Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Thanh Đình

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329102

Bình chọn: 7.00/10/910 lượt.

n rồi.

Nhỡ do cô ấn nhầm thì sao?

Bây giờ hắn phải làm gì? Chạy vào phòng cô, đánh thức cô đang ngủ, hưng phấn nói: “Bà xã, em gọi tôi về sao? Tôi đã về rồi, vui không?”

Sau đó, cô sẽ nhìn hắn quái đản đến mức nào?

Nặng nề chậm rãi bước lên cầu thang, khắc sâu vào tầm mắt trừ ánh đèn mờ nhạt trên hành lang còn có ánh sáng từ trong phòng hắn.

Ánh mắt hắn phức tạp nhìn cửa phòng yên tĩnh của cô, hắn thất thần đi về phòng mình.

Đẩy được một nửa, nhìn thấy cảnh tượng bên trong Ngôn Lạc Quân lập tức hoảng hốt.

Cô. . . . . . tại sao cô lại ở đây! Sao cô lại ngủ ở trên giường hắn!

Chỉ mặc áo ngủ cả chăn cũng không đắp, cô co người nằm trên giường, mềm mại khiến người ta thương tiếc.

Đây là thật sao?

Hắn đột nhiên đi ra cửa, chạy sang phòng cô.

Bên trong không một bóng người, chăn vẫn còn gấp gọn gàng, điện thoại di động cùng nắp điện thoại rơi vãi đầy đất.

Hắn nhặt điện thoại di động lên, xem nhật kí cuộc gọi, quả nhiên cô có gọi cho hắn.

Lần nữa chạy về phòng mình, Ngôn Lạc Quân từ từ đi tới bên giường, rõ ràng nhìn thấy trên hàng lông mi dày của cô còn đọng lại giọt nước mắt trong suốt trên mặt cũng có vết nước mắt.

Trong lòng hắn kích động và bất ngờ không nói nên lời. Hắn chậm rãi vươn tay ra, chạm lên mặt cô.

Tĩnh Hàm, thật sự là cô, thật sự là cô. . . . . .

Bạch Ngưng vốn ngủ không say cũng mở mắt ra.

Chương 84: Tùy hứng một lần

Bạch Ngưng vốn ngủ không say cũng mở mắt ra.

Là hắn! Cô đang nằm mơ hay đây là sự thực?

Hai người nhìn nhau, đồng thời nhìn thấy thâm tình, khổ sở cùng giãy giụa trong mắt người.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh giống như một giấc mơ, nước mắt của Bạch Ngưng lại một lần nữa trào ra.

Ngôn Lạc Quân thâm tình đau xót nhìn cô, nhìn cô rất lâu không hề dời tầm mắt đi. Bàn tay đang vuốt ve khuôn mặt cô đột nhiên nâng đầu cô lên, ôm cô vào trong lòng, hôn lên môi cô.

Bạch Ngưng đặt tay lên vai hắn, ôm lấy cổ của hắn, lớn mật lại có vẻ trúc trắc đưa lưỡi ra quấy lấy lưỡi hắn.

Cảm nhận được sự đáp lại của cô, Ngôn Lạc Quân càng dùng sức ôm chặt cô, tất cả tình cảm và dục vọng không cần phải kìm nén nữa, ào ạt trào về phía cô.

Tình cảm mãnh liệt đã không thể kìm nén nữa, hắn nóng vội cởi áo khoác tây trang của mình, đẩy cô lên trên giường.

Một tay nhanh chóng luồn vào trong áo ngủ của cô, đầu óc đã mê muội không khống chế được lực nắm lấy nơi mềm mại trong tay.

“A. . . . . .” Bạch Ngưng bị đau chợt phục hồi tinh thần, bay vào trong mũi không phải mùi hương dễ chịu hoặc mùi nước hoa quen thuộc của hắn, mà là mùi rượu và mùi nước hoa của người phụ nữ khác.

Ngôn Lạc Quân sốt ruột khó nén cởi dây lưng bỗng cảm thấy người phía dưới kháng cự đang đẩy hắn. Mặc dù hắn cố làm như không nhận ra, không thèm để ý tiếp tục ôm cô xông về phía tình cảnh hoàn mỹ sắp tới, nhưng cuối cùng hắn cũng không nỡ ép cô. Hắn mạnh mẽ giữ chặt cô, rời khỏi đôi môi của cô lại lo lắng và khó hiểu nhìn cô.

“Anh đi tắm đi đã.” Mặt Bạch Ngưng đỏ gay, cô cau mày nói với hắn.

“Không nhất định phải tắm.”Ngôn Lạc Quân lại muốn sán lại gần cô.

Bạch Ngưng lấy tay đẩy hắn, nghiêng đầu sang chỗ khác nói: “Phải tắm, anh nhanh đi tắm đi.”

“Để cho anh làm trước một lần rồi anh sẽ đi tắm, cam đoan đấy.”Ngôn Lạc Quân khổ sở nói.

“Không được, anh mau đi đi. Trên người toàn mùi rượu với mùi của phụ nữ, không tắm sạch thì đừng đụng vào em.”Bạch Ngưng nghiêm túc nói.

Ngôn Lạc Quân nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, mới lên tiếng: “Không cho phép em đi mất.”

“Em không đi.” Mặt Bạch Ngưng lại đỏ thêm một phần.

“Là em nói đấy nhé, chờ anh, lúc anh ra em vẫn phải ở trên giường!” Ngôn Lạc Quân từ từ rời khỏi người cô, nhìn cô chằm chằm ra lệnh.

Bạch Ngưng gật đầu một cái.

Ngôn Lạc Quân nhìn kỹ cô một lát, sau đó nhanh chóng chạy vào phòng tắm, vừa chạy vừa cởi áo quần, cả cửa cũng không thèm đóng. Vừa chạy vào phòng tắm đã sốt ruột mở vòi hoa sen.

Nghe bên tiếng lộp bộp của đồ vật rơi trong phòng tắm, Bạch Ngưng không nhịn được cười.

Cô muốn làm người phụ nữ của hắn một đêm này.

Nếu như, trinh tiết thật sự của cô, lần đầu tiên thực sự của cô vẫn tồn tại, cô muốn đem nó hiến tặng cho hắn, hiến tặng cho người đàn ông cô yêu.

Lần này, tính thế nào cũng không phải lần đầu tiên của thân thể, nhưng trong trí nhớ cô quả thật chưa từng có ai khác.

Để cô giữ lại ình một kí ức tốt đẹp, để cho cô tùy hứng một lần, được không?

Ba phút, có lẽ là hai phút, Ngôn Lạc Quân tóc ướt, cũng không mặc áo ngủ, trực tiếp để thân thể trần truồng từ phòng tắm chạy ra, như sói hoang nhìn thấy thức ăn lao về phía cô.

“Anh. . . . . . sao lại để như vậy chạy ra ngoài?” Không hề báo động trước khiến cô nhìn thấy mất rồi.

“Chẳng lẽ muốn anh mặc quần áo tử tế rồi ra ngoài lại cởi à?”

Ngôn Lạc Quân cởi dây lưng trên eo cô, lộ ra thân thể dưới lớp áo ngủ. Hắn tình dục dâng cao hôn xuống cần cổ trắng noãn của cô, một tay kích động kéo quần lót của cô.

. . . . . .

Suốt đêm, cô ở dưới thân hắn rên rỉ, gào thét, khóc thút thít, cho đến lúc chân trời dần hửng sáng mới kiệt sức đổ xuống giường, cũng không mở nổi mắt ra nữa.

Tỉnh lại Ngôn Lạc Qu