. Hoa Đường hỏi.

“Tiểu Ngũ đã nói gì với ngươi?”. Tần Thiếu Vũ nhướn mi.

“Hắn chưa nói gì với ta cả”. Hoa Đường nói. “Sao cung chủ không sớm nói cho ta biết?”

“Vì ngươi thích hắn”. Tần Thiếu Vũ nói.

Hoa Đường: …

“Nếu thích một người thì phải tự đi tìm hiểu”. Tần Thiếu Vũ nói. “Nếu không hiểu rõ lòng người mà bị thua thiệt thì coi như là một bài học”

Hoa Đường cắn môi dưới, không nói gì.

“Còn nhớ Khương Cốt bang không?”. Tần Thiếu Vũ đưa cho nàng một chén trà.

Hoa Đường gật đầu. “Là Tà giáo mấy năm trước bắt Ngâm môn chủ đi, dẫn cung chủ tới Quỷ thành ở Tây Vực”

Tần Thiếu Vũ nói. “Chúc Thanh Lam là một con cờ Khương Cốt bang xếp vào Trung Nguyên”

Hoa Đường nghe vậy giật mình. “Hắn là người của tà giáo ư?”

Tần Thiếu Vũ quan sát sắc mặt nàng một chút. “Cũng bình thường, xem ra cũng không đau lòng cho lắm”

Hoa Đường dở khóc dở cười. “Cung chủ!”

“Một người xuất hiện giữa đêm mưa gió một cách không bình thường, lại có một người khác chờ sẵn trong phòng tấn công ngươi, ngươi nghĩ khả năng trùng hợp là bao nhiêu?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Hoa Đường cau mày. “Vậy nên đêm đó Chúc Thanh Lam cố ý giả bộ bị tập kích, mục đích để cho ta cứu hắn về, lại giúp đồng bọn của hắn thừa cơ hạ cổ trên người ta?”

“Hắn không phải nhằm vào ngươi, chỉ vì đúng lúc đó ngươi ra ngoài mà thôi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Nhưng dù không phải ngươi, nghe được bên ngoài có tiếng kêu cứu thì sẽ có người ra cứu hắn. Đến lúc đó mục đích vẫn đạt được”

“Vậy tại sao cung chủ còn muốn giữ hắn lại?”. Hoa Đường khó hiểu.

“Đêm đó sau khi ngươi trúng độc, ta tự mình bắt mạch cho hắn, vốn tưởng sẽ không qua khỏi nhưng ai ngờ hắn vẫn sống”. Tần Thiếu Vũ nói. “Cho nên ta đoán chỉ có hai khả năng, một là mạng hắn lớn, nếu vậy chắc ông trời cũng muốn ta cứu hắn. Hai là hắn có âm mưu, ta đây lại càng phải cứu hắn”

Tâm trạng Hoa Đường hơi phức tạp. “Sao cung chủ lại biết chân tướng?”

“Bởi vì sau khi hắn tỉnh đã tự chạy tới tìm ta”. Tần Thiếu Vũ nói. “Ngươi cứu hắn nên chắc cũng biết lúc đó hắn quả thật bị đánh trọng thương”

“Vâng”. Hoa Đường gật đầu.

“Hắn vốn là người Trung Nguyên, nhưng không ngờ sáu tuổi thì bị bán qua biên giới Tây Vực, sau đó trong một lần Khương Cốt bang tàn sát thôn làng thì đã bắt hắn về”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lúc đó có rất nhiều người cùng chung số phận với hắn. Sau khi tận mắt thấy những người phản kháng bị đánh chết tươi, hắn đã bỏ ý định trốn đi, giả bộ thuần phục. Nhờ đầu óc thông minh mà dần dần hắn có chút địa vị ở Khương Cốt bang”

Lòng bàn tay Hoa Đường phát lạnh.

“Lúc hắn tưởng mình đã được đối phương tín nhiệm, muốn tìm cơ hội chạy trốn thì bị phái đi kinh thành làm tiêu sư cho một tiêu cục, làm gián điệp của Khương Cốt bang ở Trung Nguyên”. Tần Thiếu Vũ nói. “Sợ hắn giữa đường bỏ trốn, Khương Cốt bang còn cho hắn ăn độc dược mạn tính”

“Khó trách”. Giọng Hoa Đường rất nhỏ. “Mạch đập của hắn vẫn rất loạn, ta lại nghĩ rằng đó là do bị trọng thương mà gây nên”

“Dù bề ngoài hắn khuất phục nhưng trong lòng vẫn tìm cơ hội phản kích”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lần này Khương Cốt bang phái hắn trà trộn vào Truy Ảnh cung. Để khiến ta không hoài nghi, bọn họ thậm chí không tiếc nặng tay đánh hắn trọng thương. Bất cứ ai bị như vậy cũng sẽ căm hận”

“Cho nên sau khi vết thương khỏi hẳn thì hắn âm thầm tìm cung chủ, nói ra tất cả?”. Hoa Đường hỏi.

Tần Thiếu Vũ gật đầu. “Ta đáp ứng giúp hắn tìm Tuyết Vực Hồng Liên để giải độc, hắn đáp ứng thay ta dụ Khương Cốt bang ra, quan hệ theo nhu cầu”



“Đa tạ cung chủ đã báo cho ta biết”. Một lúc sau, Hoa Đường nhíu mày. “Cho nên lần này Thái Hồ bang bị hạ dộc, cung chủ hoài nghi là Khương Cốt bang gây nên?”

Tần Thiếu Vũ nhìn nàng thở dài.

Hoa Đường khó hiểu. “Sao vậy?”

“Ngươi có biết cô nương bình thường gặp phải chuyện này sẽ phản ứng ra sao không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Hoa Đường: …

“Lại còn bàn việc với ta nữa”. Tần Thiếu Vũ cười mà như không cười.

Hoa Đường hít sâu một hơi, xoay người ra ngoài. “Thuộc hạ về phòng khóc ba ngày đây”

“Không chỉ đơn giản là Khương Cốt bang, ta thậm chí hoài nghi Ma giáo đã cấu kết với Khương Cốt bang”. Tần Thiếu Vũ nói ở phía sau nàng. “Võ công của người đả thương ngươi hôm đó có bảy tám phần giống với Thiền nương. Ta đã hỏi Chúc Thanh Lam, hắn nói người nọ là cao thủ từ miền nam mà Khương Cốt bang mời tới, thường gọi là Kim Bà Bà”

“Chẳng lẽ là Kim Xà Bà Bà?”. Hoa Đường xoay người. “Nếu là nàng thì đúng là sư tổ của Thiền Nương”

“Không biết”. Tần Thiếu Vũ