XtGem Forum catalog
Định Mệnh Trái Ngang

Định Mệnh Trái Ngang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325805

Bình chọn: 8.5.00/10/580 lượt.

.

Băng kêu khổ.

Xem ra không nghe lời ông ta cũng không được nữa rồi.

Nhìn bốn chị nhân viên dễ thương, vui tính và tốt bụng đang đứng im nhìn mình thế này, Băng không nỡ khiến trái tim nhỏ bé của họ bị văng ra ngoài khi mình cứ cố tình làm trái lời của ông ta đến cùng.

Băng chán ngán nhìn kĩ hình ảnh của mình trong gương.

Ngay cả chính mình, Băng cũng không nhận ra. Băng bây giờ khác quá.

Khuôn mặt được đánh một lớp phấn mỏng, do nước da của Băng đã trắng hồng rồi nên không cần phải trang điểm nhiều, đôi lông mày thanh tú, mắt long lanh, đôi môi được tô một ít son bóng, mái tóc suôn mềm buông rũ xuống bờ vai.

Nhìn Băng lúc này, mọi người phải thốt lên hai từ “mỹ nhân”, còn Băng sau khi nhận xét sắc đẹp của mình, Băng chỉ thấy mình giống yêu quái hơn giống người.

Tiếng kêu lảnh lót của một cô nhân viên trong cửa hàng.

_Ông Hoàng đến rồi !

Băng giật mình quay lại nhìn người đàn ông đang đứng phía sau lưng mình.

Khi bắt gặp ánh mắt ông ta đang nhìn mình chằm chằm, Băng đỏ bừng mặt, ánh mặt bối rối vội cụp xuống, trái tim đập thật nhanh.

Cả đời Băng, cũng chưa có lúc nào cảm thấy xấu hổ và bối rối như lúc này.

Băng cảm thấy mình chẳng khác gì một món hàng để người ta đem ra sờ mó và mua bán.

Cảm giác lúc này của ông ta là sững sờ không dám tin.

Ông ta đã từng gặp qua rất nhiều cô gái xinh đẹp và quyến rũ nhưng một cô gái có khí chất thanh cao và tao nhã giống như Băng thì ông ta chưa từng gặp bao giờ.

Tuy Băng đứng ở ngay trước mắt, mà ông ta lại tưởng Băng chỉ là ảo ảnh, là hình bóng không có thực.

Công chúa !

Đúng ! Lúc này Băng là cô công chúa nhỏ bé, là cô vợ mà ông ta không muốn yêu, nhưng không thể điều khiển được con tim của mình.

Ông ta đã rung động, đã mê say.

Càng ngắm nhìn Băng, ông ta càng không thể rời mắt khỏi khuôn mặt và chiếc váy đang ôm khít lấy thân hình nhỏ bé và quyến rũ của Băng.

Quá đẹp !

Trái tim ông ta đang không ngừng đập nhanh lên, mặt ông ta cũng bắt đầu chuyển màu, ngay cả ánh mắt cũng không thể lạnh lẽo mà nhìn Băng.

Ông ta đang nhìn Băng bằng ánh mắt si mê và ngưỡng mộ.

Thấy ông ta cứ nhìn mình mãi mà không chịu mở miệng nói gì, vừa bực mình, vừa tức giận vì bị hành cả ngày hôm nay và bị ông ta bắt phải làm những việc mà từ trước đến nay mình chưa từng làm, vừa xấu hổ vì bốn cô gái kia cứ che miệng cười khúc khích mãi.

Chịu hết nổi, Băng đùng đùng bỏ đi.

Ông ta giật mình, vội thu ánh mắt và khuôn mặt đang nhìn vợ như một thằng ngố của mình lại, ông ta lên tiếng hỏi một cô nhân viên đứng gần.

_Bà chủ đâu ?

_Dạ, Bà chủ đang chờ ông ở dưới lầu.

Ông ta tự sỉ vả bản thân mình, chỉ vì muốn nhìn thấy Băng, muốn xem Băng thay đổi như thế nào khi mặc váy, ông ta đã hỏi ngay căn phòng mà Băng đang được chăm sóc, rồi đi lên như một thằng ngố, để rồi nhận ra bản thân mình đang hành động không giống với ngày thường một chút nào.

Than chán, bực mình chán, ông ta quay lưng đi tìm bà chủ của cửa hàng Á Âu này.

Thực ra cửa hàng này là của ông ta, do ông ta đầu tư tiền và vốn vào, nhưng người quản lý là một người khác.

Ông ta là người làm ăn lớn, một người như ông ta làm sao có thể hạ mình đi quản lý một cửa hàng nhỏ.

Tuy không cần thiết nhưng chỉ cần có tiền, ông ta có thể thuê cho mình một nhân viên giỏi thay mặt ông ta quản lý cửa hàng.

Người mà ông ta thuê là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, cô ta là Lý Mộ Hương, một người nổi tiếng trong giới thời trang và một người mẫu được nhiều hãng mỹ phẩm thuê để quảng cáo cho sản phẩm của họ.

Lẽ ra cô ta vẫn tiếp tục con đường biểu diễn thời trang của mình, nhưng nhận thấy nghề người mẫu không bền lâu, lại là người yêu gia đình hơn yêu sàn catwalk nên từ bỏ sự nghiệp biểu diễn thời trang để trở thành một người vợ đảm đang của một doanh nhân và một nhân viên xuất sắc của ông ta.

Lý do vì sao cô ta không chịu ở nhà hưởng vinh hoa phú quý và an nhàn sung sướng mà lại muốn đi làm thì chỉ có mình cô ta mới giải thích nổi.

Ngay cả ông chồng dù có thuyết phục vợ cũng vô ích.

Lý Mộ Hương là một người phụ nữ sống có nguyên tắc và chung thủy nên ông chồng dù có không hài lòng cho vợ đi làm cũng không lo sợ bị vợ cho cắm sừng.

Ông ta gõ nhẹ vào văn phòng làm việc của Lý Mộ Hương.

_Vào đi !

Thấy ông ta, Mộ Hương cười tươi.

_Cậu đến đón vợ à ?

Ông ta gật đầu đáp.

_Đúng. Chị đã làm theo những yêu cầu của em cho cô ấy rồi chứ ?

_Cậu yên tâm, đích thân chị chọn đồ cho cô ấy thì không thể nào nhẫm lần được.

Ông ta đón lấy tách cà phê trên tay Mộ Hương.

Ngồi đối diện với ông ta, mắt nhìn ông ta đăm đăm, Lý Mộ Hương cười nhẹ.

_Xem ra lần này cậu rất nghiêm túc về chuyện tình cảm.

Ông ta bình thản đáp.

_Sao chị cho rằng em đang nghiêm túc ?

_Đừng có chối. Nếu cậu không quan tâm đến cô ấy, cậu sẽ không dành nhiều ưu ái và lo lắng cho cô ấy nhiều như thế.

Quan sát biểu hiện trên khuôn mặt ông ta, Lý Mộ Hương nói tiếp.

_Vợ cậu là một cô bé dễ thương và đáng yêu. Mặc dù chỉ vừa mới gặp, nhưng tôi rất thích cô bé.

Ông ta im lặng không nói gì, đầu nghĩ ngợi lung tung.

_Chuyện đã trôi qua rồi, cậu không thể quên đi để t