
đặc biệt chuẩn bị giày vải, vì đang mang thai, cho nên cô có vẻ khá mệt.
“Chúng ta cứ như vậy bỏ mặc khách khứa sao?” Cúi đầu nhìn chân mình đang được Dịch Nam Phong xoa bóp, sắc mặt cô vui mừng và ửng hồng.
Ngửa đầu nhìn cô dâu của anh quá mức xinh đẹp, Dịch Nam Phong kìm không được mà hôn lên mặt cô: “Sao lại không được, em cứ nghỉ ngơi đi, tí nữa anh xuống, với lại đã có đám Lục Chấn Huy chống đỡ giùm anh rồi”
Xoa bóp chân trái xong sang chân phải, bàn chân trắng muốt nằm gọn trong lòng bàn tay anh, biểu tình chăm chú của anh làm cho người ta say lòng.
Mọi sóng gió đã qua, có vợ, có con, gần ba mươi tuổi, Dịch Nam Phong cảm thấy như thế cũng đã đủ.
“Đại ca, mau xuống dưới, mọi người còn chờ anh mời rượu kìa”. Giản Khiêm Trạch mở cửa phòng nghỉ ra, thấy Dịch Nam Phong đang xoa bóp chân cho em gái mình, sợ run một chút nhưng thần sắc vẫn tự nhiên, loại chuyện này anh đã thấy qua vô số lần, cho nên cũng đã miễn dịch, chẳng qua là hai người này quá mức chói mắt. Người đàn ông anh tuấn khí phách, trong lòng ôm cô dâu xinh đẹp, trong không gian ấm áp thật làm cho người ta hoa mắt.
“Được rồi, cậu xuống trước đi, mình lập tức xuống ngay”
“Em mệt mỏi thì ở trong phòng nghỉ đi, chuyện mời rượu em không cần quan tâm”. Ôm Lân Nhi đặt lên giường lớn, vuốt lên mặt cô, Dịch Nam Phong chuẩn bị đi xuống mời rượu. Nào là người trong quân đội, trong giới kinh doanh, rồi các nhân vật chính trị nổi tiếng tề tụ, anh phải bồi đến cùng.
“Ân, em nhớ rõ không được tìm xuống nói chuyện với Liên trưởng đó”. Hôm nay ngoài ý muốn gặp được Ngưu Bảo Nhi và Tô Kham, Ngưu Bảo Nhi thế nhưng cũng mang thai, Giản Lân Nhi chấn động, hai người phụ nữ mang thai liếc nhau một cái, Giản Lân Nhi thấy Ngưu Bảo Nhi định đi tới mình thì bị Tô Kham kéo lại, nhìn Liên trưởng của mình bị Tô Kham bắt lại, Giản Lân Nhi nhớ tới hai năm trước khi ở “Xích Luyện”, chỉ mời đến lễ cưới một vài chiến hữu thân mật.
“Vâng”
“Anh để cho anh ba và bọn họ uống nhiều chút, chính mình đừng uống quá chén”
“Được”. Mắt Dịch Nam Phong sáng lên, xoay người bước đi, khắc chế chính mình không được hôn cô nữa.
Giản Lân Nhi duỗi người, hôm nay cô chính thức trở thành Dịch phu nhân, miệng lẩm bẩm bả chữ này cả nửa ngày, sau đó xoay người, vỗ bụng cười.
Mơ mơ màng màng tỉnh lại, là bị người lay tỉnh, một mùi rượu nồng nặc phả lên mặt cô, Giản Lân Nhi mở mắt ra, trong phòng chỉ mở một ngọn đèn ngủ nhỏ, mờ mờ nhạt nhạt, ánh mắt Dịch Nam Phong đen láy nhìn cô.
“Xong rồi?” Cô nhỏ giọng hỏi.
“Xong rồi” Anh trả lời sau đó vùi vào hôn cổ, hôn môi cô.
Dịch Nam Phong nghiêng người nằm bên cạnh cô, tay chống đầu, cắn vào tai cô, vừa cắn vừa nói: “Anh thật cao hứng, Lân Nhi, hôm nay anh thật cao hứng”
Đưa tay ôm lấy cổ anh, Giản Lân Nhi cũng nói: “Em cũng vậy”
Dịch Nam Phong cảm thấy, cả đời này của anh chỉ cần có cô là đủ.
“Oành. . .” một tiếng, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, Dịch Nam Phong nâng đầu cô đặt lên gối.
Đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa ra, thấy một người đứng trước cửa.
“Tiểu Hân, sao em lại tới đây, không phải em nói không về sao?”. Theo sát phía sau Dịch Nam Phong, Giản Lân Nhi mở miệng nói, nhìn thấy em trai mình lồng ngực vẫn phập phồng nhìn hai người, mặt còn đỏ lên.
“Giản Lân Nhi, chị kết hôn sao không nói cho em biết?” Giản Khiêm Hân căm giận nói.
“Nhưng không phải em nói là đi du lịch thế giới sao, ba nói không liên lạc được với em” Giản Lân Nhi nhìn cậu em có chút xa lạ nói.
Hai chị em đã nhiều năm không gặp mặt, không nghĩ lại gặp sau khi hôn lễ kết thúc, nhưng nhìn bộ dáng của em trai mình, thật xin lỗi, đây là bộ dáng gì đây?
Hoàn toàn không phải là bộ dáng của một cậu thiếu niên mười sáu tuổi, Giản Khiêm Hân thậm chí còn có râu, bả vai không khác gì người trưởng thành, bộ dáng phong trần mệt mỏi đứng trước cửa, hiển nhiên là một bộ dáng vội vã chạy đến.
“Chị. . . .” Giản Khiêm Hân há miệng thở dốc nói không nên lời,thần sắc phức tạp nhìn Giản Lân Nhi nửa ngày, lại nhìn Dịch Nam Phong, sau đó câm miệng.
Từ đầu tới đuôi, Dịch Nam Phong không nói gì, Dịch Nam Phong cảm thấy ông trời dường như muốn khảo nghiệm anh, mắt thấy có thể dẫn Lân Nhi đến phòng tân hôn, nửa đường lại xuất hiện ra đâu cậu em vợ, đây chính là ông trời cố tình chỉnh anh sao?
Hiện tại lại còn muốn nháo tân phòng sao, tại sao anh cưới vợ lại gian khổ như vậy cơ chứ. Nhắm mắt lại, mở mắt ra, một phen đem người đang dính trước cửa đẩy ra .
“Chị cậu đang mang thai, mệt rồi, cậu về nhà nghỉ ngơi đi”. “Oành. . .”một tiếng, đóng cửa lại.
“Đi, đi tắm đi”. Một phen ôm lấy người muốn tiến lên mở cửa, Dịch Nam Phong vốn đã uống rượu, đã có thể tỉnh táo tới mức này là quá tốt, cũng không quan tâm em vợ muốn gì, xoa xoa trán.
Vốn đêm này chính là đêm động phòng hoa chú nhưng không làm gì được, mới vừa rồi nhìn thấy cô ngủ mà mặt đỏ bừng, nhịn không được mà tiến lên sờ soạng một phen. Không khí đang lãng mạn bỗng bị Giản Khiêm Hân đánh gãy, Dịch Nam Phong cũng chẳng sinh ra tâm tư gì nổi nữa, thân thể Lân Nhi lúc này anh cũng không được động vào, nghẹn cũng đã mấy tháng.
Cầm khă