
p, làm ô uế, dơ bẩn. Tôi đã làm mọi thứ có thể với hắn. Tôi bị huỷ hoại hoàn toàn. Được chưa? Giờ anh thoả mãn chưa?”
Cô lôi ra một cặp quần dài từ va li và ngồi xuống giường để mặc vào. Connor giật khỏi tay cô, ném chúng ra xa rồi đè ngửa cô xuống giường. Phần thân trần, nóng bỏng bên trên của anh đè nặng lên người cô. “Nhảm nhí. Nhìn vào mắt anh, Erin.”
Cô vùng vẫy điên đại bên dưới anh. “Buông tôi ra!”
“Nhìn vào mắt anh”, anh nhắc lại. “Anh chỉ yêu cầu thế thôi.”
Cô nhìn chằm chằm vào mắt anh một lát. “Thoả mãn chưa?”
Anh thoải mái, gật đầu. “Phải. Em chưa bao giờ để hắn chạm vào người.”
“Ồ phải, làm sao anh biết. Tôi có thể nói dối.”
“Em không thể nói dối anh”, anh bình tĩnh đáp. “Anh có thể đọc được con người em.”
“Ồ! Thật kiêu ngạo! Anh không hiểu tôi, Connor! Anh cho rằng chỉ cần nhìn vào mắt tôi là có thể được được suy nghĩ của tôi sao?” Cô đánh mạnh vào ngực anh. “Thậm chí tôi còn không thể hiểu được suy nghĩ chết tiệt của mình nữa.”
“Anh hiểu rõ em”, anh ngoan cố. “Và em chưa bao giờ cho phép hắn chạm vào em.”
Cô quay mặt đi, cổ họng rung rung. “Không”, cô thừa nhận. “Hắn không thuộc típ người tôi thích. Và hắn luôn khiến tôi thấy lo sợ.”
Anh lăn khỏi người cô và chống tay đỡ lấy đầu. Tay kia xoè ra đầy sở hữu trên bờ mông cong cong của cô. “Tốt”, anh nói.
“Em không thấy có gì thay đổi cả.”
“Đúng”, anh đáp “Nhưng điều đó khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn. Anh đã gặp ác mộng về cảnh thằng khốn đó đang sờ mó em trong nhiều tháng trời.”
Cô giật mình, bật dậy. “Thật sao?”
Ánh mắt thẳng thắn, im lặng của anh đã cho cô câu trả lời. Bàn tay anh vuốt ve, rồi dừng lại ở vòng eo thon nhỏ và kéo cô đến khi cơ thể họ sát vào nhau.
“Em cũng thế”, cô thì thầm. “Cảm giác đó thật khó chịu. Trong chốc lát.”
Anh âu yếm hôn lên cô và quai hàm cô. “Chúng ta đang tranh luận về chuyện gì nhỉ? À phải. Anh thích em khoả thân hơn.”
“Đó là trước khi anh làm nổi điên kia”, cô đáp.
“Anh có thể khiến em tha thứ cho anh.” Anh phủ kín mặt cô bằng những nụ hôn dịu dàng. “Chúng ta hãy cởi đám quần áo này ra, anh sẽ cho em thấy điều anh muốn.”
Nỗi sợ hãi lạnh toát thít chặt bụng cô. Cưng à, đối mắt với sự thực đi. Một con chó nhỏ bị tổn thương. Một bạn tình tồi tệ, Bradley đã tỏ ra vô cùng khó chịu và chán nản vì làm đủ mọi cách và tốn nhiều thời gian mà cô vẫn lạnh băng. Cô bật ra tiềng cười sợ sệt. “Ồ, em muốn cởi đồ của anh trước. Anh là người cần….”
“Quy định rất rõ ràng”, anh cắt ngang. “Phụ nữ trước. Đó là luật.”
“Nhưng em không, à…” giọng cô nhỏ dần, khổ sở.
Anh chiếu cái nhìn dò hỏi vào cô. “Anh nghĩ đó chính là điều em muốn”, anh chạm rãi lên tiếng. “Em đổi ý à?”
“Chúa ơi, không! Chỉ là em… em không dễ dàng lên đỉnh. Em không… thực sự có phản ứng, và không muốn làm anh buồn nản. Em rất lo nếu bị áp lực em sẽ căng thẳng hơn. Nên em hy vọng chúng ta có thể bỏ qua phần này và thử vài thứ khác. Như thế có thể em sẽ có cơ hội thả lỏng…”
“Erin. Suỵt…” anh cắt ngang những lời bập bẹ lo lắng của cô bằng một nụ hôn. Khi anh ngẩng đầu lên, cô cảm thấy choáng váng và khó thở. “Không chút áp lực. Và anh sẽ không thấy chán nản. Anh đã có một khoảng thời gian quan sát rất dài. Em không có tí kinh nghiệm nào.”
“Nhưng em…”
Anh chụp lấy miệng cô bằng đôi môi tham lam của mình và mọi ngờ vực cùng nỗi lo sợ của cô tan biến vào vòng xoáy của sụ hỗn loạn ngọt ngào. Đôi môi anh thật mềm mại, dỗ dành, nài nỉ. Lưỡi anh mơn trớn lưỡi cô, và nụ hôn trở nên đam mê hơn, ngọt ngào, dai dẳng, giống như anh muốn hút linh hồn ra khỏi thể xác cô.
Anh trượt tay vào quần nhỏ của cô, những ngón tay nhẹ nhàng tách đôi cô ra.
“Ồ, đúng rồi. Thật đáng yêu”, anh thì thầm. “Em thật ẩm ướt và mềm mại. Chẳng có vấn đề gì với em cả, em yêu ạ. Em rất nhạy cảm. Chỉ cần anh chạm vào là em đã sẵn sàng. Để tay em lên và cảm nhận đi nào. Có phải như thể em đang chờ anh nếm náp đúng không?”
Cô giấu mặt đi, thở hổn hển. Cơ thể cô quằn quại, rướn về phía tay anh. Khoái cảm tăng dần, một niềm ngọt ngào không thể chịu nổi, rồi lớn dần, cuối cùng bùng nổ.
“Connor. Ôi chúa ơi. Đừng…. Đừng….”
“Anh sẽ không bỏ mặc em đâu”, anh dỗ dành. “Anh ở ngay đây. Nào.”
Có thứ gì to lớn đang dâng trào trong cô. Cô hoang mang và chống cự. “Connor… có gì đó rất lạ lùng đang xảy ra. Em… em sợ.”
“Cứ tận hưởng. Mọi chuyện điều ổn, Erin.”
Cô lắc đầu. “Làm ơn. Dừng lại. Em không thể. Em không…”
“Tận hưởng.” Giọng anh kiên quyết, còn ngón tay càng dấn sâu hơn.
Bất thình lình, thế giới bỗng tan chảy trong sức nóng đen tối bập bùng.
Cuối cùng khi mở mắt ra, cô kinh ngạc nhận thấy một con người hoàn toàn khác. Cũng cùng độ tuổi, bản chất giống cô.
Connor kéo mặt cô quay về phía mình và nhẹ nhàng vuốt mớ tóc ướt đẫm khỏi trán cô. “Em ổn chứ?” anh hỏi nhỏ.
Cô nhìn anh chằm chằm, không nói lên lời.
“Không quá tệ, phải không?”
Cô nghiêng mặt sang một bên, rúc vào bàn tay đang vuốt ve má cô, thì thầm. “Đó… đó là gì thế?”
Trông anh có vẻ lo lắng. “Ừm… em lên đỉnh, Erin”, anh chậm rãi nói. “Em không định nói đây là lần đầu tiên