XtGem Forum catalog
Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn

Đã cưỡi là phải cưỡi đến nơi đến chốn

Tác giả: Xá Niệm Niệm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324910

Bình chọn: 7.5.00/10/491 lượt.

u khô người cô rồi đem cô đặt vào ổ chăn.

Chương 73

Edit: Rika

Thắt lưng thiết kế cao, đuôi váy kéo dài mười thước, không có hoa văn phiền phức, trang sức thanh lịch, màu trắng thanh kiết kết hợp với màu tím, hai màu sắc đối lập, đánh thẳng vào thì giác mỗi người.

Đầu đội một vòng hoa làm từ hoa bách hợp và hoa tử thảo, phần lưng áo thiết kế khá tốt làm che đi phần bụng của cô, hiện tại Dịch Nam Phong và Giản Lân Nhi đang chuẩn bị làm lễ.

Đi phía sau một bước, cô khoát khủy tay ba, cuối thảm đỏ, một người đàn ông lễ phục thẳng tắp đang đứng chờ cô. Hít thở thật sâu, trong mắt cô lúc này chỉ có hình ảnh người đàn ông ấy mà thôi.

Một tiếng “Tôi đồng ý” cùng tiếng nói ồn ào của Hình Huy, Dịch Nam Phong đưa tay khống chế ót cô, cúi người hôn xuống, những người trẻ tuổi phía dưới điên cuồng, bọn họ phải ghi lại thời khắc lão đại hôn môi cô dâu mới được. Đáng tiếc Dịch Nam Phong lại không chiều ý mọi người, chỉ hôn cô vài giây liền buông ra, đỏ mặt, Giản Lân Nhi ngẩng đầu nhìn Dịch Nam Phong, người đàn ông này may theo ý cười nhìn cô, ánh mắt hai người tập trung vào một chỗ, Dịch Nam Phong kìm không được mà hôn cô thêm một cái nữa.

Trang phục và đồ trang sức trang nhã, Giản Lân Nhi hôm nay cực kỳ xinh đẹp, vì mang thai nên nhìn cô đẫy đà một chút, làn da trên mặt cũng tinh tế rất nhiều, cả người tràn đầy nồng đậm hương vị hạnh phúc, giống như, mọi ánh sáng trên thế giới này đều tập trung trên người cô. Phía dưới có người nói cái áo cưới này là Dịch Nam Phong cho người mời nhà thiết kế từ Ý về làm, về phần giá, không cần tính cũng biết.

Cúi đầu hôn một cái, Dịch Nam Phong ngẩng đầu, một tay ôm lấy thắt lưng cô, những quan khách dự tiệc hôm nay ngày thường đều có quan hệ tốt, trong giáo đường nhỏ ở ngoại ô, bố trí thực ấm áp, nơi nơi đều là màu đỏ màu hồng nhạt của bong bóng, một vài bông hoa nhỏ trắng xinh điểm chút lãng mạn và nghịch ngợm.

Mỗi người trên mặt đều mang theo nụ cười thật tươi, Giản Chính cười đến không thể khép miệng lại được, mặc kệ như thế nào, cháu gái gả cho Dịch Nam Phong ông hoàn toàn yên tâm, một đường nhìn hai người, mọi cử động của Dịch Nam Phong ông đều thu vào trong tầm mắt, trước mắt trong bụng Lân Nhi còn có chắt của ông, trên đời này còn điều gì hạnh phúc và mãn nguyện như vậy nữa?

Đoàn người náo nhiệt chờ đợi cướp hoa từ cô dâu, cũng không ai quản bó hoa rốt cuộc rơi vào tay ai, Dịch Nam Phong dẫn Lân Nhi đi, bước hai bước liền cúi xuống ôm lấy cô, trong lòng cảm giác thỏa mãn lan tràn. Rốt cục làm xong nghi thức như thế, người chủ trì nói ra lời thoại kinh điển, khi Dịch Nam Phong nói đồng ý, ba chữ đó thực sự là từ chỗ sâu nhất vọng lại, giống như nhiều năm chờ đợi chỉ vì để nói ra ba chữ kia, nay rốt cục trước mặt nhiều người như vậy, anh cũng đã được nói ra.

Dẫn Lân Nhi ra xe hoa, mọi người cũng lên xe chuyển qua nơi đãi tiệc rượu, đó là Quốc Yến, nơi đó là nơi tiếp đãi các vị nguyên thủ nước ngoài.

Cháu gái Giản gia của thủ đô cưới chồng, Dịch gia cưới con dâu, không biết nhân tình đột nhiên ở đâu nghe được tin tức này, nếu là người có chút họ hàng thân thích với hai gia tộc, đều muốn đến để được nhìn thấy hôn nhân của gia đình quyền quý, kết quả nhận được thiệp mời, chú rể và cô dâu một người họ Dịch một người họ Giản, đây thật sự đúng là đại hỷ sự.

Mỗi người đều mong chờ có thể nhìn thấy được một đám cưới quyền quý, nhưng cũng không phải ai cũng có tư cách đến. Hạn chế khách mời, trên đường có xe mở đường, mọi người đều đứng một chỗ để được xem cảnh tượng rước dâu hoành tráng.

“Ba, con mời ba uống trà” Lân Nhi còn chưa kịp quỳ xuống thì Dịch Hàn Sơn đã tiến lên đỡ cô, nhận ly trà uống một ngụm, dựa theo phong tục người Bắc Kinh là phải phát bao lì xì, hồng bao bên trong là tiền, cô đưa tay nhận lấy, nhìn Dịch Nam Phong một cái, hai người đều nở nụ cười. Đồng dạng, mang trà lên mời mẹ chồng, mẹ chồng không đợi cô mời liền đoạt lấy ly trà uống can, đưa hồng bao ra rồi còn liên tục nói dâu hiền dâu thảo, miệng Lân Nhi nở nụ cười.

Tiệc cưới chính thức sẽ bắt đầu, nhưng mời trà nhất định phải có, Dịch Nam Phong cũng đã kính trà xong, Lân Nhi cũng thế, mọi người Dịch gia hiển nhiên là rất hài lòng với cô con dâu này.

Nhiều người như vậy, có người thuần túy là đi ăn cưới, đương nhiên cũng có nhiều người ngày thường có quan hệ tốt chưa bao giờ nhìn thấy quan lớn. Trước mắt, nhìn thấy chú rể ánh mắt cực kỳ yêu thương cô dâu, mọi người đều ước ao.

MC theo lệ thường đi lên nói, mời Dịch Hàn Sơn nói, khi ông phát biểu xong, mọi người bắt đầu vào tiệc rượu.

“A, chân thật mỏi” Trong phòng nghỉ, Giản Lân Nhi vén váy lên xoa bóp đôi chân tê rần.

Đã bốn tháng rồi, Dịch Nam Phong sợ thân thể Lân Nhi không thoải mái, định dời tiệc rượu lại, nhưng sợ bụng cô càng to thì sẽ khó mà đi lại được, cho nên anh cố gắng làm tiệc đơn giản nhất, thế nhưng từ sáng đến giờ đi đi lại lại, khó trách cô không mỏi không được.

Cả người mặc âu phục ngồi phía dưới, anh ôm cô ngồi lên sô pha, đặt lên đùi mình, sau đó chủ động cởi giày vải cho cô. Sợ cô mang giày cao gót không thoải mái, anh đã