
hong lại nói.
Giai Giai thở ra một hơi, trợn mắt há hốc mồm nhìn Cao Phong.
Nhân lúc cô trợn mắt há hốc mồm, đôi môi Cao Phong đột nhiên rơi xuống, ngậm chặt môi Giai Giai.
Giai Giai hoàn toàn ngây ngẩn cả người, môi bị ngậm chặt, vừa mới bắt đầu cô còn không biết phải làm sao, động tác kế tiếp, bàn tay cô cũng đưa lên rồi, “bốp” quăng vào tai cho anh một bạt.
Nhưng Cao Phong cũng không vì thế mà muông môi cô ra, môi anh vẫn để trên môi cô, nhẹ giọng nói: “Hành động này, sau lần trước đó, anh đã muốn làm từ lâu rồi. Giai Giai, anh thích em, em biết không?” Nói xong, anh kéo cánh tay cô đến trước ngực mình, để cô cảm nhận nhịp tim đập như sấm của mình.
Thoáng cái, nước mắt của Giai Giai đã tuôn ra, cô nói nghẹn ngào: “Nhưng anh cũng đã có bạn gái rồi, tại sao còn muốn đi xem mặt, tại sao?” Nghĩ đến lúc trên đường cái, nhìn thấy cô gái kia đi bên cạnh anh, lòng cô liền thắt chặt.
“Anh có bạn gái khi nào hả?” Cao Phong mở to hai mắt nhìn cô, thật muốn gõ cho tỉnh cái đầu nhỏ này.
“Tôi đều thấy được rồi, anh còn không thừa nhận?”
“Thấy khi nào?”
“Hôm kia…” Lời cô còn chưa dứt, môi đã bị Cao Phong đoạt lấy, lúc này cô không vung cho anh một bạt tai nữa, chỉ giãy giụa.
“Đó là bạn đồng môn của anh.” Cao Phong vừa giải thích, vừa hôn càng thêm sâu.
Giai Giai vừa muốn nghênh đón vừa muốn cự tuyệt, nhưng anh ôm cơ thể cô rất chặt, thật sự rất kỹ, cánh tay nắm siết thật chặt, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ tinh thần của cô đã rối loạn
“Anh thích em, thích em…” Cao Phong thổ lộ từng tiếng từng tiếng một, tâm trí Giai Giai đã rối loạn, nhiều hành động giãy giụa đã biến thành một chút âm thanh chống cự cũng không có.
Từ Nhan và Lưu Vũ nhẹ nhàng men theo hành lang toi let, đang định nghe lén, lại bị động tác này của Cao Phong làm cho sợ ngây người. Lưu Vũ sững người, sau đó thét to: “Cao Phong, cậu đang làm gì vậy?”
Cao Phong và Giai Giai môi kề môi, vào giây phút này tách ra như tia chớp, hoảng hốt, lúng túng nhìn Lưu Vũ và Từ Nhan.
Chương 39
Lưu Vũ thấy em gái mình bị doanh trưởng Cao hôn môi thì tức không chịu nổi. Cái tên tiểu tử thối này lại dám khi dễ em gái của mình như vậy, thế này còn ra gì nữa hả. Trong mắt anh, Giai Giai là một cô bé đơn thuần không có tâm cơ, bị lừa cũng không biết, cho nên khi thấy Cao Phong hôn môi Giai Giai như vậy, cả người anh liền bốc hỏa. Bây giờ Giai Giai đã đến thành phố N, anh thân là anh trai phải có nghĩa vụ trông nom tốt cho em gái mình, không thể để cho cô chịu bất kỳ chút tổn thương nào.
Với suy nghĩ như vậy, làm anh không thể khống chế được nắm đấm của mình. Anh vọt tới, quả đấm đã nằm trên mặt Cao Phong. Quả đấm của anh vừa nhanh vừa mạnh, Cao Phong không ngờ anh sẽ ra tay, cho nên cũng không né tránh. Quả đấm rơi vào mặt anh, lực ra rất mạnh khiến Cao Phong chảy cả máu.
Một đấm này của Lưu Vũ làm cho tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Từ Nhan khôi phục tinh thần đầu tiên. Cô làm thế nào cũng không thể ngờ được, người chồng bình thường luôn dịu dàng như vậy, lại ra tay đánh doanh trưởng Cao. Sau khi phản ứng kịp, cô kéo anh lại, ngăn cản quả đấm thứ hai đưa tới của anh. Cô hỏi: “A Vũ, anh định làm gì?”
“Tên tiểu tử thúi này hơi quá đáng rồi.” Anh vừa nghĩ đến đứa em gái đơn thuần của mình bị Cao Phong lừa gạt, trong lòng không thể nhịn nổi cục tức này.
Cao Phong bị Lưu Vũ đánh lùi về phía sau, cũng không đánh trả lại, điều này không đúng lắm. Phải biết rằng, Cao Phong chính là doanh trưởng của đơn vị kiểu mẫu, tuy bản lĩnh của anh không thể nói là đứng đầu toàn quân, nhưng cũng là hạng nhất hạng nhì. Nếu như anh thật sự muốn tránh, thì hoàn toàn có thể tránh được, thế nhưng anh lại không tránh. Còn tại sao anh không tránh, có lẽ chỉ có trong lòng anh mới hiểu rõ nhất, hơn nữa Lưu Vũ cũng đoán được.
Cậu ta muốn có được sự thương hại Giai Giai! Lưu Vũ xì một tiếng khinh thường, trong lòng càng thêm khó chịu.
Giai Giai không ngờ anh trai mình sẽ động thủ thật. Cô thấy Cao Phong bị đấm một cái, mặt đã sưng lên, đau lòng không nguôi. Cô trừng Lưu Vũ một cái: “Anh, sao anh lại đánh người?” Lại nghiêng người hỏi Cao Phong: “Anh có sao không?” Cô đau lòng sờ mặt anh, nước mắt cũng sắp chảy ra rồi.
“Không sao cả, chỉ là vết thương ngoài da.” Cao Phong cười cười nhìn cô, nhưng khuôn mặt bị đánh đã sưng lên, nên nụ cười rất khó coi, mà ở trong mắt của Giai Giai, sự thương tiếc đã lên tới cực điểm.
“Giai Giai, em tránh ra.” Lúc này Lưu Vũ đã thoát khỏi sự khống chế của Từ Nhan, vung nắm tay, mắt thấy lại muốn đánh tới.
“Anh, anh định làm gì hả? Anh không được đánh anh ấy.” Lần này không biết Giai Giai lấy dũng khí ở đâu, lại dũng cảm ra đứng chắn trước mặt Cao Phong.
“Tránh ra.” Lưu Vũ quát lên.
Giai Giai cắn cắn môi, mắt đã chực khóc, cô gào lên: “Em không tránh. Nếu em tránh ra anh sẽ đánh anh ấy. Anh, anh không thể trách anh ấy.”
Lúc này, cô nhất định phải bảo vệ người yêu của mình. Anh trai sẽ không đánh cô, dù sao cô cũng không thể để cho anh lại ra tay đánh người được.
“Em tránh ra.” Lưu Vũ trầm mặt xuống quát.
“Anh, không phải anh muốn em v