Đánh cắp nụ hôn – Liesa Abrams

Đánh cắp nụ hôn – Liesa Abrams

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322464

Bình chọn: 7.00/10/246 lượt.

?

Cả hai đều nhìn xoáy vào Mark nhưng cậu vẫn kín như bưng:

-Mình… cũng chẳng biết nữa.

Thực ra, Mark biết rõ là tại sao. Ngần ngừ mãi, cậu quyết định thú nhận :

-Quả là mình có giấu một chuyện.

-Biết ngay mà !

Mike thốt lên, vô cùng tự mãn. Doug thở dài :

-Thôi nói luôn ra đi cậu ơi.

-Là có một cô bé.

Mike cắt ngang :

-Bịa. Nhiều kinh nghiệm như cậu mà lại để cho con gái làm mất ăn mất ngủ. Tớ chẳng tin.

Mark cáu kình nghĩ “Hóa ra trong mắt mọi người, mình chỉ là một kẻ chơi bời, vô tình vô nghĩa!”.

– Đâu có. Vẫn ăn ngủ tốt đấy chứ, – Mark tự rủa thầm “Lại nói dối nữa rồi!” Cậu nói vội trước khi đổi ý – Cách đây vài tuần, mình có quen một người. Không hiểu sao mình cứ nghĩ về cô ấy hoài.

Mike gật gù:

– Bị hớp hồn.

– Không, chẳng phải…

Mark không biết phải trả lời ra sao.

Doug hỏi:

– Vậy nàng là ai?

Thôi đành nói một lần cho xong:

– Laura…Mình biết cô ấy từ buổi đến dự tiệc nhà Zinman.

Mike vờ hờn dỗi:

– Thế ra bấy lâu nay cậu toàn nói đối bọn này.

– Tại Laura là bạn của Rosita. Tớ không muốn đụng chạm. Các cậu cũng đừng kể cho ai, nghe chưa?

– Laura nào nhỉ? Tụi này có quen không?

Mark nhăn mũi:

– Chắc không đâu. Cô bé học dưới lớp tụi mình. Có trong đội kịch. Có thể các cậu đã thấy Laura trong trường. Cô ấy cao, tóc nâu.

Doug nhún vai:

– Tớ chẳng nhớ.

Mike nhắc:

– Khoan đã, tụi mình quên một chi tiết quan trọng. Cái cô chẳng nhớ nổi ấy lại đang hút hết hồn vía gã khờ Mark nhà mình.

Mark chống chế:

– Đâu có. Tớ không…

Mark đành chịu thua. Vả lại, việc gì phải giấu chứ?

– Cô ấy quá xinh, lại rất thông minh. Nhưng Laura cặp với Ted rồi. Nên mọi chuyện không còn quan trọng nữa.

Mike an ủi:

– Thằng ấy cùng khóa với tụi mình à? Nếu thế, mình cũng không đánh giá cao cô ta. Thôi đừng buồn nữa Mark ạ. Bọn họ đã thực sự thành một cặp hay mới tình cảm sơ sơ?

Doug xen vào:

– Các cậu từ từ cho tôi còn theo kịp với chứ. Tôi chưa hiểu, cậu có cảm tình với cô ta, điều này rõ rồi. Nhưng tôi muốn biết tình cảm của cậu có cực kỳ say đắm hay chỉ vừa vừa?

Câu hỏi khiến Mark thêm nhớ mình đã mê mụ như thế nào khi hôn Laura. Nhớ làn môi mềm mại của cô ấy, nhớ bờ vai nhỏ bé của cô ấy nằm gọn trong vòng tay của mình. Mark thở dài, mình không còn sáng suốt được nữa rồi.

– Tình cảm của tôi thế nào giờ đâu còn quan trọng nữa. Laura quá nghiêm chỉnh trong quan hệ với Ted rồi.

Mike buông thõng một câu:

– Không hay rồi.

Doug khuyên:

– Nếu vậy, tất cả những gì cậu cần làm bây giờ là quên ngay cô bé đó. Vô tư đi, đừng có ủ ê nữa. Đời sinh ra con gái làm chi cho phiền phức. Chỉ cần ba đứa bọn mình thôi cũng đủ vui rồi. Có chuyện gì mà không giải quyết được chứ. Tại cậu cứ thích đời rối như mớ bòng bong. Làm nô lệ cho bọn con gái có gì hay đâu.

Doug nói thêm:

– Mà tôi nói thật. Cậu không thể ngớ ngẩn thêm được nữa đâu.

Mark cười gượng:

– Ừ.

Nếu cách đây một tháng, Mark hoàn toàn đồng tình với Doug. Mike nói:

– Tôi hiểu tâm trạng cậu lúc này. Tuy nhiên, cô bé ấy đã có người yêu rồi. Vả lại, nếu Laura hài lòng với một người như Ted thì có lẽ cô ấy không hợp với cậu đâu. Hãy đối mặt với thực tế, gần đây cậu chẳng làm gì ra hồn.

Mark vờ hờn dỗi:

– Cậu an ủi hay chọc quê tôi thế?

Doug nhún vai:

– Tớ chỉ nói sự thật. Tớ biết cậu thích cô ta. Nhưng dù thích dù không, cậu vẫn chẳng bao giờ có được cô ấy. Hãy nhìn vấn đề ở một khía cạnh khác, tại sao cậu thích cô ta chứ?

Ừ nhỉ, tại sao thế? Mark nhìn quanh căn phòng, liếc qua chồng đĩa game, những tấm poster, nhớ lại những lần vui vẻ cùng bạn bè. Sau đó cậu nhìn hai người bạn đang ngồi trước mặt, nhớ những lần cãi cọ, tâm sự hay đùa vui,… Những kỳ nghỉ cuối tuần trong căn phòng này với họ, thật thoải mái biết bao. Mark chẳng cần phải nặng đầu hay vất vả làm gì.

Thế nhưng, sau một hồi suy ngẫm, Mark hiểu ra: cậu cần có Laura. Cậu yêu quý Mike và Doug, thích những đêm đùa vui, làm đủ trò khờ dại bên nhau. Những lời an ủi của họ khiến cậu được thoải mái mỗi khi tâm trạng nặng nề. Nhưng trong vài tuần qua, Mark chỉ thoải mái khi ở bên Laura. Cậu chỉ mong được nghe cô bé giải thích hiện tượng theo những cách hoàn toàn mới mẻ. Hoặc nghe Laura phản ứng với những câu chuyện Mark kể như thể chúng thực sự khiến cô bé phải suy nghĩ. Sau khi họ cùng trò chuyện về bản thân, về cuộc sống cá nhân hoặc về cuộc đời nói chung, Mark như có cách nhìn thoáng hơn. Laura liên tục làm cho Mark phải ngạc nhiên vì những suy nghĩ sâu sắc, những ý kiến phân tích phong phú so với ý tưởng ban đầu của Mark. Mark hiểu về Laura nhiều hơn hiểu bất kỳ về ai khác.

Trước đây, Mark luôn chán nản, bất an, và lo âu. Từ sau khi ở bên Laura, tự soi mình dưới ánh nhìn rất lạ của cô bé, Mark buộc phải suy nghĩ và cảm nhận rằng những gì xảy ra với mình chẳng có gì đặc biệt. Chắc Laura cũng có đôi chút chú ý đến mình. Điều ấy biểu hiện ở từng ánh mắt và cử chỉ của cô bé. Nhưng ngay lúc này, cảm giác cồn cào khắc khoải mách bảo Mark rằng cảm nhận được điều đó thôi chưa đủ. Cậu trót yêu Laura mất rồi.

Doug và Mike nhìn Mark chờ đợi. Phải chăng Mark đã sẵn sàng từ bỏ tất cả: các trò g


XtGem Forum catalog