
ụ cười ko có j là bỡn cợt hay chêu đùa nhưng ông cười như vậy dễ khiến người khác hiểu rằng ông đang coi thường 2 nhân vật kia
– Đúng vậy? – Nam và Tuyết đồng thanh
– Còn 1 người nữa? À….Kevin…cậu ta đâu rồi ? – ông nhắc đến cái tên này làm khối người rụng rời chân tay
– Cậu ấy có chút việc, vừa vào xong lại ra ngoài luôn – Tuyết lên tiếng, giọng nói ko cảm xúc, ông chỉ mỉm cười gật đầu
– Cha…cha quen con nhỏ này sao? – Nhỏ ve vãn Nam vừa rồi bị Tuyết đánh giờ chạy đến bên cạnh người đàn ông lớn tuổi kia nói như mếu
– Đúng vậy? Vài năm về trước Tử Tuyết là hậu duệ của ta – ông nói rồi cười tự hào, chính ông cũng ko thể tự hào hơn khi năm xưa Tử Tuyết lại là hậu duệ bảo vệ ông, đến giờ ông vẫn có chút tiếc nuối khi để Tử Tuyết làm người ” tự do “. Ko phải ông muốn bắt ép j Tuyết nhưng để mất 1 nhân tài , 1 hậu duệ như Tuyết chẳng phải quá tiếc sao?
– Hậu duệ của cha? – nhỏ nói có j đó mừng mừng và nhỏ đâu biết bây giờ cha nhỏ còn phải nể Tử Tuyết nữa là , nhỏ nói tiếp – Thế thì cha phải xử cô ta rồi, nhỏ vừa đánh oan con gái của cha nè !
– Đánh? Bao giờ – ông nói có chút ngạc nhiên và hơi nghiêng đầu nhìn Tuyết
– Vừa xong, nhỏ đó còn làm mất hình tượng của con – nhỏ đó mách nẻo, gương mặt sáng đến rực rỡ vì ngỡ là sẽ trả thù được Tuyết
– Hình tượng? Ồ, khá hay cho câu nói này, hình tượng của cô là cách ăn mặc hở hang, giọng điệu ve vãn đàn ông đến ngọt sớt và cái cách mách nẻo như này sao? Hình tượng mới nhé ! – Tuyết khinh khỉnh
– Mày…- nhỏ đó hơi cứng họng nhưng lại nói tiếp – mày có biết cha tao là ai ko, năm xưa ông ấy là chủ nhân của mày thì phải, mày là hậu duệ của ông ấy à đâu hậu duệ khác j 1 con chó bảo vệ chủ nhỉ, thế mà giờ mày dám cắn cô chủ của mày thế à?
Nghe câu nói ấy mà mặt Tuyết tối sầm lại nhưng gương mặt vẫn lạnh lùng chỉ có điều rằng nó khác hẳn cái lạnh lùng thường ngày mà thay vào đó là cái lạnh lùng lạnh đến thấu xương và lạnh đến nỗi âm phủ còn nóng hơn. Nam định nói j đó nhưng bị ánh mắt của Tuyết cản lại
– Tôi chưa nghe rõ, cho cô nói lại ! – Tuyết nhìn nhỏ đó và liếc sang cha nhỏ, ông ta đứng im ko nói j chỉ biết rằng con của ông sắp có chuyện sảy ra vì giờ ông làm j có cái quyền quản lý Tuyết nữa chứ và cái chức bá chủ thế giời ngầm của ông cũng chỉ là quá khứ mà thôi. Nhỏ đó định kênh mặt lên nói lại thì ông mới lên tiếng
– Hải Chi, ko nói nữa
Hình như lời nói của ông ko có tác dụng, nhỏ đó vẫn tiếp tục muốn chế giễu Tuyết và luôn coi cha mình là 1 chỗ dựa vững chắc ko sợ ai hết
– Tao nói mày là 1 con chó của cha tao…- Nhỏ tên Hải Chi chưa nói xong câu tiếp theo thì bị cái tát của Tuyết làm giọng nhỏ cứng đơ, người hơi run lên và má đỏ chót in hằn rõ rệt màu máu đỏ tươi vì Tuyết đeo găng tay có cả đinh tán ở phía dưới nữa, hứng chọn cái tát này chẳng khác j bị gai xiên vào từng mớ thịt, vừa đau vừa rát
– Trời lạnh lắm đó, tôi khuyên cô về mặc thêm quần áo vào đi, nổi hết gai ốc rồi kia – Tuyết mỉm cười lạnh lẽo
– CHa…người để nhỏ đó đánh con gái mình thế sao? – Hải Chi bực bội 1 tay ôm má 1 tay víu áo cha mình, ông hơi lắc đầu và nhìn Tuyết
– Tử Tuyết, cô…- ông chưa nói dứt câu thì Hải Chi bực bội chen vào
– A, thì ra nhỏ tên là Tuyết, về con phải đặt con cún nhà mình tên vậy mới được – nhỏ khinh khỉnh vô đối và cuối cùng kết thúc câu nói đó là 1 tiếng hét oai oái đến xé lòng và tiếng rên rỉ đến khô khốc
Phải? Tuyết vừa rút con dao phía sau lưng mình ra và soẹt lên má nhỏ hai đường khá dài, có thể nói rằng khá sâu nữa. Quả này ko để lại sẹo nhỏ đó ko phải là người mà là yêu quái
Hải Chi ôm hai má vật vã khóc và cứ trách cứ cha mình ko bảo vệ con và nhìn Tuyết với ánh mắt cay nghiệt
– Mở mồm ra nói câu nữa? – Tuyết nhìn chằm chằm vào con dao dính máu rồi hơi giơ lên khiến nhỏ Chi suýt té ngửa, máu trên mặt cứ giàn giụa đến đau đớn, nhỏ ko chịu được nữa đành câm miệng và yêu cầu cha đưa đến viện ngay lập tức. Đó là cái giá phải trả cho việc xúc phạm đến Hàn Tử Tuyết
Mở đầu của buổi tối hôm nay có thể nói nhân vật chính là Hàn Tử Tuyết và nhỏ õng ẹo Hải Chi, Tuyết đã cho m.ng thấy bản chất thật sự trong con người của cô, ko muốn nói nhiều mà hành động luôn, tuyệt đối ko tha thứ cho những lời nói xỉ bám và chế nhạo. Tuyết là cô gái duy nhất khiến cái thế giới ngầm này phải hỗn loạn và khâm phục
Thế này thì các cô gái trong đây phải cách xa Nam 10 mét…à đâu trăm mét vẫn sợ bị ” đánh ghen ”
Thế là hai cha con nhà kia mất luôn 1 buổi tối ăn chơi ở cái nơi xa đoạ này vì cô con gái nóng vội và khinh thường người khác
Nam và Tuyết ngồi cạnh 1 cái bàn tròn to rộng ở phía góc khuất nhưng náo nhiệt nhất của bar, hai người thỉnh thoảng mới nói và chủ yếu quan sát mọi thứ diễn ra ở đây. Ko có j đặc biệt cả? Một buổi tối chán phèo…Tuyết nghĩ vậy.
…
Bên ngoài. Một đám khác bước vào, nhìn tên nào cũng bụi bặm đến đáng sợ đặc biệt là tên cầm đầu. Mái tóc bạch kim luôn là tâm điểm cho cái gương mặt ấy và gương mặt ấy lại rất đẹp nhưng có j đó kiêu kì và rất cáo…già. Ko ai khác đó chính là Vương Khang – thủ lĩnh của bang Mãnh Long
– Kia là…- Nam nhìn Vương Khang với