XtGem Forum catalog
Con Dâu Nhà Giàu

Con Dâu Nhà Giàu

Tác giả: Thập Tam Xuân

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327673

Bình chọn: 9.00/10/767 lượt.


Cô ta rất có kinh nghiệm, bất kể Hi Thành có giận thế nào, chỉ cầntrưng ra bộ mặt này thì sẽ chẳng sao nữa. Tống phu nhân nhìn cô ta nhưvậy thì sự chán ghét lộ rõ. Mà Bạch Tư Mẫn thì nhìn cô ta đầy vẻ khinhthường.

Chu Thiến ngồi bên giường Thế Duy, lẳng lặng nhìn bọn họ.

Triệu Hi Thành nhìn thấy vẻ mặt của cô ta thì quả thật có chút mềmlòng nhưng nhớ lại khi nãy Thế Duy khóc lóc thảm thiết như vậy thì sựmềm lòng đó biến mất không còn giấu vết

Thế Duy cần một người mẹ thực lòng quan tâm, yêu thương chứ khôngphải là một người mẹ bề ngoài tương tự nhưng chẳng coi nó ra gì. Khôngthể cứ tiếp tục thế này, chuyện này anh đã kéo dài quá lâu rồi, đã đếnlúc nên chấm dứt.

Triệu Hi Thành nhìn quanh, Tống phu nhân và Bạch Tư Mẫn đều tò mò nhìn chuyện phát triển còn Chu Thiến chỉ mở to mắt nhìn anh

Nơi này không phải là chỗ để nói chuyện, bất kể thế nào, quả thậtmình đã cho cô ta quá nhiều hi vọng. Chuyện này anh có trách nhiệm lớn,lúc cuối cùng này anh cũng không muốn để cô bị quá khó xử.

Triệu Hi Thành nắm chặt cổ tay Tống Thiệu Vân, lôi cô ra khỏi phòng bệnh:

– Em đi theo anh!

Tống phu nhân vươn cổ nhìn theo, mãi đến khi không còn thấy bóng dáng bọn họ thì mới quay đầu. Bà phân nộ hỏi con dâu:

– Hi Thành làm sao thế?

Bạch Tư Mẫn lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Chu Thiến cũng nhìn ra cửa phòng nghĩ thầm: Rốt cuộc Hi Thành muốnlàm gì đây? Qua chuyện lần này anh hẳn là nên phát hiện Thiệu Vân thựcsự không thích hợp làm mẹ của Thế Duy chứ?

Triệu Hi Thành kéo Tống Thiệu Vân đến một vườn hoa nhỏ trong bệnhviện. Đến chỗ vắng anh mới buông tay cô ta ra. Tống Thiệu Vân xoa xoa cổ tay mình rồi sẵng giọng:

– Hi Thành, anh làm đau tay em

Hai mắt lại cảnh giác nhìn anh. Vẻ trịnh trọng của Hi Thành khiến côcó dự cảm không hay. Cô ta ngập ngừng, còn muốn giải thích chuyện vừarồi:

– Hi Thành, khi nãy em…

Còn chưa nói xong, Triệu Hi Thành đã quyết đoán ngắt lời cô ta, sau đó nói một câu khiến cô ta ngây ngẩn người.

– Thiệu Vân, chúng ta chấm dứt đi

Đôi mắt đen của anh lạnh nhạt nhìn cô:

– Thiệu Vân, chúng ta không hợp…

Trong phút chốc, mặt Tống Thiệu Vân tái mét, đôi mắt như ngọc kinh hoảng:

– Vì sao, Hi Thành, sao anh đột nhiên lại nói lời chia tay!Là vì em có ý tốt mua gấu mới cho Thế Duy sao? Hi Thành, đây chẳng phảilà chuyện quá nhỏ để mà chia tay!

Cô ta hoảng sợ đến độ lắp bắp:

– Em… em sẽ xin lỗi Thế Duy, về sau em sẽ… sẽ không động vào đồ của nó nữa. Em… em đi đây

Nói xong vội vã quay đi

Triệu Hi Thành giữ chặt cô ta từ phía sau rồi kéo cô ta quay lại đối mặt với mình, lạnh lùng nói:

– Thiệu Vân, có một số điều anh vốn không định nói nhưng nghĩ em hiểu nhưng giờ xem ra, không nói rõ thì em sẽ không biết. Thực sự em tốt với Thế Duy sao? Xuất phát điểm của em là từ cái gì? Em khinh anhkhông hiểu sao? Thiệu Vân, cho tới giờ em chưa từng thực lòng quan tâmđến Thế Duy. Nếu em thực sự quan tâm đến nó thì sẽ không thể không biếtcon gấu đó quan trọng với nó đến mức nào. Em tự cho là đúng là đi lấylòng nó chứ chẳng phải là thực lòng quan tâm. Thiệu Vân, anh cần mộtngười vợ có thể thực lòng quan tâm đến Thế Duy, đặt Thế Duy trong lòng.Giờ xem ra, em không thích hợp.

Tống Thiệu Vân vội kéo tay anh:

– Em cũng rất muốn quan tâm đến nó nhưng nó luôn không chịuthân cận với em, em có cách gì? Hi Thành, anh cho em chút thời gian được không, nhất định em có thể làm được.

Triệu Hi Thành nhẹ nhàng gỡ tay cô ta:

– Anh không muốn tiếp tục kéo dài nữa, điều này với hai chúng ta đều không phải là chuyện tốt! Chúng ta đã lãng phí quá nhiều thờigia rồi, đã đến lúc mỗi người đi theo con đường thích hợp với chínhmình. Hơn nữa sở dĩ Thế Duy không gần gũi với em chẳng phải vì em khôngchân thành với nó sao? Em nhìn Chu Thiến đi, cô ấy vì sao có thể khiếnThế Duy đối xử tốt như thế, chắc hôm nay em cũng thấy rồi đấy

Anh thoáng dừng lại rồi nói:

– Cứ như thế đi! Chờ lúc em kết hôn, anh sẽ tặng em lễ vật lớn coi như là bồi thường

Mỗi một câu nói của Triệu Hi Thành khiến sắc mặt Tống Thiệu Vân tái đi một phần. Sau khi nghe anh nói xong, cô ta mới cười lạnh:

– Nói đến nói đi còn chẳng phải vì anh thay lòng đổi dạ. Mấyhôm trước còn hứa hẹn sẽ đính hôn với em. Được bao lâu rồi? Anh nhanhquên lời hứa của chính mình thế sao?

Triệu Hi Thành giận tái mặt:

– Tống Thiệu Vân, tôi cho là tôi đã nói rõ với cô rồi. Cô còn cố lôi chuyện vụn vặt vào để nói thì tôi cũng hết cách. Hơn nữa… tôinói đính hôn với cô lúc nào! Tôi chỉ nói là sẽ suy nghĩ chuyện này chứchưa bao giờ nói chắc chắn. Được rồi, đã nói đến nước này, hai nhà chúng ta đều là nhà thế gia, tôi không mong sẽ nói ra những lời khó nghe làmcho nhau khó xử

Nói xong, Triệu Hi Thành hờ hững lướt qua cô ta mà quay về phòng bệnh

Còn chưa đi được hai bước, chợt nghe Tống Thiệu Vân phẫn nộ hét:

– Là vì Chu Thiến! Vì cô ra đúng không?

Tống Thiệu Vân dù sao cũng là một tiểu thư trong mắt mọi người, Triệu Hi Thành đã nói đến thế thì cô ta cũng chẳng còn mặt mũi nào mà níu kéo nữa. Nhưng cô ta đã phí bao công sức với anh, kết quả chỉ là công dãtràng. Điều này chẳng