
g sự nghiệp chủ yếu là con trai hết đó.
– Nhưng một gia đình hòa thuận, những đứa con khỏe mạnh cũng là một thành công với phụ nữ rồi
Khắc Y cười:
– Về sau em sẽ ở nhà làm bà chủ gia đình, giúp chồng dạy con sao?
Chu Thiến lắc đầu:
– Không, chờ con cứng cáp hơn, em sẽ quay về, em rất tham lam, cũng không muốn bỏ qua sự nghiệp của mình.
– Em có thể làm tốt cả hai việc không?
– Em sẽ cố gắng, nhất định có thể cân bằng được
Khắc Y cười vỗ vỗ vai cô:
– Bất kể thế nào, em đều có thể quay về, với giới stylist mà nói, đó chính là việc tốt, thầy rất mong chờ
Kì thi lần này, top 10 ngoài Chu Thiếnthì đều tham gia vào công ty. Mà năm người còn lại được vào gồm cả Vương Vĩ, Vương Lâm và Lý San. Bởi vì Chu Thiến bỏ qua cơ hội nên vị trí thứhai là Trương Bân trở thành trợ lý của Khắc Y.
Mọi người đều rất vui mừng. Mà Yêu Ti Lệcũng đồng ý cho Chu Thiến nghỉ dài hạn, dù sao là nhân tài như vậy, YêuTi Lệ cũng không muốn bỏ qua
Mà càng vui mừng chính là Triệu phu nhân, con dâu cuối cùng đã chịu ở nhà an tâm dưỡng thai, bà như buông được khối đá lớn trong lòng. Triệulão gia thấy Chu Thiến nhu thuận như vậy, hơn nữa sau khi bọn họ trở về, nhà cũng vui vẻ lên nhiều nên nét mặt cũng thoải mái hơn.
Dường như mọi thứ đều thật tốt đẹp
Chương 160 : Kẻ bịt mặt
Chương 160: Kẻ bịt mặt
– Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa ra, mẹ đã về nhà, cho các con bú!
Chu Thiến tựa vào thành giường, vừa vuốt bụng vừa khe khẽ hát bài hát thiếu nhi. Triệu Hi Thành ở bên, ôm cô nói:
– Sao không bật đĩa cho đỡ vất
Chu Thiến ngẩng đầu cười nói:
– Em muốn tự hát,ngày nào cũng hát cho con nghe, như vậy con sẽ nhớ giọng của em. Chờ con sinh rồi, nghe giọng em sẽ cảm thấy rất thanthiết
Triệu Hi Thành cười nói:
– Được rồi, được rồi. Biết em là mẹ hiền, biết em thương con rồi.Ôi chao, lần trước không phải bảo em nghĩ tên cho con sao, em nghĩ chưa? Giờ đã 6 tháng rồi, tính dần đi thôi
– Thực ra em cũng có nghĩ đến vài cái tên nhưng chuyện này có phải là nên nói cho cha mẹ không. Nếu không cha mẹ sẽ không vui
Hai ông bà rất hết lòng với đứa cháu này, không thể chỉ vì chút việc nhỏ mà làm họ thất vọng được
Triệu Hi Thành nghĩ rồi nói:
– Vẫn là vợ nghĩ chu đáo nhất
– Em nghĩ, em bảo ông bà nghĩ tên, chúng mình cũng nghĩ tên rồi mọi người cùng chọn, xem cái tên nào hay nhất. Như vậy ông bà cũng cảm thấy được tôn trọng
Triệu Hi Thành gật đầu:
– Cứ làm như vậy đi
Sau đó lại hỏi:
– Em nghĩ ra được vài cái tên rồi sao? Nói anh nghe nào
Chu Thiến cười cười, lấy quyển sổ nhỏ đầu gường ra. Triệu Hi Thành ôm cô, tựa đầu lên vai cô mà nhìn qua:
– Thế An, Thế Vinh, Thế Khôn… Ừm. Đến hàng cháu thì tên đệm đều làchữ Thế, mấy cái tên này hay lắm, rất hợp với con anh. Cứ để đó đi, vềsau không phải nghĩ tên cho mấy đứa con lại nữa
Lúc 4 tháng, Chu Thiến đã đi kiểm tra thai và biết được em bé là contrai khiến hai ông bà vui quên trời đất. Thực ra nam hay nữ bọn họ cũngkhông quan trọng, tuy rằng muốn có cháu đích tôn nhưng thai đầu là congái thì cũng rất thích, sinh them nữa là được nên bọn họ cũng khôngkhiến Chu Thiến bị áp lực. Nhưng quan niệm truyền thống vẫn là thâm căncố đế, biết con dâu mang thai cháu trai thì sự vui sướng thực sự khôngthể dấu được. Đến ngay cả Triệu lão gia tử cũng luôn ôn hòa với ChuThiến, ở nhà cũng luôn chú ý không nổi cáu để tránh con dâu bị ảnh hưởng
Chu Thiến nói với anh:
– Nếu anh thích thì ngày mai em đi nói với cha mẹ.
Đang nói, Chu Thiến đột nhiên a lên một tiếng. Triệu Hi Thành lo lắng vội hỏi:
– Sao thế? Có phải là không thoải mái không?
Chu Thiến ôm bụng cười cười:
– Không có, vừa rồi là cục cưng đạp
Vẻ mặt Triệu Hi Thành đầy sự ngạc nhiên:
– Thật sao? Hình như gần đây rất hiếu động, để anh xem nào
Anh lại vén áo cô lên, bụng nhô cao, chỉ thấy bên trái khẽ giật giẩ. Triệu Hi Thành tươi cười khẽ nói:
– Lại đạp rồi này. Tiểu gia hỏa này có phải là nghe thấy chúng ta nói chuyện về nó nên lên tiếng không?
Anh cúi người, khẽ hôn lên chỗ em bé vừa đạp. Nhìn cảnh này, lòng Chu Thiến cảm thấy vô cùng ấm áp, vui vẻ. Cô mỉm cười nói:
– Nhất định là vừa rồi nói chuyện to quá nên con tỉnh rồi
Triệu Hi Thành lại dán lỗ tai lên bụng cô, cẩn thận nghe ngóng một hồi rồi cười nói với Chu Thiến:
– Không đúng, con đang vui đấy, anh còn nghe thấy như con cười nữa cơ
Chu Thiến cười khẽ vỗ đầu anh:
– Nói hươu nói vượn, con còn ở trong bụng sao đã biết cười
Triệu Hi Thành nắm tay cô rồi hôn lên đôi bàn tay của cô, sau đó ngồi sát bên cạnh cô. Anh nhìn cô với ánh mắt dịu dàng. Anh ôm cô vào lòng,khẽ hôn lên trán cô:
– Thiệu Lâm, có thể ở bên em và con thế này thật tốt
Chu Thiến tựa vào lòng anh, em bé lại đạp, Chu Thiến cười nghĩ: “Con yêu, có phải con cũng cảm thấy rất hạnh phúc không?”
Cảm giác ngọt ngào dâng trào, cô cũng ôm Triệu Hi Thành thật chặt
Ngày hôm sau, Chu Thiến và Triệu phu nhân thương lượng chuyện đặttên, thì ra hai ông bà cũng nghĩ rất nhiều cáo tên, có một số cái têncòn là do Triệu lão gia phải tra từ điển rất lâu mới nghĩ ra. Cuối cùngcảm thấy c