
Cô ngốc, cởi áo ra
Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326425
Bình chọn: 8.00/10/642 lượt.
ra cảm xúc gì, chỉ là vẻ ôn hòa theo lời của cô dần giảm xuống. Chu Tề là bác sĩ tâm lý, luôn luôn phân tích tâm lý mỗi người theo từng câu nói.
Mà Trần An An lại ngốc, thực dễ dàng bị người ta nắm rõ tính cách.
“thật vậy sao? Anh cũng thích món điểm tâm ngọt?” Ánh mắt Trần An An sáng bừng nhìn Chu Tề, cuối cùng đã tìm được một người cùng sở thích!
“Đúng vậy.” Chu Tề lên tiếng, lại hơi hơi nhíu mày một chút,“cô có cảm thấy đàn ông thích món điểm tâm ngọt rất kỳ quái?”
“không! không!” Trần An An liên tục lắc đầu, chỉ cảm thấy thoáng cái khoảng cách giữa cô và Chu Tề đã được kéo gần lại, trở nên vô cùng thân thiết.
“Sở thích của mỗi người không giống nhau, sao tôi lại cười anh. thật vất vả tìm được người giống mình, tôi vui mừng còn không kịp!”
“Vậy là tốt rồi,” Nụ cười trên mặt Chu Tề càng thêm sâu.
Dọc theo đường đi hai người trò chuyện thật vui vẻ, Chu Tề ung dung thản nhiên gần như biết rõ hết tình hình của Trần An An, thậm chí ngay cả quê cô ở đâu cũng biết.
Trần An An đang đắm chìm trong cảm xúc tri kỷ thân thiết, cho nên căn bản không phát hiện, rõ ràng chính mình đi bộ chỉ hơn mười phút là đến nơi, vì sao lái xe lâu như vậy còn chưa tới.
Thẳng đến khi trước mắt xẹt qua một cảnh tượng xa lạ, Trần An An mới bỗng nhiên bừng tỉnh.
“không đúng bác sĩ Chu, đây không phải là đường đến công ty tôi!” cô mở to hai mắt bám vào cửa kính xe nhìn ra bên ngoài, thật giống như con sóc nhỏ vịn lên thân cây.
“không phải anh đi lầm đường chứ?”
“thật sao?” Chu Tề nhíu mày, dừng xe nhìn nhìn ra bên ngoài,“Hình như có điểm không đúng.”
“Bác sĩ Chu nhìn đường thật dở a!” Trần An An giống như phát hiện được đại lục mới, mắt to đảo qua đảo lại, bên trong đều là ý cười,“Anh không nói sớm, tôi sẽ chỉ đường, thật không ngờ anh lại mù đường như thế!”
“thật xin lỗi.” trên gương mặt ôn hòa của Chu Tề lộ vẻ có lỗi,“Tôi nghĩ có thể tìm được, không ngờ cuối cùng vẫn đi nhầm .”
hắn điềm đạm nhìn Trần An An, trong lời nói đều là tự trách,“Tôi không làm cô muộn giờ chứ? thật có lỗi, tôi…… từ nhỏ khả năng nắm bắt phương hướng của tôi đã kém……”
“không sao!” Trần An An rộng lượng vỗ vỗ bả vai Chu Tề,“Bạn của tôi cũng thế nên tôi hiểu, anh không cần như vậy, tôi biết anh cũng chỉ có ý tốt.”
cô quay đầu nhìn ngoài xe, cảnh tượng hoàn toàn xa lạ làm cho cô có chút lo lắng,“ hiện tại chúng ta nên trở về như thế nào đây?”
“Có rồi.” Chu Tề lấy điện thoại ra, cười cười với Trần An An,“Trong điện thoại có bản đồ.”
Sau khi mở bản đồ, Trần An An mới phát hiện bọn họ đã ra đến CBD, một khu còn chưa phát triển.
Chu Tề đi theo hướng dẫn trên điện thoại, thật vất vả mới tới công ty Trần An An.
“Hôm nay thật sự rất xin lỗi.” Chu Tề đưa Trần An An đến trước cửa công ty,“Hại cô lãng phí thời gian dài như vậy.”
“không có gì.” Trần An An nhìn thời gian trên di động,“Anh cũng không cố ý, không cần để ở trong lòng, tôi còn phải cám ơn bác sĩ Chu đã đưa về.”
“Cứ gọi tên tôi đi, như vậy quá khách khí.” Chu Tề do dự một chút, vẫn là đưa tay xoa xoa đầu Trần An An,“An An, lần sau có thể cùng cô ăn món điểm tâm ngọt không?”
Trước khi Trần An An muốn cự tuyệt hắn đã đã mở miệng trước,“cô có biết không, tôi là đàn ông thích ăn món điểm tâm ngọt rất khó mở miệng, coi như là giúp tôi, cô đi cùng tôi được không?”
Chu Tề đã nói đến đây, cô căn bản không có biện pháp cự tuyệt. Nhưng mà cô không có dư tiền để ăn món điểm tâm ngọt, trong lòng Trần An An rối rắm một chút.
Nhưng mà cô có thể chỉ đi cùng hắn thôi, không có ai quy định đi nhất định phải tiêu tiền mà!
Vừa nghĩ như vậy, lập tức Trần An An liền vui vẻ.
“Được, lần sau tôi sẽ đi với anh. Tôi sắp muộn rồi, tôi đi trước đây!”
“Được, gặp lại sau.”
Chu Tề nhìn cô vội vàng vọt vào thang máy, tóc đuôi ngựa sau đầu vung vẩy, trẻ trung đầy sức sống. Cảm thấy tâm tình của mình cuối cùng cũng sáng rõ.
Kết hôn, dường như cũng không phải chuyện đáng sợ, Chu Tề ngồi trên ghế lái khởi động xe, nếu đối tượng cũng đáng yêu giống như cô gái nhỏ kia.
Chương 9
“An An, cuối tuần chúng ta ra ngoài chơi không?” Tối thứ sáu sau khi tan tầm, Lý Duyệt Nhiên vừa thu dọn đồ đạc, vừa nói với Trần An An.
“Cuối tuần mình còn phải đi dạy, không có thời gian, cậu muốn đi đâu?” Trần An An đang chiến đấu với quả cầu trên mũ lông, quả cầu cứ nhảy ra phía trước, che mất tầm mắt cô.
Lý Duyệt Nhiên đi tới giúp cô đem cầu nhỏ lật ra đằng sau, điểm điểm cái trán của cô,“thật là bạt mạng, kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì, định tích lũy đồ cưới à?”
cô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng lộ hồng của Trần An An, nhịn không được lấy tay nhéo nhéo,“Về sau ai cưới được cậu thì thật có phúc!”
“Đừng nói bừa!” Trần An An đẩy tay cô ra, kéo chiếc mũ của mình lên, “Cậu còn chưa nói muốn đi đâu chơi!”
“Còn có thể đi đâu.” Lý Duyệt Nhiên cùng cô đi ra khỏi công ty,“đi tìm Đường Niên, anh ấy nói gần đây bị cảm, tớ muốn cho anh ấy ngạc nhiên!”
Nhắc tới Đường Niên, hạnh phúc liền ngập tràn trong mắt Lý Duyệt Nhiên.
Trần An An chậc chậc hai tiếng, quả nhiên là tình chàng ý thiếp, xa nhau có vài ngày đã không chịu nổi .
cô đấu v