XtGem Forum catalog
Đồ khốn! Sao để tôi nhớ cậu?

Đồ khốn! Sao để tôi nhớ cậu?

Tác giả: Chishikarin

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329010

Bình chọn: 7.00/10/901 lượt.

bước thì có giọng một người gọi cậu thật lớn từ phía sau.

chishikarin_360

Đọc tiếp Đồ khốn! sao để tôi nhớ cậu ? – chương 36.1

– Hoàng Gia Bảo! _ vừa đi được vài bước thì có giọng một người gọi cậu thật lớn từ phía sau.

Cậu quay lại bởi tiếng gọi, chưa kịp phản ứng gì khi thấy khuôn mặt người đó thì…

– Đi với ta nào! _ Yuu chạy đến kéo phựt tay cậu đi trong ánh mắt ngạc nhiên của cô.

– Có chuyện gì? _ cậu vằng tay Yuu ra, lộ rõ vẻ mặt không mấy vui vẻ.

– Chậc có chuyện ta mới đến tìm ngươi được chắc?

– Đừng có ngươi ta với người nữa có gì thì nói lẹ đi. _ cậu gắt.

– Ờ… thì anh được chưa?

– Có chuyện gì?

Liếc mắt qua cô một lần rồi Yuu nghến chân lên ghé vào tai cậu nói nhỏ chuyện gì đó, không biết có chuyện gì mà khi vừa nghe xong cậu liền chạy đi đến cả câu chào cô cũng chưa kịp nói.

– Đợi em! _ Yuu cũng chạy theo.

– Ba… _ cô định gọi cậu nhưng thấy cậu gấp vậy chắc chắn là có việc quan trọng nên thôi, cô đứng đến khi thấy Yuu chạy khuất cổng trường được một chút mới về lớp.



Ra khỏi cổng trường đã có sẵn xe Yuu đợi ở đó, Yuu và cậu lên xe để đến gặp bà cậu. Không biết rồi chuyện sẽ ra sao…???

Ngồi trên xe cậu nhìn ra bên ngoài qua cửa xe nghĩ về cuộc nói chuyện giữa bà và cậu hôm qua…

** – Đã lâu chưa?

– Cái gì lâu ạ?

– Con bé đó, có phải nó là nguyên nhân khiến con như thế không?

– Cô ấy không phải người nội có thể gọi là con bé.

– Vậy là rõ rồi, chính nó đã dập tắt tương lai của con, nó cho con ăn bùa mê hay thuốc lú mà khiến cháu ta trở nên nhu nhược vậy hả Gia Bảo?

– Không phải bùa hay thuốc mà là trái tim, cô ấy đã cho con biết thế nào được gọi là con người.

– Con người nhu nhược sao?

– Tóm lại ý nội muốn là gì?

– Đến nước này ta không phải chạy vòng thêm nữa, con hãy chọn đi!

– … Chọn?

– Con bé đó hoặc ta.

– Nội… hờ… con không nghĩ là nội sẽ có ý nghĩ trẻ con đó.

– Ta chỉ muốn tốt cho con thôi.

– Tốt? Chính con hiểu hơn ai hết đều gì là tốt với bản thân mình.

– Con muốn vẹn đôi đường sao Gia Bảo? Con đường chỉ có một chứ không phải đôi con hãy chọn đi!

– Nếu con chọn mà được như ý con muốn thì nội không phải nội con và con cũng không phải con ba con.

– Con nói vậy là sao, Gia Bảo? Sao con lại nhắc đến…

– Có phải ngày xưa nội cũng buộc ba con chọn thế này không?

– Con…

– Chính vì vậy mà ba luôn bắt con phải tự lập, con còn nghĩ ba vô cảm với con hóa ra đó là sự chuẩn bị cho ngày hôm nay.

– Chính vì đàn bà mà bây giờ nó mới lặng thinh dưới nền đất lạnh giá kia con biết không? Con muốn ta đứng nhìn cháu ta dẫm lên vết xe đổ của cha nó mà không làm gì sao? Khi ba con đi tất cả đều đứng trên bờ vực thẳm, chỉ cần một làn gió thật nhẹ thôi cũng đủ để xô tất cả xuống vực, xuýt chút nữa bà lão này phải dắt hai đứa cháu còn thơ ra đường ăn xin, phải mất bao công lao gầy dựng lại của ta và anh hai con để có ngày hôm nay. Là một trong hai đứa cháu duy nhất của ta con phải phụ giúp anh trai mình, sau này tất cả cũng là của con mà.

– Những gì của con phải do con tự tạo nên. Tất cả những gì là công sức của người khác không phải của con.

– Con hãy nghỉ học đi, học cũng như không, điều cần bây giờ là thực tiễn và khả năng làm việc. Và hãy cắt đứt với con bé đó đi! Sẽ không có kết quả gì đâu.

– Không bao giờ, con sẽ luôn sống, cùng đi học và cùng cô ấy…

– Sao con cứ cứng đầu khó bảo vậy Gia Bảo? chả lẽ… trước khi nhắm mắt con bắt ta nhìn đứa cháu yêu của mình đi lầm đường lạc lối thế sao Gia Bảo?

– Nội! Nội đừng bao giờ lấy cái chết để ràng buộc con bất cứ chuyện gì, con chào nội!**



++++

Ngồi trong lớp nhưng cô không thể thôi suy nghĩ theo cậu, mắt cứ đờ ra trông vô cảm đến ngây dại.

– Mày vẫn buồn kết quả à? _ Kì Lâm hỏi cô.

– …Không.

– Sao tao thấy mày như người mất hồn vậy? Mà… Bảo đâu?

– Đi rồi.

– Đi đâu?

Lắc đầu

– Na Na! Mày nên lấy tên Đậu Thị Cành Cây thì hợp hơn đó, hồn vía lúc nào cũng như đậu trên cây hết trơn.

Lắc đầu

– Ôi trời, nó còn không nghe tui đang nói gì nữa nè. _ Kì Lâm lắc đầu bó tay.

– Có chuyện gì vậy? _ Hoàng Lâm hỏi Kì Lâm.

Lắc đầu

– U… bữa nay thuốc lắc đầu phát tán rộng rãi quá. _ Hoàng Lâm thán.

– Na! _ Kiên gọi.

– …

– Trần Na Na!

– Hở?

– Có người gặp kìa. _ Kiên bật ngón cái chỉ hướng ra cửa.

– Ai vậy? _ cô ngạc nhiên hỏi.

– Chịu. _ Kiên nhún vai.

– …



++++

Biệt thự Hoàng Gia…

Vừa xuống xe cậu đã chạy thẳng vào nhà, bước một lần lên mấy bậc thang để nhanh đến phòng nội cậu.

“Cạch”

– … _ cậu lặng người khi nhìn bà đang ngủ trên giường.

– Em về rồi à.

Cậu định lại gần giường bà thì Gia Huy kéo tay cậu cản lại.

– Nội mới thiếp được chút thôi, ra ngoài nói chuyện với anh một lát. _ Gia Huy nói rồi mở cửa ra trước.

Nhìn bà thêm chút nữa rồi cậu cũng theo Gia Huy ra ngoài.

Gia Huy vào phòng làm việc của anh lấy sẵn một chai Cognac và hai chiếc ly đợi cậu.

– Ngồi đi. _ Huy nói rồi rót rượu lần lượt ra hai chiếc ly trên bàn.

– Rượu sao?

– Ưhm!

– Bình thường có bao giờ anh đụng đến thứ này đâu.