80s toys - Atari. I still have
Cô ngốc, cởi áo ra

Cô ngốc, cởi áo ra

Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327544

Bình chọn: 9.00/10/754 lượt.

e vậy lập tức chạy xuống giường mở cửa. Kết quả vừa mở ra, liền thấy Diệp phu nhân xách túi đứng ở cạnh cửa.

“A, bác, sao bác lại tới đây?” Trần An An nhìn thấy Diệp phu nhân vẫn còn có chút sợ sệt, một cái tát kia của bà thật sự làm cho Trần An An ấn tượng sâu sắc.

“Con qua đây, chúng ta nói chuyện.” Ánh mắt Diệp phu nhân lướt qua Trần An An, cảnh cáo Diệp Lương Nhất một cái, rồi trực tiếp kéo Trần An An ra khỏi phòng bệnh.

Chương 46

Cả người Trần An An không được tự nhiên đứng đối diện với Diệp phu nhân, tay chân cũng có chút cứng ngắc. Diệp phu nhân trầm mặt, ánh mắt vô cùng sắc bén, không tìm thấy một chút bóng dáng hòa ái thân thiết lúc trước.

Trong lòng Trần An An tự nhiên muốn lùi bước, cô rụt rụt cổ, mắt to chớp chớp, người ta còn chưa nói gì mà đã bắt đầu yếu thế,“Bác, cháu xin lỗi, cháu thật có lỗi.”

“thật có lỗi?” Diệp phu nhân hừ lạnh một tiếng, liếc liếc mắt nhìn hướng phòng bệnh, thấy con nhà mình đang đứng ở nơi nào rất xa nhìn về bên này, trong mắt hiện lên một tia không rõ ràng,“Hai đứa diễn trò thật giỏi đấy! Nghe nói không chỉ mình bác bị lừa, ngay cả ba con cũng chẳng hay biết gì?”

Sắc mặt Trần An An trắng nhợt, ba cô hiện tại vừa mới phẫu thuật, chắc chắn không thể kích động mạnh, nếu Diệp phu nhân không quan tâm đi vào nói chuyện này với ba cô, vậy thì hỏng mất!

“Bác, bác đừng nói cho ba con biết, đều là lỗi của con, con xin lỗi……”

“Chỉ một câu xin lỗi nhẹ nhàng là xong sao?” Diệp phu nhân ngắt lời cô, nét quý phái xinh đẹp trên mặt xen lẫn thương tâm,“Diệp Lương Nhất đã hơn ba mươi, ngay cả bạn gái cũng không có, bác, người làm mẹ như bác trong lòng vô cùng sốt ruột, hai đứa lại làm ra chuyện này với bác!”

Trần An An nghe vậy trong lòng càng thêm áy náy, vừa định nhận lỗi lần nữa, lại bỗng nhiên nghĩ tới có chỗ không đúng, mình hiện tại chính là bạn gái Diệp Lương Nhất a! Anh ấy có bạn gái! Lập tức liền ưỡn bộ ngực nhỏ, nhìn về phía Diệp phu nhân nói:“Bác, con, con chính là bạn gái Diệp Lương Nhất!”

Mày liễu Diệp phu nhân dựng thẳng đứng, dường như càng thêm căm tức,“Đến bây giờ con còn định lừa bác! An An, thật sự là bác nhìn lầm ngươi rồi,” nói đến đây, bà cúi đầu lau khóe mắt, giọng nói mang theo một chút nghẹn ngào,“Bị con làm chậm trễ như vậy, Diệp Lương Nhất đã bỏ lỡ bao nhiêu cô gái tốt a, vậy phải làm sao bây giờ!” nói xong, lại lau khóe mắt.

Trong lòng Trần An An lúc này đã sốt ruột như sóng cuộn biển gầm, cũng càng thêm tự trách. Nhìn xem cô đã làm cái gì, thế nhưng khiến cho người lớn đau lòng như vậy! Suy bụng ta ra bụng người, nếu có người nói dối ba cô, lừa gạt tình cảm ba cô, cô nhất định sẽ hung hăng lao lên đánh cho người nọ một trận, mà hiện tại mình cũng không khác gì người như vậy!

“Bác, bác đừng khóc,” Trần An An cắn môi, thử thăm dò vỗ vỗ lưng Diệp phu nhân, thấy bà không gạt bỏ, lại vỗ vài cái nữa, do dự mà nói:“Bác, con thật sự thật sự xin lỗi, bác muốn mắng con thì cứ việc mắng đi! Con tuyệt đối không oán trách!” Dừng một chút, lại bỏ thêm một câu,“Bác muốn con làm gì cũng được, chỉ cần trong lòng bác có thể dễ chịu.”

Diệp phu nhân lại khẽ khóc nức nở hai tiếng, bụm mặt, giọng điệu buồn bã,“thật sự làm cái gì cũng được?”

Trần An An ra sức gật đầu, lại một mực hứa hẹn,“Vâng!”

“Theo bác đi mua sắm.”

“Vâng!”

“Thường xuyên tới nhà nói chuyện với bác.”

“Vâng!”

“không được nói dối bác nữa.”

“Vâng!”

“Đính hôn với Diệp Lương Nhất!”

“Vâng!”

một từ theo quán tính thốt ra, lúc này Trần An An mới nhận thấy có chỗ không ổn, vội vàng hoảng sợ bịt kín miệng, nhưng mà đã không kịp rồi.

cô trơ mắt nhìn Diệp phu nhân nhanh chóng ngẩng đầu lên, nụ cười trên mặt quả thực so với hoa xuân còn rực rỡ hơn,“Tốt lắm, con đã đồng ý rồi, không thể đổi ý, bằng không……” Giọng nói Diệp phu nhân thoáng trầm xuống,“Bác sẽ lại đau lòng.”

Lúc này Trần An An đã loạn như cào cào, đầu óc choáng váng đã sớm mất đi khả năng suy nghĩ, chỉ có thể ấp úng phản bác,“Nhưng mà, nhưng mà không được……”

“Con đổi ý sao?” Diệp phu nhân dùng khóe mắt liếc về hướng Diệp Lương Nhất một cái, mặt lại lần nữa chôn vào lòng bàn tay,“Quên đi, bác cũng không ép con, làm sao bác có thể ép con và Diệp Lương Nhất đính hôn? Bác, bác chính là số trời sinh không có con dâu……” nói đến chữ cuối đã nghẹn ngào không thành câu.

Trần An An chóng mặt, bị Diệp phu nhân quay như chong chóng vậy, trong lòng trăm loại cảm xúc đồng loạt nảy lên, vừa hoảng vừa vội, nên cuối cùng ngay cả một chút suy xét đều biến mất. cô luống cuống tay chân trấn an Diệp phu nhân, thấy không có hiệu quả gì, đầu nóng lên, một câu thốt ra.

“Con đồng ý!”

Diệp phu nhân đang nghẹn ngào nhất thời dừng lại,“không đổi ý?”

“không đổi ý!”

“thật tốt quá!” Diệp phu nhân nhanh chóng buông tay trên mặt xuống, nhanh nhẹn với vào trong túi sờ sờ, ngay sau đó liền kéo tay trái Trần An An lại.

Xúc cảm lạnh lẽo làm cho Trần An An cả kinh, cúi đầu nhìn xuống, một cái nhẫn kim cương nhẫn đã nằm trên ngón áp út tay trái cô rồi.

“Bác, thế này, thế này không được!” cô vội vàng định rút nhẫn ra, lại bị Diệp phu nhân tay mắt lanh lẹ ngăn trở,“N