Đại Quản Gia Tiểu Nương Tử

Đại Quản Gia Tiểu Nương Tử

Tác giả: Nữ vương không ở nhà

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325391

Bình chọn: 10.00/10/539 lượt.

này.

Ngày hôm đó Thường Hiên không ở nhà, A Phúc ở nhà may giầy cho hai đứa nhỏ. A Phúc chung quy đối với con trai vẫn muốn tự mình làm vì nàng thích bỏ công sức vào quần áo của các con, may quần áo giống nhau cho bọn chúng. Mà hai đứa nhỏ chỉ kém nhau một tuổi, dáng vẻ lại nhìn rất giống nhau, rõ ràng chính là từ một khuôn mẫu khắc ra kích thước lớn nhỏ. Khi chúng mặc quần áo và giầy giống nhau, nhìn rất phấn nộn khả ái, làm cho người ta không khỏi cảm khái thật là có con trai mọi sự sung túc.

Chỉ là, mấy ngày trước ở chỗ Nhạc phu nhân có thấy vài đôi hài dáng vẻ không tệ, nên đến chỗ Nhạc phu nhân. Trên đường lại gặp phải một đám người xung quanh bắt đầu di chuyển, đều tranh nhau chạy tới một chỗ xem náo nhiệt, lại nghe xa xa có tiếng chiêng trống, rất náo nhiệt.

A Phúc ngày thường không ra cửa, không biết ở đây xảy ra chuyện gì, đợi đến lúc tới chỗ Nhạc phu nhân mới biết, thì ra hôm nay là ngày tân võ Trạng Nguyên năm nay đi dạo phố. A Phúc nghe xong rất kinh ngạc, phải biết rằng bình thường mở khoa thi đều là mùa xuân, nay đang tháng tám vào thu, sao lại có võ Trạng Nguyên chứ?

Nhạc phu nhân lại chê cười nàng một phen, nói con không biết chứ, bình thường mùa xuân mở khoa đó là thi văn, mà hôm nay dạo phố là võ Trạng Nguyên. Còn nói kỳ thật Đại Doanh triều đã mấy triều chưa có võ Trạng Nguyên rồi, còn người này, do từ vài năm trước quân man di nhiễu loạn biên cảnh, trong triều võ tướng lại rất ít ỏi không có mấy người, thế nên Hoàng Thượng mới tâm huyết dâng trào, nói là muốn mở võ khoa chiếu cáo thiên hạ tìm anh tài.

Vừa mới nghe Nhạc phu nhân trong điếm nói thế, tiểu nhị nghe được cũng đến góp vui: “Chỉ tiếc ta mỗi ngày chỉ làm bánh bao, nếu biết một chiêu nửa thức, ta cũng đi thử vận may!”

Nhạc phu nhân hướng về phía tiểu nhị xì một tiếng khinh miệt nói: “Ngươi cũng không nhìn lại xem bản thân mình có thân phận thấp kém thế nào, sao có thể đi thi làm võ Trạng Nguyên được.”

Lời này nói ra khiến tiểu nhị không phục: “Hoàng thượng hạ chỉ nói, anh hùng không hỏi xuất xử, phàm là võ công cao cường tình nguyện vì nước ra sức, là người đàn ông tốt đều có thể tham gia thử. Ta còn nghe người khác nói, võ Trạng Nguyên hôm nay dạo phố chính là con trai của thương nhân ở Giang Nam đó!”

Nhạc phu nhân nghe không tin: “Ta nghe nói võ Trạng Nguyên văn thao vũ lược đều có, làm sao có thể là con trai một thương nhân?”

Tiểu nhị thấy Nhạc phu nhân không tin, liều mạng giải thích nói: “Ta chẳng những biết người ta là con trai nhà thương nhân, còn nghe nói, cha của võ Trạng Nguyên, cũng cùng nghề với Thường chưởng quầy, người ta ở Giang Nam mở cửa hàng lớn đó!”

Nhạc phu nhân nghe xong, cũng cảm thấy thú vị, vội nói với A Phúc: “Thường Hiên nhà con cũng có chút võ nghệ mà, sớm biết vậy, nên cho Thường Hiên đi thử.”

A Phúc vừa nghe lời này cũng nở nụ cười: “Bản lĩnh của chàng, cũng chỉ là ở nhà buôn bán thôi!”

Hai người phụ nữ dừng đề tài, lại nói đến chuyện đứa nhỏ, A Phúc nhớ chuyện Nhạc phu nhân và Hồ đại ca, nhân tiện nói: “Chờ mấy ngày nữa thẩm và Hồ đại ca thành thân, có gì muốn làm, thẩm cứ việc nói. Người của phường thêu và cửa hàng tùy tiện đều có thể nhờ.”

Nhạc phu nhân cúi đầu cười cười: “Còn không biết chừng nào đâu, không vội.”

Lời này vừa nghe A Phúc kinh ngạc: “Cách đây mấy ngày nghe Hồ đại ca nói, không phải lập tức sẽ thành thân sao?”

Nhạc phu nhân bên môi mang theo một chút cười, nói ra lời lại là không thèm quan tâm: “Đều đã có tuổi rồi, dù sao nhịn lâu như vậy, chừng nào thành thân cũng như nhau thôi.”

A Phúc càng khó hiểu, nghĩ rằng cha chồng có khả năng hoàn toàn không trở lại là rất cao, mắt thấy Nhạc phu nhân cô đơn nhiều năm như vậy, cũng hy vọng thẩm có thể có chỗ nương tựa. Nay sao nghe ý này, giống như chuyện thành thân kia còn không có bóng dáng?

Từ chỗ Nhạc phu nhân trở về, đã thấy trong nhà có khách, đúng là Phu nhân Lục Các. Phu nhân Lục Các trước đó vài ngày có nói với A Phúc cần mấy xếp lụa mới tính may áo ẹ chồng, hôm nay vừa vặn qua đây lấy. Hai người phụ nữ khó tránh khỏi lại ngồi ở trên giường nói chuyện một phen.

Lúc này mắt thấy đã tối rồi, Phu nhân Lục Các không khỏi tò mò: ” Thường Hiên nhà muội đâu, sao còn chưa thấy về?”

A Phúc nhìn xem bên ngoài, chỉ thấy trời đã tối đen, trong lòng có chút lo lắng: “Muội chỉ nghe nói hôm nay có người mời chàng đi uống rượu, chàng cũng chưa nói là nhà ai, ai biết sao đến giờ còn chưa về.”

Phu nhân Lục Các thở dài một tiếng, nghiêm mặt nói: “A Phúc, muội phải cẩn thận một chút, đàn ông khi phát đạt, sẽ không biết mình họ gì, bên ngoài nhớ thương hồng hồng lục lục của hắn cũng nhiều.”

A Phúc cười nhẹ một tiếng: “Loại chuyện này, phụ nữ như chúng ta thì có thể làm được gì?” Phu quân của Hoa Nghênh Xuân mới hơi phát đạt đã bắt đầu người năm người sáu nổi lên, đây là vấn đề bản tính. Thường Hiên nay đã là đại chưởng quỹ, nếu hắn thực sự như thế, làm sao một người mỗi ngày chỉ biết ở nhà giữ gìn nữ tắc như ta có thể quản giữ được! Phụ nữ đời này rốt cuộc có thể đi từng bước, không có gì ngoài bản thân người đó, bất quá là xem ở số m


XtGem Forum catalog