XtGem Forum catalog
Cocktail Cho Tình Yêu

Cocktail Cho Tình Yêu

Tác giả: Trần Thu Trang

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322955

Bình chọn: 10.00/10/295 lượt.

g, cô ta thậm chí còn không thèm lườm anh lấy một cái. Bóng khăn lụa đã ra tới con đường nhỏ dẫn về khu nhà sàn, Lập vội vã chạy theo.

Đan bước nhanh, cô biết “ông chủ” đang ở ngay sau mình. Với cái kiểu ăn nói dễ đụng chạm của cô và những câu châm chọc máy móc của anh ta, một cuộc cãi cọ rất có thể bùng nổ. Hôm nay là ngày cuối cùng cô ở lại Núi Ba, cô cũng không muốn gây chuyện gì ầm ĩ.

Mãi để ý phía sau, Đan gần như đâm sầm vào người trước mặt, nói đúng hơn là hai người trước mặt. Cô quay lại định xin lỗi nhưng câu nói tắt ngang giữa chừng. Đó là Vinh và…bà Dung, người đàn bà chủ phòng trà đáng tuổi mẹ anh ta. Họ đang ôm eo nhau tình tứ. Vinh nở một nụ cười rất đểu:

– À, thì ra em ở đây. Hèn nào anh gọi điện và đến nhà tìm đều không thấy.

Đan nghẹn ngàng, cô chưa tìm được câu nói nào để đáp lại thì người đàn bà đang tuồi hồi xuân đã nhanh chóng tiếp lời:

– Chúng tôi không gặp nên chỉ gửi thiệp báo hỉ cho em ở nhà.

– Ồ, cả tháng nay tôi ở trên này nên không biết – Đan nhún vai, phác một cử chỉ như biết lỗi, giọng cố bình thản – Xin chúc mừng hai người.

– Cảm ơn – Người đàn bà đứng tuổi nói với vẻ ngượng ngập giả tạo.

Vinh lại nở một nụ cười mê hồn, anh ta nhẹ nhàng kéo…vợ kèm theo một câu nói ngọt như đường:

– Mình đi em! Chào Đan nhé.

Đan mỉm cười, đưa tay vẫy chào họ. Dạ dày cuộn lên, cô phải cố gắng lắm mới ngăn mình không nôn mửa. Cách đây hơn một tháng, tên đểu cáng ấy vẫn còn nói yêu cô nhất trên đời! Hít một hơi, cô lặng lẽ bước tiếp, đôi bàn chân đau rát như bị bỏng. Cô không để ý đến người nãy giờ vẫn đi theo mình. Giọng anh vang lên phá tan sự yên tĩnh trên con đường rợp bóng cây:

– Bà ta giàu nhất nhì thành phố. Anh bạn cô khá đấy!

– …

– Cô không thấy họ đẹp đôi à? Tuy tuổi tác có chênh lệch chút ít nhưng trông tình tứ ra phết.

– …

– Cô cũng phải xem lại mục tiêu của mình đi thôi.

– …

– Hoặc hỏi anh bạn cô cách săn con mồi khác béo hơn. Anh ta có vẻ nhiều kinh nghiệm hơn cô.

– Anh im đi được không? – Đan nghiêng mặt quá phía anh một chút, nói như hụt hơi. Lập nhận ra một dòng nước nhoè gương mặt dường như nhợt nhạt đi nhiều.

Lập thoáng bối rối. Anh không thích những giọt nước mắt trên gương mặt phụ nữ. Chúng quá nhỏ nhưng lại dễ nhận thấy, quá yếu ớt nhưng lại không thể cưỡng lại được. Từ trước đến giờ anh luôn cố gắng phũ phàng và vô tình trước những hạt ngọc dể vỡ ấy. Nhưng lần này thì thật khó khăn cho anh nếu phải tỏ ra tàn nhẫn trước vẻ lặng lẽ chịu đựng của Đan. Cái tên điếm đực vừa đi khỏi hẳn là đã bỏ rơi cô ta để rảnh tay đào mỏ vàng to nhất nhì thành phố. Ồ, nhưng cô ta thì cũng có tốt đẹp hơn đâu! Thằng em anh chẳng đang chết mê chết mệt mà bao bọc cô ta ở đây hay sao? Nghĩ đến đây, giọng Lập bỗng trở nên cay nghiệt:

– Cô khóc vì cái gì mới được chứ? Thằng Thạch tuy ngờ nghệch nhưng cũng không tệ đâu! Cô sẽ dắt mũi nó rồi tất cả ngon lành thôi.

Đan ngoảnh mặt nhìn như xác định xem người vừa nói đúng là Lập. Cô nhả từng chữ rành rọt:

– Thần kinh của anh có vấn đề à?

– Có thần kinh của cô gặp vấn dề thì có, thưa cô…em. Cô đang tiếc một thằng lưu manh mà sao với em tôi nó không bằng một cái móng tay cáu ghét!

Đan đứng sững giữa đường, quên cả tình trạng trang phục ít kín đáo của mình, cô quay phắt lại trừng đôi mắt còn đỏ hoe lên:

– Tôi tiếc ai, tiếc cái gì, không cần anh chỉ bảo. Và anh bỏ cái kiểu gán ghép tôi với em anh đi. Làm thế lố lăng lắm.

Cocktail cho tình yêu – phần 3

– A ha, cô lại còn cho rằng tôi gán ghép nữa. Mẹ kiếp, ta chơi bài ngửa với nhau nhé, cô em. Trông cô cũng khá đấy, cũng không đến nỗi bại não và vô lương tâm. Tôi rất đồng ý để cô mồi chài xỏ mũi thằng em tôi. Còn hơn là để nó rơi vào đám yêu nhền nhện ngu dốt đầy rẫy ngoài kia.

– Anh…

– Yên nào, tôi đang nói, tôi không thích bị cắt ngang! Sau này tôi cũng hoan hô nều cô bước vào nhà tôi làm em dâu. Nhưng cô đừng có giao thiệp với loại lưu manh như vừa rồi, nếu không thì tôi sẽ làm tất cả để dứt thằng Thạch ra khỏi cô. Và cô cũng không được yên thân với tôi đâu! Tôi nói thế đã rõ ràng với cô em chưa?

– Rõ rồi – Đan nhìn thẳng vào gương mặt lạnh lùng của người đàn ông đối diện. Cô nhắc lại câu nói của mình một lần nữa rồi vung tay tát mạnh. Lập bị bất ngờ anh không kịp quay mặt tránh. Giọng Đan rít qua kẽ răng:

– Đồ tâm thần! Đừng có nghĩ ai cũng vừa dốt vừa tham như cái đám chân dài óc ngắn vây quanh anh.

Cô chao người bước đi mấy bược rồi nghĩ thế nào lại quay lại. Lần này cô không tát anh mà nhìn trừng trừng từ đầu đến chân anh, gằn giọng:

– Trước khi nói gì, ông nên nhớ trong đầu mình còn có cái gọi là não và dùng đến nó một chút. Tôi nói thế ông hiểu chứ ạ?

Không đợi Lập trả lời, cô vội quay đi, lần này là đi thẳng.

Trong ánh sáng huyền ảo ma quái, hai bóng đen sẫm chầm chậm đi ngang, đôi mắt dường như vô hồn lướt qua những gương mặt tối sầm. Chợt một hồi trống đổ dồn, ánh sáng chói loà ở cuối đường, một cô gái với mái tóc buông xoã tiến dần về phía…

– Dừng lại!

Đèn bật sáng, Đan quệt mồ hôi chảy thành dòng trên cổ. Cô trèo lên sân khấu, nơi cô người mẫu tóc xoã đang