XtGem Forum catalog
Công chúa siêu quậy và ác ma học đường

Công chúa siêu quậy và ác ma học đường

Tác giả: Thienthantinhyeu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321945

Bình chọn: 8.00/10/194 lượt.

iết vũ biết cô đang khóc :

-Nếu một ngày… A cảm thấy chán e…



Hãy ôm e vào lòng thật chặt…



Cảm nhận những giọt nước mắt đang làm

ướt vai a…



Tìm về cảm xúc ngày nào…đừng vội buông

tay a nhé…



Bởi vì cảm xúc của a chỉ nhất thời…



Còn tổn thương trong e sẽ làmãi mãi.

Ký ức

Vì em không thể quên được anh

triết vũ im lặng một lúc sau tử hàn ngả vào lòng anh :

-tử hàn tử hàn cô ngủ rồi à

-triết vũ cô bạn của cậu sao thế

-ờ ngủ rồi

-giờ sao đây

-các cậu cứ tiếp tục đi tớ đưa cô ta về cái đã

-ơ à ừ cậu cứ đưa cô ấy về đi

triết vũ bế thóc cô đi :

-chậc cô nặng gớm

triết vũ nhìn tử hàn anh bỗng thầy nhói trong tim :

-tử hàn tôi xin em đấy đừng để tôi lay động vì em thêm một lần nào nữa như thế là quá đủ rồi chỉ 2 tuần nữa thôi tôi và em sẽ ko còn gì nữa tôi cầu xin em đấy có được không đừng làm tôi lay động thêm bất cứ giây phút nào nữa

triết vũ cuối xuống và hôn lên môi cô thật nhẹ :

-tạm biệt em nguyệt tử hàn

tử hàn tỉnh dậy thì đã thầy mình đang ở nhà trời đổ mưa to tử hàn bước đến gần cửa sổ nhìn những giọt mưa lạnh lùng không ngừng rơi cô đưa tay ra hứng những giọt mưa đó và ở một nơi gần mà xa một chàng trai cũng như cô đưa tay ra ngoài cửa sổ :

-tôi yêu em nguyệt tử hàn

-tôi yêu anh lâm triết vũ

Mưa ơi xin mưa hãy rơi đi để những giọt nước mắt của tôi hoà vào màn đêm lạnh lẽo kia để tim tôi được gội rửa và để tôi cứ thể quên đi người đã gây cho tôi biết bao đau khổ người đã làm tôi khóc người đã làm tôi cười làm thay đổi cả cuộc đời tôi

hôm sau mạnh khương đến nhà tử hàn :

– ờ cho hỏi tiểu thư nguyệt tử hàn đau rồi ạ

-ơ cậu là..

-tôi là mạnh khương tại tôi nghe hôm nay cô ấy không đi học

-ơ dạ tiể thư bị bệnh

-sao cơ sao lại bệnh mạnh khương lộ rõ vẻ lo lắng :

-dạ tôi cũng không biết chỉ biết là hôm qua đi đâu về chẳng biết chuyện gì xảy ra tiểu thư chúng tôi dầm mưa suốt đêm rồi đổ bệnh

mạnh khương bước nhẹ vào phòng tử hàn cô vẫn còn ngủ anh ngồi xuống bên cạnh :

-tử hàn sao cô lại ra nông nổi này chứ

mạnh khương nắm chặt tay cô :

-cô làm như thế tôi sẽ đau lắm em biết không

anh thở dài định bước ra ngoài thì tử hàn nắm lầy tay anh lại :

-tôi xin anh đừng đi có được không

mạnh khương nhìn cô ngủ mà còn nói mớ nhưng tại sao lại phải khóc chứ :

-được rồi không sao đâu tôi sẽ ở bên em mà không sao

-triết vũ tôi xin anh đừng đi có được không

không gian bỗng trùng xuống mạnh khương đẩy tay cô ra :

-lại là triết vũ tại sao trong lòng em chỉ có triết vũ chứ em xem tôi là gì thế hả

mạnh khương đau khổ hét lên tử hàn không có động tĩnh mạnh khương ngồi phịch xuống nền để tay lên trán :

-tử hàn em là đồ độc ác tôi ghét em nghe em bệnh tôi đã lo lắng đến thế này chỉ để nghe em gọi tên triết vũ thôi sao

-ơ cậu mạnh khương cậu chỉ vừa đến thôi mà

-uhm tôi về đây

-ơ vâng

mạnh khương trở về nhà anh dựa vào tường cười buồn :

-cuối cùng tôi cũng không thể nào có được em

-ha ha ha ý tôi nói là anh giống con ếch á

-mang cá sấu lên bờ không mang lên thì làm sao mà bắt được

-con nhỏ kia cô có biết tôi là ai không hả

-biết

-thế còn không mau xin lỗi

-ồ xin lỗi xin lỗi vì đã không chọi anh mạnh hơn nữa

-cô….

-bớ người ta hắn ta dê xồm tôi

-nguyệt tử hàn cô làm cái quái gì vậy

– làm toán chứ gì

cái gì thế này

-mẹ mua cho em 30 quả táo và lê trong đó em em ăn hết 2 phần 3 số quả đó số quả còn lại lại tiếp tục chia đều cho 5 người hỏi em ăn được bao nhiêu quả táo'>

-MẸ TÔI KHÔNG BAO GIỜ MUA TÁO HAY LÊ ĐÓ KHÔNG PHẢI MẸ TÔI

-cô làm cái quái gì thế hả đây là giả sử thôi mà

-xì thế thì đổi qua ki wi đi

-ok ok thế cô trả lời đi

-tôi sẽ ăn được hết 30 quả ki wi đó

-cô điên à

-chưa chắc chưa chắc

-cái gì nữa

-trong nhà này ai dám giành ăn với tôi hả không có chia ai hết tất cả là của tôi ha ha ha

Công chúa siêu quậy và ác ma học đường – chương 14

mạnh khương ánh mắt xa xăm :

-khoảng thời gian tôi bên em là những ngày vui nhất trong đời tôi và cũng là những ngày em làm trái tim tôi tan nát em có biết không nguyệt tử hàn

tử hàn tỉnh dậy đầu cô vẫn còn nhức như búa bổ nhìn lên trên tường tử hàn cười lạnh :

-hai ngày nữa thôi sao .

cánh cửa bật mở dì Thanh bước vào :

-tiểu thư tỉnh rồi ạ mới nảy cậu khương đến tìm tiểu thư rồi về liền

-mạnh khương đến à

tử hàn thở dài :

-biết rồi bà đi nấu cho tôi 2 tô cháo đi

-ơ tiểu thư có khách ạ

-không ta ăn

-dạ

dì thanh ra ngoài lẩm bẩm :

-bệnh mà còn ăn dữ tiểu thư có khác

TIỆM ÁO CƯỚI

-triết vũ anh thấy cái áo này sao đẹp chứ

-ừ

triết vũ trả lời mà mắt vẫn còn nhìn vào cuốn sách. Nhã kỳ khó chịu :

-này anh đi lựa đồ với em hay đi đọc sách vậy

triết vũ nhìn cô :

-anh xin lỗi

-ờ không sao lựa xong mình đi ăn kem nha

-anh co việc bận em đi mình ơn đi

-đi mà chỉ 5 phút thôi mà

-thôi dc chỉ 5 phút thôi đấy

-uhm

đứng trên lan canb của bờ hồ nhã kỳ hỏi :

-anh không thích em phải ko

-…

-không sao vì em sẽ làm anh thích em đấy

-…

-em biết anh có chút để ý con quỷ cái tử hàn

-….

-anh biết vì sao tử hàn sợ bóng tối không

triết vuc nhìn nhã kỳ cô nói :

lúc tụi em còn rất nhỏ em và nhỏ chơi