
ánh mắt cháy đen thui
– Vũ Vương Khang – Tuyết nói và cũng chĩa ánh mắt lạnh lùng về nơi ấy và ánh mắt ấy chuyển 1 mạch sang người vừa đi qua cánh cửa chính của quán bar. Một chàng trai cao ráo, gương mặt lạnh với 1 vết sẹo ko hề nhỏ, anh luôn giữ lại vết sẹo ấy để so sánh với vết sẹo anh muốn gây ra cho kẻ thù, vết sẹo kinh khủng đi cùng anh theo năm tháng, dù căm ghét vết sẹo ấy nhường nào nhưng anh vẫn chưa muốn phẫu thuật lại nó…và đó chính là Thiên Kỳ
– Cuối cùng cũng lộ diện rồi – Tuyết cười nửa miệng
– Tối nay chén luôn đi – Nam cũng nhìn vào hai con người đó
– Tối nay sao? Chắc ko được, tối nay là kỉ niệm 10 năm của cái bar này mà, chén luôn hôm nay thì đồng nghĩa với phá luôn cái bar này, tội. – Tuyết nhếch mép. Cô có nghĩ đến cái bar này hỏng hóc hoặc tan nát ra sao đâu, chẳng qua hôm nay cô ko muốn ra tay nhiều
– Ya…- Tuyết chống tay xuống bàn và kêu lên, 1 tay ôm bụng, mặt hơi biến sắc nhưng ngay sau đó cô lấy lại vẻ mặt lạnh lùng như thường ngay
– Sao..sao vậy? Lại đau nữa sao? – Nam lo lắng đỡ tay cô
– Ko sao đâu, vài tuần nữa mới lành hẳn
– Vậy thôi, để lúc nào hẳn thì quyết 1 trận cũng được chứ đang đánh mà lại thế này thì chết chắc
– Ừ…
Tình hình sau ca phẫu thuật ghép tuỷ của Tuyết vẫn còn để lại chút biến chứng vì nhóm máu của cô khá khác biệt, hầu như ko có tuỷ phù hợp nên cứ mỗi lần làm việc hoặc bay nhảy quá sức thì cô vẫn thường đau và tức ngực.
– Khánh Anh đi lâu vậy? – Tuyết nhìn đồng hồ trên màn hình điện thoại. Bây giờ là 12h tròn và cũng là khoảnh khắc thăng hoa nhất của những vũ công trên sàn và những tay DJ chuyên nghiệp đến từ mọi quốc gia khác.
– Đây rồi – K.Anh đã đứng trước mặt hai người từ lúc nào. Chắc tại ánh đèn mập mờ quá lên 2 người kia ko nhận ra kịp
– Đi đâu vậy? – Nam và Tuyết đồng thanh ( ăn ý nhau thế cơ mà )
– Giải quyết 1 số việc thôi – K.Anh ngồi xuống. gác 1 chân lên thành ghế và 1 chân duỗi thẳng có vẻ mệt mỏi
– Sao ko giao cho bọn trong tổ chức ý – Nam kêu
– Nó quan trọng – K.A trả lời
– Quan trọng? Chuyện j vậy? – tuyết
– Thái Vương Liên, bà ta cho chuyển 3 lô vũ khí hạng cao cấp đến Việt Nam, mai là đến nơi – K.Anh vào thẳng vấn đề
– Thái Vương Liên, cái tên này nghe quen quen – Nam hơi ngỡ ngàng
– Phải mẹ của tên Vương Khang đó ko? – Tuyết chêm vào
– Ừ – K.Anh gật đầu – số lượng vũ khí lần này khá lớn, họ sắp công bố khiêu chiến thẳng với tổ chức Hắc Long và Thiên Long rồi – Anh nói tiếp
– Coi bộ lần này mất ngủ mấy ngày rồi – Nam thở hắt, ko phải anh lo lắng hay sợ sệt j cả mà anh đang thấy sung sức
– Lần này lại phải ra trận rồi – Tuyết cười nhẹ
– Ra trận j, vẫn chưa khoẻ hẳn cơ mà, ở nhà đi, việc này để đàn ông lo – Nam mắng yêu
– Đàn ông? hơ…ý anh là đàn bà ko có khả năng vào mấy việc này sao? – Tuyết véo tay Nam làm anh đau đến méo mặt
– Đâu…đâu có, ý anh là em đang chưa khoẻ ấy – Nam dùng sức mình dứt tay Tuyết ra khỏi tay mình vì cô cấu đau quá
– Nói tóm lại lần này phải cẩn thận hơn tuyệt đối đừng để chúng có cơ hội đạp đổ HL và TL – K.Anh cắt quãng 2 người kia định cãi nhau
– Ừ, cũng phải chuẩn bị đi chứ ! – Tuyết
– Có nên nói với Minh và Hoàng về vụ này ko? – Nam hỏi
– Chắc ko – K.Anh
– Nhưng tao thấy thằng Minh nó rành mấy việc vũ khí này lắm mà, thằng Hoàng thì thông thạo tiếng Italy mà đàn em của bà ta hầu như toàn người Italy, nhỡ may họ nói j thằng Hoàng có thể hiểu được – Nam nói mà 2 mắt có j đó gian gian
– CŨng đúng đấy, cho 2 người họ biết đi nhưng mà….- Tuyết ngưng lại
– Mà sao? – K.Anh hỏi
– Lần này sẽ rất nguy hiểm, nếu Minh mà xảy ra chuyện j thì Đường Vy….- Tuyết im lặng
– Hay thôi vậy. – Nam
– Tính sau – Khánh Anh
– Mà lần này mày nên để ý mấy thứ ” trang sức ” bọ cạp của mày vào đấy, mất là ko xong đâu, nhất là nhẫn đó – Nam dặn
– Rồi – K.Anh hơi nhíu mày
– Ừ, giờ chơi 1 lúc rồi về đi – Tuyết đứng lên rồi bắt đầu đi về phía đông người.
………
Nói là chơi 1 lúc nhưng mãi đến hơn 4h sáng cả 3 mới đặt chân về đến nhà.
CHAP 52: VẠCH TRẦN
Vạch trần
Trường Light, ngôi trường náo nhiệt như mọi ngày. Nơi đây quá quen thuộc với tất cả học sinh của trường. Nơi trải qua biết bao kỉ niệm buồn vui và hơn hết đây là 1 ngôi trường ko phải ai thích là được vào học, nó là niềm ao ước của rất nhiều người.
Thiên Anh cùng Vy bước vào lớp. Hôm nay tiết đầu sẽ là tiết của cô giáo chủ nhiệm nên cô đã đến ngay từ giờ truy bài. Mục đích là để nói đến chuyện quyển giáo án hôm qua.
…
Tối hôm qua. Chính xác hơn là 9h p.m
– Bác ạ, trường mình có gắn thiết bị camera trong trường học ko? – Yun hỏi người bác mà là hiệu trưởng trường Light
– Trường mình sao? Có đấy cháu, sao ko? – ông trả lời
– À dạ ko sao đâu? Thôi bác ngủ đi, cháu xin phép cúp máy
Song, Yun cúp máy, gương mặt hiện lên 1 lỗi lo, đây là thể diện của cô và của cả Hữu Tuệ nữa, chuyện này mà bị phơi bày chắc…haizz
Yun gọi cho Hữu Tuệ để báo tin, lúc bấy giờ Hữu Tuệ đang nghe lén đt của V.Khang tại vụ mẹ nhỏ và anh nhỏ có chuyện j đó mà nhỏ chưa biết chính xác lên nhỏ cứ thấp thỏm lên xuống, vì tiếng chuông đt khá to lên V.Khang đã phát hi