
Em Dám Quên Tôi
Tác giả: Cuồng Càng Thêm Cuồng
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326980
Bình chọn: 7.5.00/10/698 lượt.
, cô có ý định sẽ bàn bạc lại với huyện, nếu huyện Cao Thuần không có ý định đầu tư thì bọn họ sẽ lập tức rời đi.Có thể thành lập nhà máy, tạo cơ hội việc làm là một chiến tích rất lớn, huyện Cao Thuần xa xôi hẻo lánh, hiếm có doanh nghiệp nào đích thân đến khảo sát như vậy.Huyện trưởng nghe xong cũng có chút nóng nảy, rốt cục cũng phải đặt tâm tư riêng sang một bên, tích cực khuyên bảo Cảnh Giai Tuệ.Sau khi thương lượng điều kiện với huyện trưởng Lý, Cảnh Giai Tuệ và Dương Xán Sinh lại trở về khách sạn, lấy Ipad ra, dùng facetime liên lạc với Dương tổng.“Dương tổng, chúng tôi đã xem qua cả ba khu vực, về vấn đề ưu đãi giá đất, tôi cảm thấy huyện Cao Thuần là tốt nhất, giá chỉ còn một phần ba so với ban đầu, hơn nữa lại còn là đất ruộng.Chúng ta có thể xây dựng được một nhà xưởng lớn hơn mấy lần so với diện tích đất.”“Tiểu Tuệ, cô làm rất tốt, khu vực này rất ổn.”Dương tổng nghe xong lại nói với Dương Xán Sinh : “Dương Xán Sinh, hai ngày này hẹn huyện trưởng gặp mặt, tranh thủ thương lượng lại giá cả.”“Chú, cháu biết rồi! Cháu nhất định sẽ thuyết phục được huyện trưởng ra giá thấp hơn!” Vừa nghe thấy có cơ hội nhận được tiền thưởng, Dương Xán Sinh trên mặt liền cười tươi như hoa, mấy ngày nay Cảnh Giai Tuệ đã tỏ ra nổi trội hơn hẳn, khiến hắn cảm thấy rất buồn bực, cuối cùng cũng có lúc được phát huy năng lực, đương nhiên là phải đồng ý ngay.Cảnh Giai Tuệ không muốn gặp lại tên đàn ông chó má đó nữa, nơi mà mấy ngày trước cô gọi điện để đặt xe đã liên hệ lại, giờ phải đến đó để lấy xe, hai hôm sau mới có bảo hiểm và giấy phép.Dương Xán Sinh cũng thành công thu phục được huyện trưởng, giảm được hai triệu.Dương tổng buổi chiều hôm đó đã bay tới nơi, sáng sớm hôm sau ba người cùng nhau đi đến thị trấn, Dương tổng ký hợp đồng với huyện trưởng Lý, giao 10 vạn tiền đặt cọc.Buổi tối huyện trưởng mời ba người đi ăn, Dương tổng và Dương Xán Sinh bị trút rượu, bước đi đã hơi loạng choạng, Cảnh Giai Tuệ luôn miệng từ chối, nhưng bị Dương tổng thầm nhắc nhở nên cũng uống không ít.Tên huyện trưởng kia uống khá nhiều, sắc tâm bốn phía, trên bàn rượu vẫn luôn lôi kéo tay Cảnh Giai Tuệ.Nếu bình thường chắc chắn Dương tổng sẽ ngăn lại, nhưng hiện tại Dương tổng cũng đã mơ mơ màng màng đâu còn biết gì nữa.Cảnh Giai Tuệ cảm thấy rất ghê tởm, giả bộ cười cười rồi tìm cớ nói muốn đi toilet, rốt cục cũng tránh được bàn tay ẩm ướt của tên huyện trưởng, đứng dậy bước đi.Tên kia lại xiêu xiêu vẹo vẹo muốn dìu cô đi, nếu không có Dương Xán Sinh kéo hắn lại uống rượu tiếp thì chắc là hắn sẽ hộ tống cô đến tận cửa toilet mất.Nhà hàng này được bài trí rất đẹp, tầng hai là tầng dành riêng cho khách quý, bên cạnh là toilet được thiết kế rất sang trọng, đặc biệt dành cho khách quý sử dụng.Hiện tại trời đã tối, tầng hai trừ bọn họ ra, phía vách ngăn bên kia hình như cũng có người.Khả năng cách âm giữa hai bên không được tốt lắm, Cảnh Giai Tuệ chỉ nghe thấy tiếng dao dĩa chạm nhau, cũng không biết có phải những vị khách bên đó chỉ cúi đầu dùng cơm mà không nói tiếng nào hay không.Đi tới trước cửa toilet, Cảnh Giai Tuệ đang muốn mở cửa bước vào thì đột nhiên có một người đứng phía sau nắm cổ cô kéo lại, miệng cũng bị nhét vào một thứ gì đó, hai tay bị khóa chặt ra đằng sau.Bỗng nhiên bị đột kích khiến cho cô rợn tóc gáy, phản ứng đầu tiên của cô chính là, có phải Lý huyện trưởng đã chạy ra đây rồi không.Nhưng chờ đến khi bị kéo vào toilet rồi nhìn vào gương, cô mới nhận ra, người đang đứng phía sau giữ chặt cô, chính là kẻ có nụ cười đáng sợ như ma quỷ, Đồng Nhiên.“Dám hạ thuốc tôi, sau đó lại vội vã quay về bồi ba thằng uống rượu? Lão già cặn bã như vậy mà cô cũng có thể chịu được, không thấy khó ăn à? Dương tổng cho cô bao nhiêu tiền? Trừ khách bên ngoài ra, còn phải bồi cả ông chủ nữa có đúng không?”Lực đạo của tay hắn trên cổ cô thật sự quá lớn, Cảnh Giai Tuệ cố gắng giãy dụa, nhưng sức mạnh của cô thật chẳng khác nào một con kiến.Xuyên qua tấm gương, cô nhìn thấy Đồng Nhiên đang chầm chậm cởi váy của cô ra, chiếc váy bút chì tụt xuống mắt cá chân, lộ ra quần lót màu đen hoa văn bên trong.“Đi ra ngoài công tác mà lại không mặc quần lót giấy?” Giọng điệu của Đồng Nhiên mang theo một chút tiếc nuối. Chương 18Tuy miệng bị chặn lại nên không thể kêu cứu, nhưng Cảnh Giai Tuệ vẫn cố gắng dùng cơ thể đập vào cửa toilet, hy vọng người bên ngoài sẽ nghe thấy tiếng động mà chạy tới giải vậy giúp cô.Nhưng sức lực của Đồng Nhiên rất lớn, chỉ cần một tay là có thể kẹp chặt được cô.“Làm gì vậy? Muốn ra ngoài sao? Không phải cô vào đây để đi vệ sinh à? Vậy thì đi đi…” Nói xong hắn kéo quần lót của Cảnh Giai Tuệ ra, bắt cô phải ngồi xổm xuống.Cảnh Giai Tuệ không nói được, chỉ có thể tức giận ngẩng đầu lên, hung hăng trợn mắt nhìn hắn.Trông thấy Cảnh Giai Tuệ hai mắt đỏ hoe, tâm tình của Đồng Nhiên trở nên rất tốt.Vốn nghĩ rằng bản chất xấu xa của hắn chắc chắn sẽ không thay đổi được, nhưng ít nhất cũng nên chín chắn hơn một chút, mà lúc này hắn lại bắt cô phải đi tiểu trước mặt hắn, thật đúng là điên rồi!Vừa rồi cô còn mới uống một chút bia, bụng hơi tr