Teya Salat
Em chọn anh bỏ qua hắn

Em chọn anh bỏ qua hắn

Tác giả: Bonnie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322613

Bình chọn: 10.00/10/261 lượt.

hích đi đâu?

– Em hỏi anh mà thật là! A! Bộ quần áo váy đôi này được đó anh! Chúng ta chọn kiểu này mặc đi tuần trăng mật nha!

Cô giơ trước mặt Thục Xương bộ sưu tập thời trang mới nhất cho các cặp đôi, anh có đưa ánh nhìn lướt qua, rồi lại lạnh lùng lái xe. Hồng Quân cứ lanh chanh như vậy cho đến lúc về nhà anh. Cô có vẻ hứng khởi lắm, bà anh nghe thấy tiếng xe thì đi ra mở cửa, bà ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt, thằng cháu trai cũng quá là đào hoa.

– Cháu là ai?

– Cháu là Hồng Quân! Cháu dâu của bà ạ! ( cô cười híp mắt).

Tiểu Yên cùng Nhân Kiệt đến bệnh viện, nhưng cô y tá đã bảo anh đã xuất viện. Nên cô lại được tài xế Nhân Kiệt chở đến nhà Thục Xương. Tiểu Yên hít một hơi, rồi nhấn chuông cửa.

” Ring rong”

Một người con trai tuấn tú dần hiện ra sau cánh cửa, anh ta với đôi mắt đang vui khi thấy cô rồi bỗng tối sầm lại khi thấy tên đằng sau, Nhân Kiệt cười nhếc mép đến mức không thể gian tà hơn, hắn ngồi trong xe mui trần đỏ rực , khuôn mặt với điệu cười cảnh báo anh sắp gặp tai hoạ.

Chương 39 Rắc rối tình tay bốn 2

Cô và anh ra công viên để nói chuyện, Tiểu Yên khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ giận rỗi, cô hỏi một câu làm Thục Xương ngạc nhiên:

– Anh là con của ông trùm buôn vũ khí, à không anh là sát thủ, cũng không phải! Đúng rồi anh biết võ đúng không?

– Ai nói cho cô biết!

Thục Xương quay hướng nhìn ra Nhân Kiệt, cái tên đểu giả sau khi vạch trần anh nhàn nhã huýt sáo trong xe, anh cũng bắt đầu nghi ngờ hắn. Anh đã che giấu thân phận rất hoàn hảo vậy mà.

– Nhân Kiệt nói! Và còn cả cái tập tài liệu này!

Cô vứt bằng chứng vào người anh, Thục Xương đỡ được lật ra xem, anh càng lật trang này qua trang khác ánh mắt ngạc nhiên rõ ràng. Tiểu Yên đánh vào người anh, cứ nhằm vào chân vào ngực, vào cơ tay mà đá, rồi véo.

– Đau tôi! ( Thục Xương né tránh)

– Sao anh lại giả vờ! Sao anh lại làm tôi phải lo lắng và biết ơn! Anh là đồ nói dối!

– Phải! Vậy thì sao? Cô muốn tôi xin lỗi hay cái gì nữa.

Tiểu Yên tức giân đưa ánh nhìn lên khuôn mặt kia, Thục Xương nhận thấy hình ảnh mình nhoè đi trong con ngươi của cô, Tiểu Yên vừa giận vừa rơm rớm nước mắt.

– Anh sẽ bỏ cô ấy mà lấy tôi chứ!

Thục Xương nhìn cô, anh cảm giác phân vân rõ rệt, đúng lúc này Hồng Quân đi tới, cô trong bộ dạng tức giận chạy đến túm tay anh kéo về phía mình.

– Cô gái kia! Cô đang làm gì anh ấy hả?

Tiểu Yên không quan tâm Hồng Quân, cô vẫn nhìn Thục Xương, chờ đợi câu trả lời, anh không mở miệng làm cô khó chịu:

– Cho dù anh có là ai chỉ cần nói anh sẽ lấy em không thôi!

Thục Xương nhắm mắt lại, anh không thể có lỗi với Hồng Quân, nhưng anh thật sự đã rung động trước Tiểu Yên, ánh mắt anh dừng lại trên chiếc váy cô mặc rồi chuyển qua bộ âu phục của Nhân Kiệt lúc đó hiện lên trong bộ não anh, một chút gì đó tức giận len lỏi, như thể ghen tị hoặc hơn thế, cuối cùng miệng anh cũng trả lời:

– Không!

Tiểu Yên gật đầu, cô vuốt nước mắt, và nói lời cuối:

– Tuần sau tôi sẽ về Mỹ! Tôi chúc hai người hạnh phúc!

Rồi bóng dáng cô quay đi, ra xe của Nhân Kiệt, Thục Xương nhìn thấy Nhân Kiệt ôm cô, dìu cô vào xe, chiếc xe đỏ sang chảnh phóng đi, anh thở dài.

Ngồi trong xe, nước mắt Tiểu Yên cứ chảy xuống đua nhau lăn xuống má, cằm, tim cô đau quặn lại, chưa bao giờ cô lại thất tình chỉ vì đã thích một người không nên thích, rung cảm lần đầu thật sự đau khổ, xót xa, thà rằng đừng quen biết anh, Tiểu Yên vừa khóc vừa trách ông trời, nếu có thể quay lại thời gian trước, cô sẽ chọn… cô cười như một con ngốc, khi yêu đều trở thành kẻ ngốc, Tiểu Yên giờ đã suy ngẫm được triết lí sến xủa đó.

Chương 40 Kế hoạch chạy trốn thất tình bị hoãn

Kể từ cái hôm bị Thục Xương khước từ, cô đã khóc lên khóc xuống, rồi đến tối hôm qua tâm trạng tốt lên là nhờ đọc mấy bài báo mạng nói về thất tình thì chữa trị, hay bỏ qua quên đi như thế nào. Cho nên buổi sáng hôm nay sau khi ăn xong cô vội vàng lên phòng thu dọn đồ đạc….. về Mỹ.

Tiểu Yên đã thu dọn hành li xong xuôi, tất nhiên chuyến đi bí mật này đã được cô khôn khéo che đậy, cáo già Nhân Kiệt sẽ không ngờ khi hắn đến cưỡng chế cô về nhà hắn sẽ vô cùng sốc mà nhìn cái phòng trống trơn này. Nghĩ đến đó là cô cảm thấy thoả mãn, cô gọi điện cho bạn.

– Tiểu Yên hả?( giọng của Anna, không chệch được)

Chả là cô gọi vào số chung của nhóm, số này có thể gọi là tổng đài giao dịch với các thánh nữ, chắc Anna đang ở địa bàn nên mới bắt máy đây.

– Ờ! Mình sẽ lại sang Mỹ để về với cái tổ chim ý quên ngôi nhà chung của chúng ta đấy hi hi!

– Thôi đừng về!

– Sặc! Cậu nỡ dội gáo nước lạnh vậy sao?

– Về bọn mình lại… quẩy lên vì cậu mất ha ha! Từ hồi cậu về Việt Nam cái nhà hội họp của các thánh nữ mốc hết rồi! Thật sự buồn quá!

– Cậu đợi đấy! Mình mà đến Mỹ sẽ lùng sục các cậu đem đi quẩy bar nhiệt tình hen.

Tự dưng có tiếng rì rì của điện thoại, mà điện thoại của cô đang cầm đây mà, còn cái nào nữa sao? Tí thì cô quên mất dưới gối còn có điện thoại của ba. Màn hình lại hiện lên cái số ” khẩn cấp”, cô bảo Anna đợi chút, rôi nghe máy kia:

– Mau cứu tôi!

– Rố