Disneyland 1972 Love the old s
Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Thanh Đình

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328871

Bình chọn: 8.00/10/887 lượt.

ch như vậy ‘quy tắc ngầm’ thì cũng không phải chuyện gì xấu, huống chi, còn có thể giúp tiền đồ của mình tỏa sáng.

Quan Thừa Diễm, chờ đó, tiểu hồ ly của anh nhất định sẽ khiến anh vui vẻ mà quên đường về, say đắm trong dịu dàng.

Không ngờ lại mang thai, thật xui xẻo, sau này có lẽ nên dùng bao, phiền phức quá! Quan Thừa Diễm anh là tên khốn, đều do anh hại, thật muốn hung ác đá anh một trăm tám mươi cái, không, là một ngàn tám trăm cái!

Nhưng nhìn thái độ quan tâm của anh, tạm tha cho anh. Lần sau anh còn dám, em sẽ lột da anh!

Không biết uống thuốc phá thai có đau không, có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, nhưng ngàn vạn đừng để mấy tên paparazzi đáng chết kia biết được.

Quan Thừa Diễm tên khốn này, dám đưa người phụ nữ khốn kiếp đó về nhà! Bạn bè bình thường, chị đây tin anh mới là lạ! Không dỗ em tám đến mười ngày, không nói xin lỗi đền bù cho em thì đừng mong em để ý đến anh nữa!

Phiền quá, đàn ông đều như vậy, chỉ biết lời ngon tiếng ngọt, quay lưng đã ôm người khác!

Quan Thừa Diễm, anh làm em tức chết rồi !

Lại cãi nhau, thật ra mình không muốn làm ầm ỹ, nhưng vì sao không thể khống chế chính mình vậy.

Có lẽ, vết son này là của bà xã anh.

Nhưng, vợ anh sao lại tô màu son như ma cà rồng thế này, bình thường rõ ràng không phải màu này.

Có lẽ, cô ta đột nhiên thay đổi sao?

Quan Thừa Diễm, em tin anh lần này, nếu anh tái phạm em sẽ. . . . .

Mình có thể làm gì?

Trò chơi giữa đàn ông và phụ nữ này, mình thua rồi sao?

Anh chỉ đang chơi đùa với em thôi sao?

Không phải, nhất định không phải, rõ ràng anh ấy thật lòng yêu mình.

Hứa Tĩnh Hàm, không nên suy nghĩ nhiều, anh ấy đã nói, mình vĩnh viễn là tiểu hồ ly của anh, quên rồi sao?

Phá bỏ đứa con của mình? Sao anh lại dứt khoát như vậy? Sao anh lại độc ác như vậy? Sao lại không do dự chút nào?

Anh không nghĩ rằng đứa bé là con anh, là con chúng ta sao?

Nghĩ hay quá nhỉ, em muốn sinh đứa bé, muốn anh ly hôn, xem anh muốn người đàn bà xấu xí đó hay là muốn em!

Mới vừa làm phẫu thuật, máu vẫn đang tí tách chảy từng giọt.

Đã bốn tháng, đứa bé cũng đã rất lớn rồi.

Diễm, em không ép anh ly hôn nữa, không dùng đứa bé uy hiếp anh, không chọc giận anh nữa, anh cũng đừng chia tay với em, được không?

Em thật sự yêu anh, thật đó. . . . . .

Dù cả đời làm tình nhân bí mật, em cũng cam nguyện.

Diễm, hy vọng anh có thể tới thăm em một lần, em rất đau, thật sự rất đau.

Anh đang ở đâu đây? Cùng với vợ anh? Con anh? Hay cùng người phụ nữ Tạ Thanh trẻ trung kia?

Em sẽ thay đổi, sẽ dịu dàng mê người hơn người khác. Diễm, đừng giận em được không?

Quan Thừa Diễm, anh nghĩ anh là ai, cho rằng không có anh thì em không sống nổi sao?

Từ hôm nay trở đi, em sẽ cho anh biết, không có anh, em vẫn có thể sống tốt!

Anh cho rằng chỉ mình anh mới có thể thay hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác, em không thể tìm người đàn ông khác sao?

Hừ, người có tiền, đẹp trai hơn anh, còn rất nhiều mà!

. . . . . .

Chương 139: Nhật ký của Hứa Tĩnh Hàm

Lại bị chụp hình đi khách sạn rồi, không biết bao lâu nữa mới lắng xuống đây.

Diễm, thấy mấy tấm hình đó, anh không nghĩ gì sao?

Em không tin, không tin anh không ghen, không tin anh không tức giận. . . . . .

Nhưng sao anh không gọi điện thoại cho em nữa, đã hai ngày rồi.

Bận rộn sao? Hay vì quá tức giận, không để ý em nữa?

Mình nên gọi cho anh sao?

Chủ động gọi cho anh không phải cách hay, nhưng em không chịu được.

Gọi không đây?

Gọi, có lẽ. . . . . . Chúng ta sẽ vui vẻ như lúc đầu.

Quan Thừa Diễm, tại sao, tại sao em lại yêu anh như vậy? Sao em lại yêu anh đến nỗi không cần cả danh dự của mình như vậy?

Anh vĩnh viễn không cưới em, vĩnh viễn không chung tình.

Em biết rõ kết quả, nhưng sao lại ngu như vậy, ngốc như vậy?

Làm sao mới dứt bỏ được anh, làm thế nào mới không đau khổ nữa đây?

Quan Thừa Diễm, nếu em chết, anh có hối hận không? Có vì em mà rơi lệ không?

Em mắc lỗi lầm gì, mà tất cả mọi người đều không quan tâm đến em. . . . . .

Ba, mẹ, bọn họ đều có gia đình của riêng mình, hạnh phúc của riêng mình. Họ chưa bao giờ quan tâm đến sống chết của em.

Cả người đàn ông này nữa, Quan Thừa Diễm, ban đầu anh nói yêu em, nói yêu em mãi mãi.

Nhưng anh lại lừa em.

Em hận, hận bản thân không đủ mạnh mẽ, hận bản thân không thể quên được anh.

Em lên giường cùng người đàn ông khác. Làm cả đêm, chỉ có khi đó, em mới thật sự quên anh.

Nhưng khi vui sướng qua đi, khi đàn ông rời khỏi người em, người đầu tiên em nghĩ tới chính là anh.

Anh chưa từng nhớ tới em.

Hứa Tĩnh Hàm, đau đớn làm sao.

Trời còn chưa sáng, anh đã đi rồi.

Em vẫn nghĩ anh yêu em, nhưng sự thật nói cho em biết, anh chẳng qua chỉ nhớ thân thể em mà thôi.

Nếu như có thể, em tình nguyện dùng thân thể để giữ chân anh.

Đáng tiếc, cơ thể em không có sức hấp dẫn lớn đến vậy.

Ở cái thế giới này, ngoại trừ đau khổ này, mất đi người mình yêu thương, em còn lại gì đây?

Ai có thể nói cho tôi biết, nơi nào mới là đường về?

Lại mang thai, ngay cả mình cũng không biết đứa bé là con ai.

Căn cứ theo ngày, hẳn là của tổng giám đốc tập đoàn Thịnh