Pair of Vintage Old School Fru
Cứ lạnh lùng đi, Rồi anh sẽ mất em

Cứ lạnh lùng đi, Rồi anh sẽ mất em

Tác giả: Sunii1

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325570

Bình chọn: 8.00/10/557 lượt.

m ơn Vy, cảm ơn vì tất cả đã đối xử tốt với tớ trong suốt thời gian qua. Thật không có gì hạnh phúc hơn khi quen được các bạn. Bạn gửi lời của tớ đến mọi người rằng…tớ cảm ơn mọi người rất nhiều, tớ yêu mọi người rất nhiều và hãy giữ liên lạc với tớ nhé. Tớ sẽ không quên mọi người đâu, nhất định đấy. Nếu có khả năng tớ sẽ quay lại đây tìm các bạn…và tớ cũng mong các bạn cũng sẽ đi tìm tớ…dù chỉ trong suy nghĩ.

– Châu San – Vy ôm chầm lấy Châu San , mắt ươn ướt – Châu San đã được liệt vào danh sách bạn thân của Nguyễn Đường Vy này, nếu có cơ hội chúng ta sẽ hội ngộ nhau. Châu San lên đường bình an nhé.

Châu San cảm động, nghe Vy nói vậy cô càng không muốn rời mọi người hơn nhưng không thể làm khác được

– Cảm ơn…tớ đi đây. Tạm biêt, hẹn gặp lại – Châu San cúi đầu thay câu chào. Kéo theo vali bước vào bên trong.

Chỉ một bước chân nữa thôi, cô sẽ xa đất nước Việt Nam.

Thời gian hạnh phúc ấy trôi qua thật ngắn ngủi. Chiếc nhẫn Hoàng tặng đang phát sáng nơi ngón áp út của cô. Cô cười và hôn lên nó với một câu nói

– Anh…còn sống mà…đúng không?

Máy bay cất cánh, ngồi trên máy bay, cô không ngừng nghĩ về những điều xảy ra trong khoảng thời gian cô ở Việt Nam cùng Hoàng. Thật là hạnh phúc. Bây giờ đã phải xa mà cô còn chưa biết Hoàng còn sống hay đã chết. Cô cứ ngỡ thời gian qua chỉ là giấc mơ, thà đó là giấc mơ còn hơn sự thật. Nhưng…chiếc nhẫn trên tay cứ phát sáng và bảo cô rằng đó không phải giấc mơ

……….

Ba năm sau.

Hoàng thật sự đã ra đi.

Cảm ơn ông trời vì ngày định mệnh ấy không cướp Khánh Anh rời xa khỏi thế giới này.

Ba năm rồi, Khánh Anh vẫn thế, vẫn cao ngạo và đẹp trai. Điều đáng nói hơn bây giờ anh chỉ là người bình thường, anh là Khánh Anh chứ không còn là Kevin trong thế giới ngầm nữa. Cả Tuyết và Nam cũng đã tách ra khỏi cái gọi là giang hồ để có một cuộc sống yên bình của tuổi trẻ, không dây dưa đến máu…

Những món đồ liên quan đến tổ chức, vòng cổ, nhẫn…vòng tay bọ cạp đều được Khánh Anh cất đi cẩn thân vào một chiếc hộp sắt và chôn dưới lòng đất. Hi vọng không phải sử dụng đến chúng lần nào nữa, hãy để chúng ngủ quên trong kí ức.

Vy và Minh đã kết hôn trước sự chứng kiến của cha mẹ hai bên, bạn bè và đặc biệt là chúa. Giờ họ đang thật hạnh phúc, dù đã kết hôn và đã có một con gái hai tuổi nhưng tính trẻ con của hai người ngày nào vẫn chưa giảm đi một phần, thậm chí còn tăng lên.

Không chỉ hai người họ đã kết hôn mà cặp đôi Nam và Tuyết cũng đã kết hôn và cũng có con trai hai tuổi. Những chiếc nhẫn cưới lấp lánh trên tay chứng minh cho tình yêu bất diệt của họ.

Sau khi kết hôn, Nam và Tuyết, Minh và Vy chuyển ra sống riêng. Vì đã lập gia đình rồi không thể ở mãi biệt thự của Khánh Anh được.

Căn biệt thự của Khánh Anh đã trở nên yên tĩnh hơn mỗi ngày vì không còn tiếng cãi nhau chí chóe của mấy người kia. Nhưng “ngựa quen đường cũ” hôm nào mấy người này cũng đến phá đám nhà Khánh Anh

Mỗi lần họ đến Khánh Anh chỉ muốn phang cái gậy và đuổi tất cả về thôi.

– Này, song Anh chúng mày không cưới đi, để đến bao giờ con của con tao ra đời thì chúng mày mới cưới à? – Minh lên tiếng

– Thiên Anh không chịu cầu hôn tao – Khánh Anh nói tỉnh bơ

– Nghĩ sao mày? Mày không cầu hôn Thiên Em lại bắt Thiên Em cầu hôn mày, thế thì mày cô đơn suốt đời đi con – Nam

– Bây giờ mốt nữ cầu hôn nam rồi – Thiên Anh cười, lườm Khánh Anh

– Thiên Anh ngại cưới – Khánh Anh bĩu môi nhìn Thiên Anh

– Sao vậy? – Đồng thanh

– Cưới khổ lắm…huhu – Thiên Anh khóc như trẻ con

– Công nhận khổ thật – Vy lẩm bẩm liền ăn ngay cú đấm của Minh

– Khổ ở đâu? – Minh lườm

– Đấy, vừa đánh đấy – Vy lườm lại không kém

– Đùa thôi mờ – Minh làm mặt cún con cực đáng yêu. Nhìn vậy thôi mà đã làm bố rồi đấy. Vy không chịu cười được liền phá lên cười

– Nhìn này – Khánh Anh tiến lại phía tủ cạnh tivi, lấy một sấp thiệp mời ra đưa cho mọi người xem

– Oa, đẹp thế? Sao lần bọn tao cưới không tìm mua được cái đẹp như vậy nhỉ? – Tuyết nói

– Đơn giản vì tự tao thiết kế mà – Khánh Anh nói với giọng tràn đầy tự tin.

– Á, mày được, chả chia sẻ cho anh em gì cả – Nam hùa vào nói

Phải công nhận thiệp rất đẹp, thiệp chủ yếu là màu đỏ của hạnh phúc

Khánh Anh tiến lại gần tủ, lấy thêm ra rất rất nhiều thiệp và tung cho mọi người và nói

– Nhiệm vụ của chúng mày là phát hết số thiệp này cho tao

– Sao lại là bọn tao ? – Cả lũ đồng thanh

– Sao không phải bọn mày? – Khánh Anh lườm, nói với giọng đe dọa

– Được thôi – Cả lũ chấp nhận số phận, sau bao năm vẫn bị Khánh Anh bắt nạt.

Lễ cưới sẽ được tổ chức vào tuần sau.

….

Cuối cùng cũng đã đến ngày trọng đại trong cuộc đời của cặp đôi song Anh. Dù được Tuyết và Vy trấn an tinh thần rất nhiều nhưng Thiên Anh vẫn thấy hồi hộp và lo lắng.

Hoàn thành công đoạn make-up. Thiên Anh thấy tự tin hẳn lên vì gương mặt mình “đẹp” lên rất nhiều. Bộ váy cô dâu do chính cô tự chọn cũng làm cô rất thoải mái. Chiếc váy để lộ hai vai trắng ngần không tì vết và vòng eo thon thả. Cô cũng phải công nhận rằng…đời người con gái đẹp nhất lúc làm cô dâu. Trông cô rất đẹp và lung linh.

– Con gái? Đã xong chưa? – Ông